← Quay lại trang sách

Chương 896 Chương 896

“Giữa xã hội này, chỉ cần tồn tại thôi đã là cả một cuộc chiến. Người khác nói gì cũng được, chúng tôi không cần phải tranh luận nữa. Cuộc đời ai mà chẳng có những nỗi khổ riêng?”

Trên bục giảng, Trương Dịch chờ Cruz nói xong, nhìn ông ta tức tối chỉnh lại cà vạt.

Hắn quan sát hội trường. Trong ánh mắt của cả sinh viên và giảng viên đều chứa đựng suy tư và bất lực.

Rõ ràng, suy nghĩ của họ vẫn chưa có gì thay đổi.

Hắn bật cười, giọng nhẹ nhàng: “Thật ra, tôi cũng không giỏi nói lý lẽ lắm.”

Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:

“Tôi hiểu, những gì tôi nói hôm nay sẽ không tạo ra nhiều khác biệt. Dù giờ đây các bạn có hừng hực khí thế thì cuối cùng, những ai định ra đi vẫn sẽ ra đi.”

“Tôi không trách các bạn. Tôi hiểu lý do các bạn muốn du học hay làm việc ở nước ngoài. Tôi cũng từng trải qua thời kỳ như vậy, không có tiền, không nhà, không xe, cũng không có công việc lương cao. Nếu ngày đó có ai mời tôi làm việc với mức lương tốt, chắc chắn tôi cũng sẽ đi.”

“Vì thế, tôi không cho rằng các bạn sinh viên hiện nay có lỗi gì cả. Dù sao, không phải ai cũng có thể trở thành một Từ Khả Hân.”

Trương Dịch mỉm cười, ánh mắt sâu xa.

“Lần này tôi đến đây không phải để giảng giải đạo lý, mà là để mang đến cho các bạn một lựa chọn tốt hơn.”

Những lời nói của hắn khiến cả hội trường xôn xao.

Lựa chọn tốt hơn?

Có cơ hội nào tốt hơn việc du học nước ngoài sao? Điều đó gần như là không thể.

Bởi Thịnh Thế hiện không đầu tư vào những ngành công nghệ cao. Sinh viên muốn ra nước ngoài học đều là những người theo đuổi các lĩnh vực khoa học và kỹ thuật tiên tiến. Chẳng lẽ Thịnh Thế muốn họ bỏ ngành mà chuyển sang làm… bán hàng?

Dù đầy hoài nghi, tất cả đều chăm chú lắng nghe.

Vì ai cũng hiểu rằng, đứng trước bước ngoặt của cuộc đời, mọi lựa chọn đều có thể thay đổi tương lai.

Trương Dịch mở rộng hai tay, nụ cười tự tin:

“Điều các bạn mong muốn chắc chắn là một công việc vừa phù hợp với khả năng, vừa có đãi ngộ tốt. Và điều này, tôi có thể cung cấp cho các bạn.”

“Thực tế, Thịnh Thế đã triển khai các dự án nghiên cứu khoa học từ nhiều năm nay, chỉ là chưa công bố rộng rãi. Nhưng thời điểm thích hợp đã đến, sắp tới, công ty công nghệ trực thuộc Thịnh Thế sẽ chính thức ra mắt.”

“Chúng tôi sẽ cần một số lượng lớn nhân tài trong các lĩnh vực như công nghệ thông tin, kỹ thuật cơ khí, sinh học và tài chính.

Chỉ cần các bạn có đủ năng lực, chúng tôi sẽ trao cho các bạn cơ hội thể hiện mình. Tôi cũng cam kết rằng đãi ngộ tại Thịnh Thế sẽ không thua bất kỳ tập đoàn hàng đầu nào trên thế giới.”

Hội trường như nổ tung. Những sinh viên đang theo dõi qua livestream cũng bàng hoàng, không thể tin nổi vào tai mình.

“Cái gì? Thịnh Thế chuẩn bị thành lập công ty công nghệ cao sao?”

“Không lẽ tôi nghe nhầm?”

“À đúng rồi! Thương Long Huyết! Chẳng phải Thịnh Thế đã gây tiếng vang lớn với công trình này trong lĩnh vực y sinh sao?”

“Đúng! Công ty sinh học của Thịnh Thế đã vượt qua mọi trung tâm nghiên cứu ung thư trên thế giới! Vậy mà trước giờ chúng ta đã quên mất điều này!”

Toàn bộ sinh viên Đại học Thanh Hoa đều bàn tán rôm rả.

Lời công bố của Trương Dịch chẳng khác nào một quả bom thả xuống giữa hội trường.

Tiền Đồng Văn và Lục Văn Ung cũng sững sờ, cuối cùng họ đã hiểu “giải pháp” mà Trương Dịch nhắc đến trước đó là gì: tạo ra cơ hội việc làm trong nước không thua kém quốc tế.

Nhưng Cruz thì không giấu nổi sự mỉa mai.

“Ngài Trương Dịch, ngài quá tự mãn rồi!” Cruz cười khẩy. “Trước đó ngài tuyên bố đã phát triển thành công máy quang khắc. Bây giờ lại nói sẽ xây dựng trung tâm công nghệ cao? Những điều này là bất khả thi đối với đất nước của các ngài. Và càng không thể do một doanh nghiệp như ngài làm được!”

Trương Dịch nhún vai, nở nụ cười nhạt:

“Tôi chưa bao giờ nói suông. Những gì tôi nói cuối cùng đều trở thành sự thật.”

Hắn nhìn thẳng vào Cruz, giọng đầy tự tin:

“Ba ngày nữa, chúng tôi sẽ tổ chức họp báo tại Thịnh Thế để ra mắt dòng máy quang khắc mới nhất. Hiệu năng của nó vượt xa tất cả các sản phẩm hiện có trên thế giới. Khi đó, các ông sẽ biết tôi có nói quá hay không.”

Lời tuyên bố của Trương Dịch như một cơn bão mới cuốn trôi tất cả sự hoài nghi.

“Trời ơi! Anh ta thực sự sẽ ra mắt máy quang khắc?”

“Không phải anh ta đang đùa đâu. Chuyện này là thật, ngay trước mặt các lãnh đạo của Qualcomm cơ mà!”

“Nếu đây là lời nói dối, chẳng khác nào tự hủy hoại uy tín của mình. Anh ấy sẽ không liều mạng như thế đâu!”

“Nhưng nếu đó là sự thật, điều này sẽ thay đổi tất cả! Đất nước chúng ta sẽ có công nghệ quang khắc của riêng mình sao?”

Không khí sôi sục, cả hội trường tràn đầy phấn khích.

Hai phóng viên từ các tờ báo lớn run rẩy cầm máy quay, ý thức được rằng họ đang nắm trong tay một tin tức chấn động. Đây không chỉ là một tin lớn, mà có thể là nhiều tin tức giật gân liên tiếp!