← Quay lại trang sách

Chương 742 Chương 742

Là một công tử nhà quyền thế, chưa bao giờ Ngô Nam Bình phải chịu sự sỉ nhục như thế này, đặc biệt là trước mặt những cô gái mà hắn ta đang để ý. Cơn giận trong lòng hắn ta dâng trào.

"Làm ơn nói rõ! Hắn là ai mà tôi phải nhường chỗ?" Ngô Nam Bình gầm lên, giọng đã bắt đầu lạc đi vì tức giận.

Nếu không vì giữ thể diện, hắn ta đã xông vào đánh nhau với quản lý nhà hàng.

Trương Dịch vẫn điềm tĩnh, nhấp một ngụm trà Ô Long, không thèm nhìn đến Ngô Nam Bình.

Quản lý nhà hàng không mất bình tĩnh, bình thản nói: "Anh Trương đây chính là tổng giám đốc của Tập đoàn Thịnh Thế, Trương Dịch."

Nghe đến cái tên "Trương Dịch", Ngô Nam Bình không thể che giấu sự ngạc nhiên. Đồng tử của hắn ta giãn ra, và ánh mắt lạnh lùng quay sang nhìn Trương Dịch.

"Anh là Trương Dịch? Tổng giám đốc bí ẩn của Tập đoàn Thịnh Thế?"

"Là tôi." Trương Dịch đáp lại, ánh mắt thản nhiên.

Ngô Nam Bình cười lạnh: "Ha, hóa ra anh là ông chủ của Thịnh Thế. Nhưng anh có biết tôi là ai không?"

Dù đã biết thân phận của Trương Dịch, Ngô Nam Bình vẫn không tỏ ra sợ hãi. Dù sao, trong mắt hắn, Trương Dịch cũng chỉ là một thương nhân, mà thương nhân thì không thể đấu lại những người có quyền lực như gia tộc họ Ngô.

"Không quan tâm." Trương Dịch lắc đầu, giọng lạnh lùng. "Anh bây giờ chỉ là kẻ đang quấy rối bữa ăn của tôi."

Hắn phất tay nhẹ như xua đuổi một con ruồi.

"Vậy nên, mời anh biến đi."

Trương Dịch không khách sáo mà trực tiếp đuổi Ngô Nam Bình đi ngay lập tức.

Điều này khiến Ngô Nam Bình tức giận, máu nóng dồn lên mặt, gân xanh nổi rõ.

Đây là Kim Lăng, địa bàn của gia đình họ Ngô, vậy mà có người dám nói chuyện với hắn ta như vậy, thật là nhục nhã không thể chịu nổi!

Đặc biệt, khi thấy ánh mắt đầy ngưỡng mộ của Ba Ba nhìn Trương Dịch, điều này càng làm Ngô Nam Bình phát điên.

Hắn ta hạ giọng, mang theo sự đe dọa: "Trương Dịch, mày có hiểu hậu quả khi đắc tội với tao sẽ thế nào không?"

Trương Dịch lạnh lùng cười đáp: "Còn mày đã nghĩ kỹ hậu quả khi đụng vào tao chưa? Giang Nam Nhà họ Ngô ghê gớm quá cơ!"

Hai bên sắp nổ ra tranh cãi thì quản lý nhà hàng bước lên ngăn Ngô Nam Bình lại.

"Xin lỗi Ngô thiếu gia, mong ngài rời đi trước."

"Anh..."

Ngô Nam Bình chỉ tay vào quản lý nhà hàng, trong lòng hận không thể nuốt chửng hắn ta!

Nhưng hắn ta không phải kẻ thiếu suy nghĩ. Nếu làm lớn chuyện ở đây, hắn ta cũng không được lợi gì, mà chỉ khiến người đời nói hắnta là kẻ điên.

Dù mang danh đệ nhất công tử ở Kim Lăng, Ngô Nam Bình cũng không muốn làm xấu mặt mình.

"Được, Trương Dịch, cứ chờ đó!"

Ngô Nam Bình lườm Trương Dịch rồi quay người bước ra ngoài.

Sau lưng hắn ta, tiếng cười nhạo của Ba Ba và Triệu Thế Hy vang lên.

"Hahaha!"

Hai cô gái cười rất sảng khoái.

Thấy một kẻ tự cao tự đại như Ngô Nam Bình bị hạ bệ trước mặt Trương Dịch, các cô không thể không bật cười.

