Chương 996 Chương 996
Chính vì vậy, họ luôn tìm cách đến gần, cố gắng xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với Tô Minh Ngọc. Mục đích sâu xa của họ không gì khác ngoài việc muốn đảm bảo một vị trí không tồi trong “hậu cung” của Trương Dịch trong tương lai.
Tô Minh Ngọc hiểu rất rõ những suy nghĩ này. Lòng cô như gương sáng, mọi mưu tính của họ cô đều nhìn thấu. Nhưng cô không vạch trần, chỉ mỉm cười nhã nhặn, đối xử tử tế như một người chị lớn.
Cô đã giữ vị trí lãnh đạo tập đoàn nhiều năm, không khác nào một nữ vương đầy quyền lực trong giới thương trường. Nếu đặt cô vào những màn tranh đấu khốc liệt của những câu chuyện chốn hoàng cung, cô chắc chắn cũng sẽ là một nhân vật xuất sắc. Dù vậy, cô không đặt tâm tư của mình vào những trò đấu đá nhỏ nhặt này.
Ngày hôm ấy, cuối cùng cũng đến. Trương Dịch đề xuất một phương án khá táo bạo, tổ chức buổi gặp mặt với hình thức phát sóng trực tiếp, và không chỉ vậy, buổi phát sóng còn được phát rộng rãi trên mạng xã hội.
Trương Dịch muốn mọi chuyện được giải quyết trong một lần duy nhất. Càng nhiều người chứng kiến, hắn càng yên tâm rằng Tô Minh Ngọc sẽ không phải đối mặt với những phiền phức không đáng có sau này.
Giang Hàn và Ninh Nguyệt, hai cộng sự thân cận của Trương Dịch ủng hộ hoàn toàn. Họ hiểu rõ rằng, dù phát sóng trực tiếp có thể dẫn đến những tình huống không mong muốn, nhưng mức độ chú ý và lan tỏa thông tin mà nó mang lại sẽ là một lợi thế lớn.
Ngày 15 tháng 9, đích thân Trương Dịch đưa Tô Minh Ngọc đến đài truyền hình thành phố Thiên Hải. Nhờ danh tiếng của Tô Minh Ngọc cùng tập đoàn Thịnh Thế mà cô lãnh đạo, nơi đây trở thành tâm điểm chú ý. Hầu hết các hãng truyền thông lớn trong nước đều tụ tập tại đây, thậm chí còn có cả một số đơn vị truyền thông quốc tế nổi tiếng đến đưa tin.
Phải thừa nhận, tình huống này giống như một màn kịch đầy kịch tính. Một chương trình talk show về đời tư như thế này thường rất khó tránh khỏi việc gây ra những ồn ào không đáng có. Tuy nhiên, vì nhân vật chính là Tô Minh Ngọc, người phụ nữ đã quá nổi bật cả về sắc đẹp lẫn tài năng, buổi phát sóng này nhanh chóng trở thành một sự kiện nóng bỏng, thu hút sự chú ý từ mọi tầng lớp khán giả.
Trước khi xuống xe, Trương Dịch nắm lấy đôi bàn tay mềm mại của Tô Minh Ngọc, ánh mắt đầy dịu dàng và ấm áp, giống như mặt trời xua tan giá lạnh trong lòng cô. Hắn cười khích lệ:
“Anh đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa. Em không cần lo lắng điều gì cả, cứ làm theo những gì em cảm thấy thoải mái nhất. Còn các vấn đề thủ tục, anh sẽ xử lý hết.”
Tô Minh Ngọc nhìn người bạn trai của mình, ánh mắt tràn đầy cảm kích.
Nụ cười của hắn khiến cô cảm thấy an tâm hơn bao giờ hết. Đôi môi khẽ cong, cô mỉm cười rạng rỡ như một đóa hoa bách hợp vừa nở, trong sáng và mê hoặc lòng người.
Cô nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lại lắc đầu:
“Trương Dịch, cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã làm cho em. Thật ra, trong khoảng thời gian này, em đã có nhiều thời gian để suy nghĩ. Lý do em không muốn gặp họ trước đây, thực chất là vì em đang trốn tránh chính mình. Em sợ phải đối mặt với nỗi đau bị mẹ ruột bỏ rơi, và em không muốn nhìn lại quá khứ thất bại của mình. Nhưng giờ đây, em đã hiểu rõ. Em không có lỗi gì cả. Và em cũng không cần dùng sự ưu việt của gia đình ruột thịt để chứng minh giá trị bản thân.”
Tô Minh Ngọc cười tươi, ánh mắt lấp lánh niềm tin và sự mạnh mẽ.
“Anh yên tâm, dù có chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ bình tĩnh đối mặt.”
Trương Dịch nhìn cô, lòng tràn đầy yên tâm và tự hào. Hắn gật đầu mỉm cười:
“Được rồi, vậy chúng ta cùng đi thôi.”
Khi hai người bước xuống xe trước cổng đài truyền hình thành phố, đội ngũ vệ sĩ lên đến 50 người lập tức bao quanh, đảm bảo an toàn tuyệt đối. Các phóng viên bên ngoài chen lấn, xô đẩy nhưng vẫn không có cơ hội tiếp cận, thậm chí muốn chụp một tấm hình rõ nét cũng là điều khó khăn.
Trương Dịch quay sang nói với trợ lý thân cận Lưu Tử Hào:
“An ninh hôm nay giao hết cho cậu. Chú ý tình hình sân khấu, nếu người nhà họ Lưu có ý định gây náo loạn, cậu phải ngăn chặn kịp thời. Cẩn thận họ sẽ manh động.”
Lưu Tử Hào gật đầu chắc nịch:
“Anh cứ yên tâm! Tôi sẽ đứng dưới sân khấu và theo dõi sát sao. Nếu ai dám làm loạn, tôi sẽ cho họ biết thế nào là lễ độ.”
Lời nói đầy chắc nịch nhưng lại có chút khoa trương của Lưu Tử Hào khiến Trương Dịch bật cười:
“Được rồi, tôi biết sức cậu mạnh như hổ, nhưng đừng làm quá. Lỡ đập chết hổ thật thì rắc rối lắm!”
Lưu Tử Hào cười ha hả, đáp:
“Anh đúng là khéo đùa, nhưng để hạ gục một con hổ thì tôi chắc vẫn cần thêm một khẩu súng trường 98K nữa!”
Lưu Tử Hào gãi đầu, nói giọng cực kỳ hài hước.
Hắn ta và Trương Dịch có mối quan hệ rất tốt.
Trên danh nghĩa, Trương Dịch là ông chủ còn Lưu Tử Hào là vệ sĩ. Nhưng trên thực tế, hai người thân thiết như anh em.
Bởi tính cách Lưu Tử Hào phóng khoáng, dễ gần. Hơn nữa, từ khi Trương Dịch vào ở khu biệt thự Hemingway, hai người thường xuyên rủ nhau đi chơi ở các quán bar, hộp đêm.
Đàn ông mà, cách nhanh nhất để gắn kết chính là những lần cùng nhau “đập phá”. Cùng nhau đi học, cùng nhau vào sinh ra tử, hoặc đơn giản là cùng nhau lui tới những nơi ăn chơi. Tình cảm giữa hai người nhờ thế mà tự nhiên trở nên gắn bó.