Chương 620 Chương 620
Hồ Thành tuy nhìn có vẻ hơi tô lớn, nhưng đó đều là mỡ, cả ngày lui tới mấy chỗ ăn chơi sa đọa, đã sớm bị hao mòn thân thể rồi.
Lâm Đống đưa tay dùng sức kéo một cái, hắn ta liền bị lôi trở lại, bị ấn chặt xuống bàn.
Trương Dịch ôm Đồng Tiểu Đại vào lòng, hai tay không an phận sờ soạng, Đồng Tiểu Đại liếc mắt đưa tình, tuy có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không ngăn cản động tác của Trương Dịch.
Hồ Thành ngồi ngay gần Trương Dịch, nhìn thấy hết mọi chuyện!
Hắn ta muốn đi, nhưng đã bị Lâm Đống và Lý Hàn Đông kẹp giữa, không thể động đậy.
“Nào nào nào, uống rượu uống rượu!”
“Hồ tổng, hôm nay chúng ta phải uống cho thỏa thích! Không uống chính là không nể mặt bạn học cũ!”
Hồ Thành bị hai người ép buộc, sắc mặt khó coi vô cùng. Nhưng hiện tại đã bị Lâm Đống ấn chặt trên bàn, nếu đứng dậy bỏ đi thì càng mất mặt hơn.
Hắn ta đành phải ngồi xuống, trong lòng âm thầm tính toán xem rốt cuộc phải phản kích lại như thế nào.
Lần này mất mặt, hắn ta càng thêm căm hận Trương Dịch, không thể nào bỏ qua như vậy được.
Còn các bạn học khác lại được ăn ngon, ai nấy đều rất vui vẻ, cũng rất cảm kích Trương Dịch đã không để bọn họ phải uổng công một chuyến.
Tuy nhiên, trong lòng rất nhiều người lại càng thêm hiếu kỳ.
Bọn họ tò mò muốn biết Trương Dịch hiện tại rốt cuộc đang làm gì mà ra tay lại hào phóng như vậy!
Phải biết rằng, tuy đã tốt nghiệp được năm năm, nhưng nhiều người ngay cả tiền lương trước thuế một năm cũng không đủ để trả cho bữa ăn này.
Vì vậy, bọn họ đoán chắc Trương Dịch đã phất lên, chỉ là không rõ rốt cuộc hắn giàu có cỡ nào.
Thêm vào đó bản thân Trương Dịch vốn đã đẹp trai, hiện tại lại có thêm thuộc tính giàu có, khiến cho một số cô gái cũng nhịn không được mà nhìn cậu thêm vài lần.
Trương Mộng Lan cười tủm tỉm bưng ly rượu vang đỏ, ưỡn cái eo to sụ của mình đi tới.
“Trương Dịch, lần này cảm ơn cậu đã khoản đãi thịnh tình! Lúc học đại học tôi đã cảm thấy sau này cậu nhất định không phải người tầm thường, bây giờ quả nhiên thành công rồi nha!”
Cô ta cười nói với vẻ tự nhiên như quen biết từ lâu.
“Thật sao?”
Trương Dịch còn chưa lên tiếng, giọng nói lạnh lùng của Đồng Tiểu Đại đã vang lên.
Cô nhìn Trương Mộng Lan với vẻ mặt đầy ẩn ý, nói: “Sao tôi nhớ trước kia cô không nói như vậy nhỉ?”
Hiện tại cô là bạn gái (một trong số đó) của Trương Dịch, đương nhiên không thể để những người phụ nữ lộn xộn này đến quấy rầy bọn họ.
Trương Mộng Lan là cái thá gì chứ?
Nhan sắc chỉ được năm điểm, lại lùn lại béo, còn luôn tự cho mình là tiên nữ. Đừng nói là Trương Dịch, ngay cả Hồ Thành cũng không thèm để ý đến cô ta.
Bị Đồng Tiểu Đại mỉa mai một hồi, sắc mặt Trương Mộng Lan có chút khó coi.
“Đồng Tiểu Đại, tôi chỉ đến để mời rượu một ly thôi, cô cần phải như vậy sao?”
Cô ta bĩu môi, vẻ mặt uất ức nhìn Trương Dịch, nói: “Trương Dịch, bạn gái cậu quản cậu kỹ quá rồi đấy! Người ta rõ ràng không có ý gì khác mà.”
