Chương 623 Chương 623
Trương Dịch, hiện tại tôi đang làm ở cửa hàng flagship của Mercedes-Benz, sau này mua xe hơi cứ tìm tôi, tôi nhất định sẽ cho cậu mức ưu đãi lớn nhất!"
"Bạn học cũ, chúng ta trước kia cũng là huynh đệ tốt, sau này có tiền cùng kiếm nhé!"
Đủ loại người đều đến nịnh bợ.
Tôn Thông và Vương Kiệt cũng mặt dày đến gần, cười hì hì xin lỗi.
"Trương Dịch, lúc trước đầu óc hồ đồ, đắc tội cậu rồi! Cậu là người lớn không chấp kẻ nhỏ nhen!"
"Cậu còn nhớ không, hồi đại học chúng ta đã từng cùng nhau ăn cơm đấy!"
Trương Dịch nhìn hai kẻ gió nào theo gió ấy này, lại nhìn Hồ Thành bên cạnh một mực uống rượu giải sầu, mỉm cười nói: "Không phải hai người theo phe Hồ tổng sao? Bây giờ lại bỏ Hồ tổng sang một bên, chạy đến mời rượu tôi trước, có phải là không thích hợp lắm không?"
Vương Kiệt và Tôn Thông tay bưng ly rượu, khinh bỉ liếc nhìn Hồ Thành.
Vương Kiệt cười lạnh một tiếng: "Hừ, hắn ta á? Trước kia đã ba hoa khoác lác, làm người không đàng hoàng. Bây giờ còn lừa gạt chúng ta, rượu của Vương Kiệt này không kính loại người như hắn ta!"
Tôn Thông cũng hùa theo: “Rượu ngon như vậy dĩ nhiên là để mời người có thân phận rồi, hắn ta không xứng đâu!”
Hồ Thành nhìn hai tên vừa nãy còn nịnh bợ mình, giờ lại quay sang giúp Trương Dịch sỉ nhục mình, tức đến mức cả người run lên.
“Các người… Các người quá đáng lắm!”
Tôn Thông và Vương Kiệt ra vẻ đường hoàng nói: “Sao nào, chẳng phải do chính cậu làm ăn không đàng hoàng, bốc phét mình là ông chủ lớn tài sản mấy chục tỷ sao? Nếu không phải vậy thì chúng tôi có đối xử với cậu như thế này không? Tất cả là do cậu tự chuốc lấy thôi!”
Sắc mặt Hồ Thành khó coi vô cùng, chỉ muốn lập tức đứng dậy bỏ đi, thế nhưng Lâm Đống và Lý Hàn Đông hoàn toàn không cho hắn ta cơ hội.
“Không sao không sao, người không ra vẻ ta đây dễ bị sét đánh lắm. Cậu suýt chút nữa là thành công rồi! Chúng tôi hiểu mà!”
“Nào nào nào, uống rượu uống rượu! Say một trận cho quên hết muộn phiền, trong mơ cái gì cũng có!”
Hai người ngoài mặt ra vẻ an ủi Hồ Thành, thực chất là đang chế giễu hắn ta, giọng điệu mỉa mai này khiến Hồ Thành tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Nhưng lúc này mọi người đều đã biết hắn ta không có tiền, chẳng còn ai thèm để ý đến hắn ta nữa. Đúng là tường đổ mọi người đẩy!
Hắn ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Trương Dịch ôm eo Đồng Tiểu Đại, sau đó tất cả bạn học đều chạy tới, niềm nở kính rượu hắn ta.
Phong cảnh ấy, theo kế hoạch ban đầu phải thuộc về hắn ta mới đúng!
Trương Dịch nâng ly rượu lên, liếc nhìn Hồ Thành một cái rồi lập tức dời mắt, nói với tất cả các bạn học: “Hôm nay trong dịp đặc biệt này, rất vui được gặp mặt mọi người.
Ở đây, tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người, đó chính là người anh em không thân thiết lắm, cũng không quen biết lắm của tôi, Hồ Thành! Chính cậu ấy đã giúp đỡ để mọi người có thể tụ họp đông đủ ở đây.”
“Vì vậy, ly rượu này, chúng ta hãy cùng nhau cạn ly vì Hồ Thành, được không?”
Nói xong, Trương Dịch nâng ly rượu lên cao, “Nào!”
Tất cả mọi người đều nhìn Hồ Thành với ánh mắt giễu cợt, cũng nâng ly rượu lên theo Trương Dịch.
“Cảm ơn Hồ Thành!”
Cả đám người đồng thanh hô lên một cách đầy khoa trương, sau đó nốc cạn rượu trong ly một cách sảng khoái.
“Hồ Thành, sao cậu không uống? Tuy bữa cơm cậu mời chúng tôi chưa được ăn, nhưng nhờ phúc của cậu, Trương Dịch đã mời chúng tôi ăn rồi đấy!”
“Không sao, nói chung là cậu vẫn có công lao mà.”
Hồ Thành trong bữa tiệc tối hôm nay đã hoàn toàn trở thành trò cười.
Mọi người đều biết Trương Dịch cố tình chơi xỏ hắn ta, nhưng giờ phút này được uống rượu vang đỏ mấy chục triệu một chai, ai nấy cũng đều muốn nịnh bợ Trương Dịch như cách họ từng nịnh bợ Hồ Thành trước đây.
Bởi vậy, đương nhiên là ai cũng muốn đoán ý Trương Dịch, lấy lòng hắn ta.
Do đó, trêu chọc Hồ Thành, chắc chắn là cách thức tốt nhất! Dù sao thì ai mà chẳng thích đánh chó rơi xuống nước!
“Hồ tổng, nào nào nào, tôi cụng ly với cậu! Nghe nói xưởng da của nhà cậu làm ăn khá lớn, toàn dùng da bò thật hả?”
“Hồ tổng đúng là lợi hại, lại còn dùng cả chiêu trò này để tán gái nữa chứ. Cao tay, cao thủ! Nếu cậu không phải là không có tiền, suýt chút nữa thì tôi đã tin rồi đấy!”
Hồ Thành nghiến răng nghiến lợi, trong lòng vô cùng căm phẫn.
Vốn dĩ đã khó chịu lắm rồi, cộng thêm việc ai cũng đến chuốc rượu hắn ta, rất nhanh sau đó hắn ta đã say mèm.
Ngay lúc hắn ta say mèm sắp ngã quỵ, mơ màng nhìn thấy Trương Dịch ôm eo Đồng Tiểu Đại rời khỏi phòng tiệc.
Chuyện hai người họ sau đó sẽ đi đâu, cơ bản là không cần nói cũng biết.
Trong lòng hắn ta tràn đầy đau khổ và tuyệt vọng.
Không phải vì mất đi Đồng Tiểu Đại, mà là vì hắn ta lại một lần nữa bị Trương Dịch giẫm nát dưới chân!
Tiệc rượu kết thúc, ai nấy đều ra về với tâm trạng hài lòng, đối với Trương Dịch lại càng thêm cung kính, nịnh bợ.
Trước đây nịnh bợ Hồ Thành thế nào, thì bây giờ nịnh bợ Trương Dịch y như vậy.
Trương Dịch không để tâm, chỉ mỉm cười xã giao qua loa với họ.
Dù sao trước đây cũng là bạn học, nhưng tốt nghiệp đã nhiều năm, thực ra cũng không còn nhiều tình nghĩa nữa.