Chương 613 Chương 613
Không bằng trước tiên đè chuyện này xuống, đợi đến lúc sau rồi cùng nhau xử lý.
Hắn ta lúc này mới hừ lạnh một tiếng, đối với Trương Dịch nói: “Thầy Vương đã nói nói đỡ cho cậu, chuyện này tạm thời cứ bỏ qua như vậy! Vào bàn đi!”
Tôn Thông há miệng, vẻ mặt uất ức muốn nói điều gì đó.
Thế nhưng Hồ Thành liếc hắn ta một ánh mắt, Tôn Thông chỉ đành phải nuốt lời nói vào trong bụng.
Hồ Thành hướng về phía Đồng Tiểu Đại đưa tay ra, trên mặt cố nặn ra nụ cười: “Đi thôi Tiểu Đại, bên này có để chỗ cho em!”
Đồng Tiểu Đại lại làm như không nhìn thấy, tiếp tục khoác tay Trương Dịch, cười nói: “Cảm ơn, em ngồi cùng với Trương Dịch!”
Vương Mông cũng nhiệt tình dẫn đường cho hai người: “Đi đi đi, bên kia có để chỗ cho hai đứa đấy!”
Hồ Thành tức giận đến mức trợn mắt há hốc mồm, trơ mắt nhìn Đồng Tiểu Đại và Trương Dịch tay trong tay đi ngang qua trước mặt mình.
Hắn ta bỗng nhiên cảm thấy, tất cả những gì đang diễn ra trước mắt có chút vượt khỏi tầm kiểm soát.
Dự tính của hắn ta là vào lúc này ép Đồng Tiểu Đại và mình xác định quan hệ, sau đó nhân cơ hội làm nhục Trương Dịch một phen.
Thế nhưng không biết vì sao, biểu cảm và thái độ của Đồng Tiểu Đại khiến hắn ta cảm thấy có chút không ổn.
Trương Dịch và Đồng Tiểu Đại ngồi xuống bàn ở chính giữa.
Vị trí ở bàn này là cố ý để dành cho bọn họ, bởi vì Hồ Thành dự định muốn trước mặt Trương Dịch, trực tiếp tỏ tình với Đồng Tiểu Đại.
Bây giờ Trương Dịch và Đồng Tiểu Đại đã đến, người cũng coi như là đã đến đông đủ.
Hồ Thành mặt mày u ám đi tới, liếc mắt nhìn vị trí của Đồng Tiểu Đại, đi tới bảo bạn học đang ngồi ở đó đổi chỗ.
Trương Dịch ngồi bên tay trái Đồng Tiểu Đại, nhìn thấy Hồ Thành muốn ngồi bên tay phải Đồng Tiểu Đại, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười chế giễu.
Hắn đứng dậy, nói với Đồng Tiểu Đại: “Tiểu Đại, chúng ta đổi chỗ cho nhau!”
Đồng Tiểu Đại bởi vì sự đến gần của Hồ Thành mà cảm thấy phiền lòng, lúc này Trương Dịch đề nghị đổi chỗ, cô đương nhiên là vui vẻ gật đầu đồng ý.
Hồ Thành thấy vậy thì chết đứng, cứ... cứ chán ghét hắn ta như vậy sao?
Người phụ nữ chết tiệt này, chẳng lẽ đã quên mất mình là hy vọng duy nhất của cô ta rồi sao?
Hồ Thành tức điên lên, thầm thề đến lúc đó cho dù là đầu tư cho Đồng Tiểu Đại cũng phải để cho cô ta khổ sở cầu xin mình mười lần rồi mới cho!
“Hai người không cần phải như vậy chứ? Chỉ là một chỗ ngồi thôi mà, đổi tới đổi lui làm gì!”
Hồ Thành mặt mày u ám nói.
Trương Dịch liếc mắt nhìn hắn ta một cái, “Phải đấy, Tiểu Đại ngồi ở đây gắp thức ăn cho anh tiện hơn!”
Mấy cô gái ngồi cùng bàn nghe được câu này, đều nhịn không được mà mỉm cười.
Hồ Thành nghẹn lời, hừ lạnh một tiếng rồi ngồi xuống.