Trương Dịch lười biếng nhìn cô ta, cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, thản nhiên nói: "Tôi chưa bao giờ uống rượu với người phụ nữ xấu xí.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Các bạn học xung quanh đều nhìn về phía này, không ngờ Trương Dịch lại không nể mặt Trương Mộng Lan như vậy, nhất thời nhiều người không nhịn được cười thành tiếng.
“Hahaha, Trương Dịch cũng quá phũ đi! Mà Trương Mộng Lan lấy đâu ra tự tin đi quyến rũ Trương Dịch vậy? Không thấy cậu ấy có Đồng Tiểu Đại rồi sao.”
“Cô ta từ hồi đại học đã tự tin thái quá rồi, hễ là con trai mà nói chuyện với cô ta vài câu là cô ta tưởng người ta theo đuổi mình. Thấy Hồ Thành giàu có thì bám lấy Hồ Thành, bây giờ lại không biết xấu hổ đến câu dẫn Trương Dịch. Cũng không thèm soi gương xem mình là ai nữa!”
Sắc mặt Trương Mộng Lan trắng bệch, bị lời nói của Trương Dịch khiến toàn thân run rẩy.
Cô ta hung hăng dậm chân, tức giận nói: “Cậu quá đáng lắm! Hừ!”
Tuy rất tức giận, nhưng cô ta không bỏ đi mà xoay người tiếp tục ăn cơm.
Dù sao bữa cơm mấy chục triệu, cô ta luyến tiếc không nỡ bỏ đi.
“Rượu này dở quá!”
Trương Dịch nhìn ly rượu trong tay, nhíu mày nói.
Vài người Lý Hàn Đông đang uống rượu vui vẻ, nghe vậy không khỏi có chút kinh ngạc.
“Trương Dịch, rượu này ngon lắm mà! Rượu vang đỏ Blue Diamond, hai nghìn tệ một chai đấy!” Lý Hàn Đông nhìn chai rượu nói.
“Đây là rượu ngon mà Hồ tổng gọi đấy!”
Lâm Đống khoác vai Hồ Thành, cười nói.
Sắc mặt Hồ Thành khó coi, nói: “Trương Dịch, đây là rượu cao cấp đấy! Chưa chắc cậu đã uống quen đâu!”
Trương Dịch mỉm cười lắc đầu.
Khẩu vị của hắn đã được nuôi dưỡng rất cao, trong kho rượu ở nhà, loại rẻ nhất cũng phải bảy tám chục ngàn, mà cũng chỉ để súc miệng mà thôi.
“Phục vụ!” Hắn lên tiếng gọi.
Trong phòng bao có phục vụ luôn túc trực, nghe thấy tiếng Trương Dịch vội vàng chạy tới.
“Tiên sinh, xin hỏi ngài có gì dặn dò ạ.”
Trương Dịch phẩy phẩy tay, nói: “Lấy thực đơn rượu cho tôi xem.”
Hồ Thành nhìn chằm chằm Trương Dịch, thầm nghĩ: Tao xem mày muốn giở trò gì!
Phục vụ đưa thực đơn rượu, Trương Dịch trực tiếp lật từ trang sau cùng, nơi có những loại rượu đắt nhất, xem.
Đông Hoàng Cư tuy là khách sạn năm sao, rượu ngon đúng là có. Bất quá, dù sao cũng không phải là hầm rượu, rượu vang đỏ triệu tệ căn bản là không có.
“Ở đây cũng chẳng có rượu ngon gì cả! Thôi, tùy tiện uống tạm vậy!”
Trương Dịch lắc đầu.
Hồ Thành thấy vậy, cười lạnh nói: “Được rồi Trương Dịch, cậu đừng giả vờ nữa. Mười tám vạn tám không phải là số tiền nhỏ, mỗi bàn thêm mấy chai rượu ngon, cậu trả nổi sao?”
Trương Dịch liếc nhìn hắn ta một cái, cười khinh bỉ, nhưng cũng không phản bác lại, chỉ trả thực đơn cho phục vụ.
"Mỗi bàn mang lên một thùng rượu vang Bạch Thụy."
Vừa dứt lời, sắc mặt Hồ Thành lập tức trở nên vô cùng khó coi!
Rượu vang Bạch Thụy là thương hiệu rượu vang ngon nhất, không thua kém gì rượu vang Lafitte! Một chai đã mấy chục ngàn!
Thế mà Trương Dịch gọi không chỉ một hai chai, mà là mỗi bàn một thùng! Tính ra như vậy, gần một triệu bạc nói mất là mất!
Hành động của Trương Dịch, đúng là tát thẳng vào mặt hắn ta!