Chương 904 Chương 904
“Nhưng đây là tuyên bố của chính Trương Dịch, ngay trước mặt các lãnh đạo của Qualcomm. Anh ta không thể nào nói dối trong hoàn cảnh đó.”
“Đúng thế, nếu không phải là sự thật, chẳng khác nào anh ấy tự hủy hoại uy tín của mình!”
“Ba ngày nữa sẽ có buổi họp báo ở Bắc Kinh. Khi đó, mọi chuyện sẽ rõ ràng.”
⚝ ✽ ⚝
Ở một căn hộ cao cấp tại Mỹ, Từ Khả Hân bật dậy phấn khích khi nghe tin này.
Cô ta luôn khao khát nổi tiếng, nhưng ngoại hình trung bình và thiếu tài năng khiến cô ta không thể tạo dựng tên tuổi trên mạng. Vì thế, cô ta nghĩ ra cách gây chú ý bằng cách thu hút thị phi.
“Rất nhiều người nổi tiếng đều bắt đầu từ việc bị ghét rồi từ từ nổi lên mà.”
Từ Khả Hân tự nhủ, trong đầu bắt đầu vạch ra những kế hoạch mới để tận dụng cơn bão dư luận mà Trương Dịch vừa tạo ra.
Từ lâu, Từ Khả Hân đã quen với việc bôi nhọ các vấn đề trong nước trên mạng xã hội để thu hút sự chú ý, khiến người dùng mạng vào công kích cô ta hoặc lấy lòng những người bản địa.
Và cuối cùng, trong thời điểm đặc biệt này, chiến lược đó đã phát huy hiệu quả.
Khi cô ta mỉa mai nền công nghệ trong nước với giọng điệu khinh thường, bài viết của cô ta nhanh chóng leo lên top tìm kiếm với vô số bình luận chỉ trích.
Nhưng thay vì cảm thấy hối hận, Từ Khả Hân lại vô cùng phấn khích.
Từ đó, mỗi ngày cô ta đều kiên trì đăng các bài viết tiêu cực, cố tình khiêu khích để bị chửi bới nhiều hơn.
Với cô ta, đây chính là “mật mã” để nổi tiếng.
Cô ta liên tục theo sát các tin tức nhạy cảm, nắm bắt thời sự để chế giễu.
Khi thông tin về Trương Dịch xuất hiện trên Fakebook, cô ta không giấu nổi sự hào hứng, nhanh tay đăng bài châm chọc:
“Buồn cười quá! Với trình độ kỹ thuật tệ hại của mấy người, làm nổi cái máy pha cà phê còn khó, nói gì đến máy quang khắc! O(∩_∩)O haha~”
Cô ta đặt điện thoại xuống, nhếch môi chờ đợi lượt bình luận tăng vọt.
Trong lúc đôi chân thon dài, trắng nõn gác lên bàn trà, đung đưa thoải mái, cô ta tin rằng mình sẽ nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý.
Không xa nơi cô ở, tại một quán cà phê gần đó, một người đàn ông với gương mặt bình thường, kiểu người dễ thấy ở khu phố người Hoa đang lặng lẽ ngồi ở góc bàn.
Người này là Ẩn Hiệp. Theo lệnh của Trương Dịch, hắn ta đã lập tức bay đến thành phố nơi Từ Khả Hân đang sống.
Với mạng lưới quan hệ do Trương Dịch tài trợ bằng số tiền khổng lồ, Ẩn Hiệp dễ dàng liên kết với các thế lực địa phương.
Tiền ở đâu cũng là tấm vé thông hành mạnh nhất.
Lúc này, đối diện với Ẩn Hiệp là một thanh niên cao lớn, kẻ thường xuyên lảng vảng ở khu ổ chuột, với ánh mắt vừa gian xảo vừa hung hãn.
“Ê, ông bạn. Người của tôi đã sẵn sàng. Nếu không có gì thay đổi, tối nay chúng tôi sẽ hành động. Ông thấy sao?” Gã trai nhếch mép, vẻ thách thức.
Ẩn Hiệp vẫn theo dõi các bài đăng của Từ Khả Hân trên điện thoại. Cô ta đăng bài đều đặn mỗi ngày, không ngừng đối đáp gay gắt với cư dân mạng.
Với Ẩn Hiệp, đây là nguồn thông tin tuyệt vời.
Cô ta chẳng hề có ý thức bảo vệ thông tin cá nhân, và nhờ thế, Ẩn Hiệp nhanh chóng tìm ra nơi cô ta ở.
Khi thông báo hiện lên rằng Từ Khả Hân vừa đăng bài mới, Ẩn Hiệp nở một nụ cười đầy ẩn ý.
“Coi thường ông chủ của tao à? Được lắm, tao sẽ để mày nhận ra sự ngu xuẩn của mình trước khi kịp hối hận!”
Hắn ta khép điện thoại lại, lạnh nhạt nói với gã thanh niên: “Tối nay không được. Kế hoạch sẽ diễn ra vào tối mốt.”
Gã thanh niên cau mày: “Sao lại thế? Chúng tôi đã tìm ra con nhỏ đó rồi! Anh em tôi đã nhịn suốt ba ngày không tắm, cũng không ‘giải quyết’, giờ chịu hết nổi rồi!”
Ẩn Hiệp nhếch mép khinh bỉ: “Thì để họ nhịn thêm hai ngày nữa! Tiền tao trả cao hơn nhiều so với những gì chúng mày làm thường ngày. Muốn tiền thì nghe lời tao!”
Gã thanh niên ngẫm nghĩ giây lát. Quả thật, số tiền Ẩn Hiệp đưa ra quá hấp dẫn, đủ để gã bỏ qua mọi hậu quả.
Gã nhún vai: “Ông đã nói vậy thì ok. Ông là chủ, ông quyết.”
Đối với bọn họ, nhiệm vụ lần này quá dễ dàng. Chỉ cần “chơi đùa” với một phụ nữ châu Á, chẳng có gì nguy hiểm. Dù có rắc rối, cùng lắm là vào đồn vài ngày rồi ra.
Mà với số tiền này, ai còn bận tâm đến hậu quả?
Ẩn Hiệp cười lạnh: “Vậy chuẩn bị cho tốt. Đến lúc hành động, đừng có làm tao thất vọng.”
⚝ ✽ ⚝
Trong khi đó, tại trong nước, giới doanh nhân nhạy bén đều dậy sóng trước tin tức về buổi họp báo của Trương Dịch.
Họ có thể không am hiểu công nghệ, nhưng đều biết tầm quan trọng của một chiếc máy quang khắc tiên tiến. Nếu Trương Dịch thành công, trật tự thế giới sẽ thay đổi.
Quan trọng hơn, Thịnh Thế sẽ trở thành tập đoàn dẫn đầu, áp đảo cả các đối thủ lớn trong nước.
Điều này khiến không ít người trong giới thương mại lo lắng, đặc biệt là những người có quyền lợi bị đe dọa.
Người cảm thấy bất an nhất lúc này không ai khác chính là Dương Quốc Khánh, chủ tịch Tập đoàn Lý Tưởng.
Trong văn phòng tại trụ sở Lý Tưởng ở Bắc Kinh, ông ta đi đi lại lại, vẻ mặt đầy căng thẳng.
Điếu thuốc trên tay ông ta đã cháy gần hết, còn gạt tàn trên bàn trà đầy ắp tàn thuốc.
Người đàn ông ngoài 50 tuổi này với vầng trán nhăn nheo, trông già nua và mệt mỏi hơn hẳn.