← Quay lại trang sách

Chương 1019 Chương 1019

“Anh không nghĩ rằng viễn cảnh đó rất tuyệt vời sao?”

Trương Dịch vừa nói vừa vẽ ra một bức tranh tương lai đầy tham vọng, đôi mắt ánh lên sự kiên định và tự tin mãnh liệt.

Lão La im lặng, không biết nói gì.

Nhưng lần này, ông ta nhìn thẳng vào mắt Trương Dịch, cảm nhận được khát vọng và dã tâm lớn lao của người đàn ông này.

Ý nghĩ của Lão La bắt đầu trở nên sống động, những hình ảnh mà Trương Dịch vừa miêu tả về viễn cảnh vĩ đại dần hiện lên rõ ràng trong đầu ông ta.

Một ngày nào đó trong tương lai, từng gia đình trên toàn thế giới đều sẽ sử dụng các sản phẩm công nghệ của họ.

Khi đó, tập đoàn Thịnh Thế chẳng phải sẽ thực sự nắm quyền chi phối cả thế giới sao?

Lão La tưởng tượng đến viễn cảnh đó, cả người run rẩy. Nhưng điều khiến ông ta rùng mình không phải vì viễn cảnh ấy quá vĩ đại hay khiến người ta kinh ngạc, mà vì người nói ra điều đó chính là Trương Dịch.

Trương Dịch không phải kiểu người thích khoa trương hay nói những lời to tát. Nhưng mỗi lần hắn hành động, những kết quả tạo ra đều khiến thế giới chấn động.

Hắn không phải một kẻ chỉ giỏi nói suông, mà là người dám nghĩ, dám làm. Vì vậy, khi Trương Dịch nói ra những lời này, không chỉ là một ý tưởng, mà là cam kết sẽ biến nó thành hiện thực.

“Chuyện này… có thật sự khả thi không?” Lão La run run, nhìn người đàn ông trẻ tuổi ngồi bên cạnh, người chỉ bằng một nửa số tuổi của mình, mà lại mang ánh mắt của một kẻ đã nhìn thấu mọi thứ.

Trong lòng ông ta vừa khát khao được nghe một lời khẳng định, nhưng đồng thời cũng không tránh khỏi cảm giác lo sợ. Đứng trước những điều mà mình không thể lý giải, bản năng của con người luôn xen lẫn giữa sự tôn kính và nỗi sợ hãi.

“Đây không phải là chuyện có thể hay không.” Trương Dịch bình thản nói, giọng nói vững chãi như mặt biển lặng sóng. “Đây là chuyện mà tôi nhất định sẽ làm được.”

Hắn vỗ nhẹ vào vai Lão La, ánh mắt điềm nhiên nhưng kiên định: “Hãy cứ tiếp tục làm việc thật tốt. Chỉ cần vài năm nữa thôi, ông sẽ thấy những gì tôi nói hôm nay trở thành sự thật.”

Tham vọng về hệ sinh thái công nghệ trí tuệ nhân tạo không phải chỉ mình Trương Dịch nghĩ đến. Nhưng trên toàn thế giới, dám nói một cách chắc chắn rằng sẽ khiến mọi gia đình sử dụng sản phẩm của mình, chỉ có hắn.

Nguyên nhân rất đơn giản: Trương Dịch sở hữu công nghệ vượt xa thời đại.

Mọi người đều khó lòng từ chối những sản phẩm vừa tiên tiến, vừa vượt trội hơn, lại tiện nghi hơn. Và một khi đã chiếm lĩnh thị trường, hắn sẽ không ngại tung ra những đòn hủy diệt khiến đối thủ không kịp trở tay.

“Thì ra là như vậy...

” Lão La lẩm bẩm như ngộ ra điều gì.

Cuộc trò chuyện ngày hôm nay khiến ông ta không chỉ cảm nhận được sự vĩ đại của Trương Dịch, mà còn là một cột mốc khắc sâu vào tâm trí, khiến ông ta không thể nào quên.

“Tuy rằng hiện tại tôi chưa thể hoàn toàn tin tưởng những điều anh nói.” Lão La hít sâu một hơi rồi nói tiếp. “nhưng vì người nói ra điều này là anh, Trương Dịch, tôi lại cảm thấy nếu có ai trên thế giới có thể làm được, thì chỉ có anh mà thôi.”

“Yên tâm đi. Dù không thể giúp anh tất cả mọi thứ, nhưng tôi sẽ hoàn thành tốt công việc của mình. Ít nhất, tôi sẽ đảm bảo dự án điện thoại này vận hành trơn tru.”

Trương Dịch gật đầu hài lòng.

“Tốt. Trong khoảng thời gian này, đừng chỉ tập trung vào phát sóng trực tiếp nữa. Quay về với chuyên môn của mình đi! Bắt đầu ngay từ bây giờ hãy quảng bá cho thương hiệu điện thoại của chúng ta. Một tháng nữa, tôi sẽ tổ chức buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới. Hãy chuẩn bị để sản phẩm của chúng ta xuất hiện trước toàn thế giới.”

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Trương Dịch giữ Lão La lại dùng bữa trưa.

Khi bước vào bàn ăn, một lần nữa Lão La bị choáng ngợp bởi sự xa hoa trong lối sống của Trương Dịch.

Trên bàn ăn chỉ có Trương Dịch cùng sáu, bảy người bạn gái, nhưng lại có đến hơn 50 món ăn, mỗi món đều do các đầu bếp hàng đầu chế biến.

Trương Dịch cười nói: “Trong nhà tôi, kể cả mâm chén, bếp lò đều phải đạt tiêu chuẩn của khách sạn 5 sao.”

Lão La không khỏi cảm thán: “Ở công ty, đôi khi tôi còn phải ăn cơm hộp…”

“Làm người thì nên biết tận hưởng. Tôi kiếm nhiều tiền như vậy, chẳng phải để mỗi ngày nhìn số dư tài khoản mà vui đâu.” Trương Dịch nhún vai, nói một cách bình thản.

Sau bữa trưa, Lão La lập tức rời đi. Theo yêu cầu của Trương Dịch, ông ta phải trở về Bắc Kinh để bắt tay vào việc. Trước tiên là chuyển toàn bộ bộ phận nghiên cứu khoa học kỹ thuật của công ty về Thiên Hải, sau đó phải sử dụng các kênh truyền thông để quảng bá cho thương hiệu điện thoại mới. Đồng thời, ông cũng phải nhanh chóng liên hệ với các nhà cung cấp linh kiện trên toàn cầu để đảm bảo nguồn nguyên vật liệu cho sản xuất.

⚝ ✽ ⚝

Sau khi Lão La rời đi, Trương Dịch tự mình lái xe đến nhà xưởng ở khu vực Vịnh Đại Hạ.

Điều đặc biệt là lần này, hắn không mang theo bất kỳ ai, kể cả người mà hắn tin tưởng nhất, Tô Minh Ngọc.

Bởi vì trong nhà xưởng ở Vịnh Đại Hạ, hắn đang giữ những công nghệ vượt xa thời đại hiện tại đến 500 năm. Một khi điều này bị tiết lộ, nó sẽ mang đến rắc rối khôn lường.

Trong hoàn cảnh này, chỉ có chính hắn mới đủ đáng tin. Hắn không muốn đặt bí mật của mình vào tay bất kỳ ai khác.