Người đã đến đông đủ, bữa tiệc rượu cũng chính thức bắt đầu.
Hồ Thành phấn chấn nâng ly rượu lên, liếc mắt nhìn Trương Dịch một cái, có phần đắc ý nói: “Hôm nay cảm ơn mọi người đã đến ủng hộ Hồ mỗ! Tôi rất vinh hạnh được bình chọn là cựu học sinh ưu tú của trường chúng ta, thật sự rất vinh dự! Vinh dự này, cũng hy vọng mọi người có thể cùng tôi chia sẻ!”
Tôn Thông lập tức đứng dậy, giơ ly rượu lên, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ nhìn Hồ Thành.
“Hồ tổng, anh nói vậy là quá khiêm tốn rồi! Chúng ta ai mà không biết anh tuổi trẻ tài cao, sự nghiệp vang danh! Hơn hai mươi tuổi đã có tài sản hơn một tỷ, nhìn khắp trường ta, mấy ai làm được? Tôi, Tôn Thông, đây thật sự là bội phục anh sát đất!”
Vương Kiệt cũng tiếp lời, lớn tiếng nói: “Hồ tổng chính là niềm tự hào của lớp chúng ta, không, là của cả trường Đại học Thiên Hải! Nào mọi người, chúng ta cùng nâng ly, chúc Hồ tổng làm ăn phát đạt, sau này phấn đấu trở thành tỷ phú trăm triệu nhé!”
Có hai người dẫn đầu, những bạn học khác vốn dĩ đến để ăn uống free, tự nhiên cũng nể mặt nâng ly chúc mừng vài câu.
Hồ Thành vui vẻ uống cạn ly rượu, cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Chỉ có điều, có mấy người lại chẳng buồn nhấc ly.
Mấy người đó, dĩ nhiên là Trương Dịch cùng đám người của Long Hổ Các.
Mọi người sau khi uống rượu xong đều ngồi xuống.
Tuy nhiên, Hồ Thành lại không ngồi xuống.
Hắn ta vốn đã nhìn Trương Dịch không vừa mắt, bây giờ đối phương đã đến sân nhà của hắn, dục vọng báo thù tích tụ trong lòng khiến Hồ Thành nóng lòng muốn nhìn thấy bộ mặt đau khổ của Trương Dịch!
Khóe miệng Hồ Thành lộ ra nụ cười nham hiểm.
“Mọi người yên lặng một chút! Mượn dịp này, tôi có một việc muốn làm!”
Tất cả mọi người đang định gắp thức ăn, nghe Hồ Thành nói vậy, bất đắc dĩ đành phải dừng đũa.
Trương Dịch thản nhiên nhìn hắn ta, nụ cười trên môi mang theo sự chế giễu rõ ràng.
Hắn ung dung nhìn chằm chằm Hồ Thành, muốn xem tên này rốt cuộc muốn giở trò gì.
Ánh mắt Hồ Thành dừng trên mặt Trương Dịch một giây, sau đó liền chuyển sang Đồng Tiểu Đại.
“Bốp bốp!”
Sau khi hắn ta vỗ tay hai cái, cửa phòng bao đột nhiên được mở ra.
Hai nhân viên phục vụ đẩy một xe bánh kem đi vào, trên đó là một chiếc bánh kem hình tháp sáu tầng khổng lồ, đã được cắm đầy nến!
Cảnh tượng này khiến mọi người đều vô cùng kinh ngạc, không nhịn được đứng dậy nhìn sang.
“Cái gì thế kia?”
“Sao lại có bánh kem, hôm nay có ai sinh nhật à?”
“Mọi người mau nhìn chữ trên bánh kem kìa, trời ơi!”
Có một cô gái tinh mắt, nhìn thấy dòng chữ được ghép bằng sô cô la màu trên bánh kem, lập tức hét lên.
Lúc này, mọi người cũng nhìn thấy dòng chữ đó, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía Đồng Tiểu Đại.
Bởi vì dòng chữ được viết là “Đồng Tiểu Đại, anh yêu em!”
“Trời ơi! Chẳng lẽ Hồ Thành muốn tỏ tình với Đồng Tiểu Đại sao?”