Tiếng cười chế nhạo như một lưỡi dao đâm thẳng vào lòng Ngô Nam Bình, khiến hắn ta phát điên.

Ra khỏi nhà hàng, hắn ta bước lên xe với vẻ mặt giận dữ như một con chó hoang.

Lão Tạ nhìn thấy thiếu gia không vui, biết ngay trong nhà hàng đã xảy ra chuyện gì.

Nhiều năm như vậy, những chuyện khiến Ngô Nam Bình phải chịu nhục nhã chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng nghĩ đến thông tin vừa thu thập được, trong lòng Lão Tạ thầm thở dài.

"Thiếu gia, tôi vừa điều tra được người sở hữu chiếc xe đó là Miêu Lỗi, tổng giám đốc công ty con của Taobao thuộc Tập đoàn Thịnh Thế."

Ông dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nhưng người lái xe không phải Miêu Lỗi."

"Tôi biết, đó là Trương Dịch!" Sắc mặt Ngô Nam Bình tối sầm lại.

Lão Tạ cũng đoán được, ngoài Trương Dịch ra, chẳng ai dám đối đầu với Ngô Tam công tử.

"Thiếu gia, ngài định làm gì?"

Lão Tạ không hỏi thêm nhiều, vì ông hiểu rất rõ tính cách của Ngô Nam Bình.

Ngô Nam Bình chưa bao giờ chấp nhận chịu thiệt, đặc biệt trong những chuyện liên quan đến phụ nữ và thể diện.

Trước đây, chỉ vì một cô gái mà hắn ta sẵn sàng đánh nhau với cháu trai của một quan chức lớn ở Giang Nam. Dù sau đó bị ông nội ép xin lỗi, hắn ta vẫn tiếp tục hành xử theo ý mình.

"Làm gì ư? Ha ha!"

Ngô Nam Bình cười lạnh: "Chẳng qua là một tên làm ăn vặt vãnh thôi! Có chút tiền mà tưởng mình là ai. Đây là Giang Nam, là đất của Nhà họ Ngô chúng ta! Đắc tội với tôi, tối sẽ cho hắn biết hậu quả là thế nào!"

Hắn ta luôn là kẻ chẳng biết sợ ai.

Hơn nữa, chuyện này lại xảy ra ngay tại nhà hàng Mona Lisa, không ít người tận mắt chứng kiến. Chỉ trong một ngày, sự việc sẽ lan khắp tầng lớp thượng lưu Kim Lăng, và chẳng bao lâu cả Giang Nam sẽ biết đến.

Nếu hắn ta không đáp trả, chắc chắn cả đời sẽ bị cười chê!

"Nhưng mà, thân phận của Trương Dịch bây giờ không tầm thường. Anh ta có danh tiếng lớn trong dân gian, nhiều quan chức cũng nợ ơn nhờ loại thuốc chống ung thư mà anh ta phát triển. Đụng vào anh ta bây giờ có khi lại tạo cơ hội cho những người kia trả ơn. Không khéo đâu!"

Lão Tạ chậm rãi nói.

Ánh mắt Ngô Nam Bình đầy sự u ám và độc ác.

"Tôi hiểu!"

Hắn ta khẽ gật đầu.

Dù tàn nhẫn và ngang ngược, Ngô Nam Bình không phải kẻ thiếu đầu óc. Lớn lên trong nhà họ Ngô và lăn lộn trong xã hội thượng lưu Giang Nam hơn hai mươi năm, hắn ta có thừa mưu mô.

Hành xử hung hăng chỉ vì hắn ta không cần phải giữ kẽ với nhiều người.

Nhưng khi nói đến cách đối phó người khác, Ngô Nam Bình luôn có những chiêu trò gian xảo.

"Chơi trực diện không dễ, nhưng âm thầm ra tay để hắn phải trả giá thì ta có cách!"

Ngô Nam Bình cười lạnh lùng, trong nụ cười ấy ẩn chứa một sự nguy hiểm chết người.

⚝ ✽ ⚝

Sau khi Ngô Nam Bình rời đi, Trương Dịch cùng hai cô bạn đã có một bữa trưa vui vẻ, thư giãn.

Ăn no mới có sức làm việc.

Giống như người nông dân trước khi ra đồng cũng phải no bụng mới làm được.

Trưa hôm ấy, ba người hầu như không rời khỏi phòng.

Hai cô gái dường như đã bàn bạc với nhau từ trước, định hôm nay sẽ "ra oai" với Trương Dịch để bắt hắn phải đầu hàng.