Chương 634 Chương 634
Thế mà bạn học của bọn họ lại đột nhiên trở thành tỷ phú giàu nhất thành phố Thiên Hải với khối tài sản nghìn tỷ!
Cảm giác chênh lệch quá lớn cùng với cảm giác như đang mơ này, bọn họ nhất thời khó mà chấp nhận được.
Hồ Thành bị mấy thầy giáo và sinh viên lôi xuống sân khấu một cách mạnh bạo, khi đang giãy giụa thì cũng nghe được lời của hiệu trưởng Lâm.
“Cái gì, Trương Dịch? Trương Dịch!!!”
Hồ Thành chết lặng người!
Khóa 12 khoa Thương mại chỉ có một Trương Dịch!
“Hắn … hắn là tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh Thế sao?”
Hồ Thành run rẩy nói, trong nháy mắt sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn ra.
Mấy sinh viên và thầy giáo phải rất vất vả mới lôi được hắn ta xuống khỏi sân khấu.
Dù sao Hồ Thành cũng là người đã quyên góp tiền, được mời về với tư cách là cựu sinh viên ưu tú.
Mặc dù lần này hắn ta rất mất mặt, nhưng những người khác cũng không thể đối xử với hắn ta quá đáng được.
Một thành viên của hội sinh viên bê một cái ghế đến cho hắn ta ngồi, một thầy giáo cũng đi tới nói với hắn ta: “Anh bạn, bây giờ cậu cần phải bình tĩnh lại! Đây là hiểu lầm. Cựu sinh viên mà hiệu trưởng Lâm nói không liên quan gì đến cậu!”
Hồ Thành chẳng còn nghe thấy gì nữa.
Trên trán hắn ta không ngừng túa ra mồ hôi lạnh, lúc này đây những gì đã trải qua hiện lên trong đầu hắn ta như một thước phim quay chậm.
Đầu tiên là hắn ta lập nhóm chat, sau đó cố ý chế giễu Trương Dịch trong nhóm, còn lấy Đồng Tiểu Đại ra để khoe khoang trước mặt hắn.
Tiếp theo là đến trường học, trước mặt bao nhiêu người chế giễu hắn kém cỏi, nói hắn không có tiền, là đứa trẻ nghèo từ nông thôn lên.
Thậm chí… còn có ý đồ với Đồng Tiểu Đại, người phụ nữ của Trương Dịch!
Hồ Thành càng nghĩ càng sợ, mồ hôi túa ra như tắm.
“Mẹ kiếp, mình lại đi đắc tội với tỷ phú giàu nhất thành phố Thiên Hải, đây chẳng phải là tự tìm đường chết sao?”
Hồ Thành tự tát vào mặt mình hai cái, hối hận không kịp nói.
Lúc này, mọi chuyện đều trở nên dễ hiểu!
Tại sao mình ra vẻ ta đây trước mặt Trương Dịch luôn thất bại, tại sao đang yên đang lành, thẻ tín dụng của mình lại không có tiền!
Thì ra, tất cả đều là vì hắn ta đã đắc tội với người không nên đắc tội!
Bây giờ không cần phải nghi ngờ nữa, nhà máy của nhà hắn ta gặp khủng hoảng cũng là do Trương Dịch gây ra!
Trên sân khấu, giọng của Hiệu trưởng Lâm ngày càng trở nên cao vút.
“Chúng tôi rất vinh dự khi có thể đào tạo ra những cựu sinh viên ưu tú như anh Trương Dịch! Điều này cũng chứng minh rằng trường Đại học Bách khoa Thiên Hải của chúng tôi có rất nhiều nhân tài, có khả năng đào tạo ra những nhân tài hàng đầu!"
Dưới sân khấu, lúc này đã bắt đầu có chút xôn xao.
Triệu Thế Hy chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, trên mí mắt được đánh một lớp phấn mắt nhàn nhạt, trông có vẻ thêm vài phần quyến rũ. Kết hợp với khuôn mặt thanh thuần đáng yêu của cô, quả thực là dung hợp giữa thiên thần và ác nữ trong cùng một khuôn mặt.
“Anh… anh Trương Dịch, anh là tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh Thế, là thiên tài thương giới siêu lợi hại đó phải không?”
Cô nhìn Trương Dịch với vẻ mặt mong đợi.
Các bạn học khác trong lớp cũng muốn hỏi Trương Dịch xem hắn có phải là tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế đó hay không.
Trên sân khấu, giọng của Hiệu trưởng Lâm ngày càng trở nên cao vút.
Nhưng họ vẫn thấy có gì đó không đúng lắm, nhất thời không dám khẳng định bừa bãi, cho nên vẫn phải chính tai nghe từ miệng Trương Dịch mới có thể tin tưởng.
Trương Dịch nhìn gương mặt xinh đẹp của Triệu Thế Hy, khẽ mỉm cười: "Đúng vậy, tôi chính là Trương Dịch."
“Ối trời ơi!!!”
Cả lớp 122 bỗng chốc như nổ bom!
“Cái gì? Anh anh anh anh anh! Anh ấy là tổng tài tập đoàn Thịnh Thế sao!”
“Trời đất ơi! Mình vậy mà từng học chung lớp với tổng tài tập đoàn Thịnh Thế! Thật là hạnh phúc quá đi!”
“Trương Dịch, à không, Trương tổng! Tôi vẫn luôn vô cùng kính nể ngài. Không biết sau này ngài có cần người xách túi cho ngài nữa không ạ? Đổ bồn cầu cũng được ạ!”
Tôn Thông và Vương Kiệt hai tên xu nịnh tranh nhau chen về phía Trương Dịch.
Tất cả mọi người như phát điên, ai cũng muốn vây quanh Trương Dịch!
Cơ hội chỉ có một lần, bỏ lỡ lần này sẽ không còn cơ hội nào nữa!
Chỉ cần có thể nắm chắc cơ hội lần này, để Trương Dịch tùy ý ban ơn một chút thôi, cũng đủ để cuộc đời bọn họ có sự thay đổi long trời lở đất!
Bởi vậy, những kẻ nào khôn khéo, giỏi ăn nói đều chen chúc, muốn đến gần Trương Dịch.
Trương Mộng Lam hối hận dậm chân: “Ôi chao! Biết thế hồi đại học mình đã theo đuổi anh ấy rồi! Giờ mình chính là phu nhân tập đoàn Thịnh Thế rồi, hối hận quá đi mất!”
Phương Vũ Thiến khinh bỉ liếc nhìn cô ta một cái, nhân cơ hội ở gần Trương Dịch liền đi tới bên cạnh anh. Thân hình đầy đặn cứ thế dựa sát vào lưng anh.
“Trương Dịch, thảo nào anh lợi hại thế, bên cạnh có nhiều cô gái vây quanh vậy. Hóa ra bây giờ đã trở thành doanh gia nổi tiếng khắp nơi rồi!”
“Thật ra, bên cạnh anh có nhiều phụ nữ như vậy, em cũng không ngại đâu. Hay là anh không thích cơ thể của em sao?”
Phương Vũ Thiến chủ động ghé sát vào nói.
Trương Dịch bất đắc dĩ cười.