Chương 881 Chương 881
Trương Dịch và Từ Bình đều còn khá trẻ, với Trương Dịch 27 tuổi và Từ Bình 30 tuổi. Nhờ lối sống thoải mái và ít phải đối mặt với áp lực xã hội, cả hai trông trẻ hơn so với tuổi thật. Trong trường cũng không thiếu những nghiên cứu sinh lớn tuổi, nên cô gái nhầm tưởng họ là sinh viên cũng không có gì lạ.
Trương Dịch mỉm cười, không vội giải thích:
“Cho tôi một ly sữa chua trân châu, một ly kem dâu, thêm một miếng bánh kem nữa. À, thêm cho tôi một ly cappuccino.”
Cô gái ngạc nhiên:
“Anh... anh có ăn hết được không?”
“Không ăn hết thì sao? Tôi chỉ muốn nếm thử thôi.” Trương Dịch nhún vai, tỏ vẻ tự nhiên.
Ở nhà, mỗi bữa ăn của hắn đều phải chuẩn bị đến vài chục món. Hắn thích thì ăn thêm, không thích thì bỏ, chứ chưa bao giờ bận tâm chuyện phải ăn hết.
Cô gái nhanh chóng hiểu ra đây là một vị khách "chịu chơi". Dù vậy, cô vẫn vui vẻ bởi điều này chỉ giúp tăng doanh thu mà thôi.
“Vâng, còn anh thì sao ạ?” Cô quay sang hỏi Từ Bình.
Sau khi Từ Bình cũng gọi món, cô gái lưu luyến rời đi để báo bếp chuẩn bị.
Từ Bình cười tinh quái:
“Nhìn cô ấy có vẻ thích anh đấy!”
Trương Dịch nhếch mép cười:
“Người thích tôi nhiều lắm. Tin không? Nếu tôi bỏ mũ ra bây giờ, sẽ có cả đám người bu lại xin chụp ảnh với xin chữ ký.”
“Chuyện đó ở Học viện Điện ảnh Bắc Kinh còn có thể, chứ ở đây thì không đâu!” Từ Bình cười phá lên, nhìn quanh một lượt.
Sinh viên Thanh Hoa ai cũng có vẻ ngoài tri thức với cặp kính cận, toát lên vẻ thông minh và điềm tĩnh.
“Trước đây từng có ngôi sao nổi tiếng đến đây. Tưởng sẽ được hâm mộ cuồng nhiệt, cô ấy còn dẫn theo một dàn vệ sĩ. Vậy mà sinh viên ở đây chẳng ai thèm để ý, làm cô ấy mất mặt vô cùng!”
“Đúng là tầng lớp trí thức có khác.” Trương Dịch mỉm cười, tiếp tục thưởng thức món ăn của mình.
Trong lúc họ trò chuyện, quán dần đông khách hơn. Nhóm sinh viên bắt đầu tụ tập, say sưa thảo luận về đủ loại đề tài, từ học thuật đến các vấn đề thời sự quốc tế.
Ngay cả khi đang ngồi trong quán nhỏ này, họ vẫn toát lên phong thái tự tin và tinh thần dấn thân vì xã hội.
Bất chợt, một sinh viên nam hào hứng nói:
“Mọi người nghe chưa? Nghe nói Thịnh Thế đã phát triển thành công máy quang khắc rồi đấy!”
Nghe những lời bàn luận, Trương Dịch và Từ Bình không khỏi giật mình, bèn lắng tai nghe kỹ hơn.
“Đừng đùa nữa, trên mạng giờ đầy người hứng khởi vì chuyện này, nhưng cậu cũng tin thật à? Thế khác gì mấy dân mạng thiếu kiến thức cơ bản đâu!”
Một nam sinh khác bật cười, mỉa mai:
“Đúng vậy! Công nghệ quang khắc là lĩnh vực tiên tiến bậc nhất. Khoảng cách giữa nước ta và nước ngoài vẫn còn cả mấy chục năm. Đến giờ chúng ta còn chưa tự làm được máy quang khắc 20nm, trong khi người ta đã đạt tới 1nm rồi! Tập đoàn Thịnh Thế chắc chỉ muốn gây chú ý, tranh thủ quảng cáo thôi. Ai mà biết họ sẽ đưa ra cái gì đâu!”
Cả nhóm phá lên cười, một sinh viên đùa:
“Chắc lại giống mấy trò game online ấy mà! Toàn bộ tiền đầu tư đổ hết vào làm video quảng bá, đến khi người ta vào chơi thì phát hiện chẳng có gì ra hồn.”
Tiếng cười chế giễu vang lên khắp bàn.
Một nam sinh khác thở dài:
“Mình thì vẫn tin lần này có khả năng thành công. Dù sao đó cũng là Trương Dịch! Anh ấy luôn là thần tượng của mình.”
Chỉ nhắc đến cái tên Trương Dịch thôi, ai nấy cũng phải thừa nhận rằng hắn đang có ảnh hưởng rất lớn đến giới trẻ trong nước.
Thứ nhất, Trương Dịch đã xây dựng thành công nền tảng thương mại điện tử nội địa, khiến giới trẻ, đặc biệt là những người mê mua sắm, xem hắn như một doanh nhân tài năng.
Thứ hai, công ty Y Hằng của hắn đã phát triển thành công Thương Long Huyết, loại thuốc được coi là đột phá trong điều trị ung thư. Tin đồn rằng Ủy ban Giải Nobel ở Thụy Điển đã nội bộ thống nhất trao giải Nobel Y học và Sinh học cho hắn vào năm tới, càng khiến tên tuổi hắn thêm rực rỡ.
Thứ ba, dự án An Cư của Trương Dịch đã thực sự làm giảm giá nhà, giúp nhiều thanh niên có cơ hội sở hữu chỗ ở với giá cả hợp lý, góp phần ổn định thị trường bất động sản.
Chính vì vậy, dù ở Thanh Hoa, nơi tập trung những sinh viên xuất sắc và thường khắt khe với các doanh nhân, Trương Dịch vẫn có không ít người hâm mộ.
Từ Bình liếc mắt trêu Trương Dịch:
“Anh xem, đến cả Thanh Hoa cũng có fan của anh rồi!”
Trương Dịch chỉ khẽ cười, ăn thêm một thìa kem dâu, im lặng nghe tiếp.
“Đúng, Trương Dịch thật sự rất giỏi. Nếu là người khác tuyên bố làm ra máy quang khắc, chắc giờ này bọn mình đã nhảy lên chỉ trích rồi. Nhưng vì anh ấy là người từng tạo ra nhiều điều kỳ diệu, mình tin rằng ý định của anh ấy chắc chắn là tốt.”
“Tuy nhiên…” Một sinh viên khác nghiêm túc lên tiếng. “Chuyện làm ra máy quang khắc vượt trội thì… rất khó tin.”
Cả nhóm đồng tình. Họ vẫn tôn trọng Trương Dịch, nhưng từ góc độ khoa học, họ cho rằng tin hắn phát triển máy quang khắc hiện đại là không thực tế.