“Vào lúc này, hơn nữa Đồng Tiểu Đại và Trương Dịch vừa rồi còn thân mật như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao?”
Phương Vũ Thiến và Trương Mộng Lan ở bên cạnh chứng kiến cảnh tượng này, sắc mặt đều trở nên vô cùng khó coi.
Trương Mộng Lan thì thôi, vốn dĩ nhan sắc bình thường, Hồ Thành cũng chẳng có ý gì với cô ta.
Thế nhưng Phương Vũ Thiến tự cho mình là mỹ nữ, hơn nữa ở quán bar còn từng có những màn tiếp xúc thân mật với Hồ Thành.
Hắn ta quay sang tỏ tình với Đồng Tiểu Đại, coi cô ta là cái gì?
Xe bánh kem được đẩy đến trước mặt Đồng Tiểu Đại, Hồ Thành mỉm cười, nhận lấy bó hoa hồng lớn từ tay nhân viên phục vụ, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Đồng Tiểu Đại!
“Tiểu Đại, anh yêu em! Từ hồi đại học anh đã yêu em rồi. Em làm bạn gái anh nhé! Chỉ cần em đồng ý, tất cả mọi thứ của anh đều thuộc về em.”
Nước cờ này của Hồ Thành rất độc ác.
Thực ra hắn ta đã lên kế hoạch từ trước rồi.
Bởi vì thái độ của Đồng Tiểu Đại với hắn ta luôn rất mập mờ, một mặt hy vọng hắn ta đầu tư, nhưng mặt khác khi đối mặt với sự theo đuổi và ám thị của Hồ Thành lại luôn thoái thác.
Cứ như vậy, Hồ Thành cảm thấy rất khó chịu.
Vì vậy hắn ta mới chọn cách trực tiếp ép buộc trong hoàn cảnh này!
Hắn ta cảm thấy, lúc này nếu Đồng Tiểu Đại không đồng ý lời tỏ tình của mình, vậy chẳng khác nào vả vào mặt hắn!
Đến lúc đó, chuyện đầu tư đương nhiên cũng không cần nhắc đến nữa!
Hồ Thành nghĩ rất đẹp, muốn chính là dồn Đồng Tiểu Đại vào đường cùng, khiến cô không thể không chấp nhận hắn!
Vừa hay Trương Dịch cũng ở đó, hai người trông như thể lửa cũ bùng cháy.
Hừ, vậy thì vừa hay, ngay lúc này, trước mặt Trương Dịch, cho hắn đội một cái nón xanh, phạm tội ngay trước mặt phu quân!
Thế nhưng biểu cảm của Trương Dịch lại vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn lười liếc mắt nhìn sang bên này một cái.
Hai người phục vụ rất có kinh nghiệm ở một bên nhẹ nhàng vỗ tay.
"Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau!"
Vương Kiệt và Tôn Thông hai tên liếm cẩu cũng lập tức phản ứng lại, hùa theo ồn ào.
"Ô!!! Đồng ý với cậu ấy đi! Cậu ấy là người yêu cô nhất!"
"Chỉ cần đồng ý với Hồ tổng, cô muốn gì cũng có thể có được! Đàn ông nhiều tiền như vậy cô đi đâu tìm?"
"Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau!"
Một đám người xem náo nhiệt sợ thiên hạ không loạn, cũng hùa theo ồn ào.
Chỉ có Lý Hàn Đông cùng mấy người nhíu mày, có chút không yên tâm nhìn về phía Trương Dịch.
Đồng Tiểu Đại ngồi trên ghế, nhìn Hồ Thành đang quỳ một gối trước mặt mình, lại nhìn đám bạn học đang hò hét xung quanh.
Hồ Thành vẻ mặt tự tin nhìn cô, tràn đầy tự tin, cảm thấy mình đã nắm chắc Đồng Tiểu Đại rồi!
Bởi vì hắn đã điều tra qua công ty của Đồng Tiểu Đại, hiện tại đang thiếu hụt rất lớn về vốn, ngoại trừ hắn ra, sẽ không có ai tình nguyện giúp đỡ cô!