← Quay lại trang sách

Chương 1166 Chương 1166

Quách Phượng Nghi chỉ về phía sau lưng những lão nhân kia, một mặt tự hào nói: "Nếu như không có bọn họ lúc trước cùng tôi cùng nhau nỗ lực dốc sức làm việc, Tập đoàn MediaTek hiện tại chẳng qua chỉ là một cái xưởng nhỏ làm thiết bị điện tử mà thôi. Thế nhưng bây giờ, Tập đoàn MediaTek đã trở thành công ty chất bán dẫn tốt nhất toàn thế giới!"

Trương Dịch bỗng nhiên cười một tiếng, ánh mắt ranh mãnh.

Mặc dù không nói gì, thế nhưng rất nhiều người đều cảm nhận được sự xem thường của Trương Dịch.

Toàn thế giới tốt nhất? Cái đó đã là quá khứ rồi.

Còn sống trong hào quang trước kia sao?

Quách Phượng Nghi tiếp tục nói: "Bọn họ bây giờ ai nấy đều đã là triệu phú thậm chí là tỷ phú, nhưng vẫn kiên trì tại vị trí của mình. Nếu như không có những lão già này cống hiến, thì tuyệt đối sẽ không có Tập đoàn MediaTek ngày hôm nay!"

"Cho nên, đây là một điều vô cùng đáng tự hào! Chúng tôi, những người Đảo Đông Cực đều có một tinh thần phấn đấu đến cùng!"

Lời nói này của Quách Phượng Nghi nhìn như nói cho Trương Dịch nghe, trên thực tế lại là nói cho Trần Tử Duy ở bên cạnh nghe.

Chung quanh, một đám lão nhân nghe Quách Phượng Nghi nói, trên mặt tươi cười, không ngừng gật đầu.

"Đúng vậy, đúng vậy, nếu như không có chúng tôi những lão già này bao nhiêu năm qua vất vả phấn đấu, thì làm sao có cơ hội tốt cho các anh ngày hôm nay?"

"Người trẻ tuổi phải biết tôn trọng kinh nghiệm của người già, chúng tôi ăn muối còn nhiều hơn các anh ăn cơm đấy."

Còn những người trẻ tuổi nòng cốt thì vẻ mặt xem thường, cau mày lười nghe những lời này.

Trương Dịch nhận ra, mâu thuẫn giữa thế hệ mới của Tập đoàn MediaTek và các công nhân lão làng đã rất nghiêm trọng.

Dù sao Quách Phượng Nghi cũng đã tám mươi mấy tuổi rồi, ai biết lúc nào thì đi gặp Diêm Vương?

Cho nên Trần Tử Duy cùng tập đoàn thế hệ mới dưới trướng hắn ta liền bắt đầu muốn đảo chính.

Quách Phượng Nghi rất thông minh, ông ta biết Trần Tử Duy đưa Trương Dịch đến đây cũng là muốn nói cho bọn họ biết thời thế đã thay đổi.

Những người trẻ tuổi tài giỏi như Trương Dịch mới là hy vọng của tương lai!

Ông ta cố ý nói như vậy là muốn cảnh cáo Trần Tử Duy, hãy thu liễm lại tâm tư của mình, đừng quên cái cây đại thụ Tập đoàn MediaTek này là do ai vun trồng.

Thực ra, có một điều Quách Phượng Nghi nói khiến Trương Dịch không thể đồng tình.

Hắn mỉm cười, liếc nhìn Quách Phượng Nghi cùng những lão công nhân phía sau ông ta.

"Trước hết, nhìn thấy các vị lớn tuổi như vậy còn làm việc ở tuyến đầu, tôi thực sự rất kính nể!"

"Nhưng mà, rất nhiều người trong số các vị đều đã quá tuổi nghỉ hưu rồi phải không? Rõ ràng có thể về nhà an hưởng tuổi già, vậy mà vẫn phải làm việc, điều này khiến người ta không khỏi cảm động!"

Một giám đốc điều hành tóc bạc trắng bên cạnh Quách Phượng Nghi cao giọng nói: "Vì công việc, vì sự phát triển của tập đoàn, chúng tôi vất vả một chút thì có sao đâu?"

Ông ta ra vẻ kiêu ngạo, cứ tưởng Trương Dịch đang khen ngợi tinh thần tuổi cao chí khí chưa già của bọn họ.

Thế nhưng Trương Dịch lại mỉm cười lắc đầu.

"Không, không, không, các ông hiểu sai ý tôi rồi."

"Tôi không phải đang tán thưởng các ông, tuy rằng các ông lớn tuổi rồi mà vẫn có tinh thần cống hiến là điều đáng quý."

"Nhưng mà, tôi thấy trong ban giám đốc điều hành của Tập đoàn MediaTek, hơn một nửa lại là người già. Các ông không chịu nghỉ hưu, vậy thì tương lai của những người trẻ tuổi sẽ ở đâu?"

"Nếu một doanh nghiệp, thậm chí có thể nói là một khu vực, luôn lấy việc làm đến càng muộn càng tốt, thậm chí không nghỉ hưu làm vinh quang, thì những người trẻ tuổi ở nơi đó chắc chắn sẽ rất bi ai. Mà người trẻ tuổi đã mất đi hy vọng, thì công ty cũng vậy, khu vực cũng vậy, biết tìm tương lai ở đâu?"

Những lời này của Trương Dịch khiến những người trẻ tuổi thuộc phe Trần Tử Duy sáng mắt ra.

Rất nhiều người thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ nhìn những lão già kia, trong lòng hả hê.

Nếu so sánh năng lực, những người trẻ tuổi bọn họ có kém gì những lão già này?

Tuyệt đối không phải vậy!

Họ trẻ trung, nhiệt huyết hơn, lại có tư duy mới mẻ.

Những lão công nhân này có kinh nghiệm phong phú, nhưng trí óc và sức lực không thể so với người trẻ tuổi.

Chính vì họ cứ mãi đắm chìm trong những thành tích đã qua, không chịu tiến về phía trước nên những năm gần đây công nghệ của Tập đoàn MediaTek không có bước đột phá nào, phương thức quản lý cũng trì trệ như hai mươi, ba mươi năm về trước.

Điều này khiến những người trẻ tuổi tài năng trong tập đoàn ấm ức mà không dám nói ra!

Nhất là một số giám đốc điều hành đã sáu bảy mươi tuổi, rõ ràng đến tuổi nghỉ hưu mà không chịu rời khỏi vị trí, chiếm chỗ mà chẳng đóng góp được gì cho doanh nghiệp.

Nếu phê bình, họ sẽ lôi những thành tích trong quá khứ ra để biện minh.

Lâu dần, họ không chịu rời đi, người trẻ tuổi cũng không thể thăng tiến.

Giống như dòng máu mới của tập đoàn bị tắc nghẽn!

Quách Phượng Nghi nghe Trương Dịch nói xong, tức đến tím mặt.

"Những lời này là điển hình của loại người chỉ nhìn thấy được tình hình trước mắt, không biết quá khứ, không thấy tương lai!"

"Không có những lão già chúng tôi vất vả, tập đoàn làm sao có được thành tựu như ngày hôm nay? Nếu không có kinh nghiệm của người già, cứ để đám nhóc con làm bừa, sau này Tập đoàn MediaTek sẽ tiêu đời!"

Quách Phượng Nghi tức giận là vì những lời này của ông ta vốn để đánh vào Trần Tử Duy, nhưng lại giả vờ nói cho Trương Dịch nghe.

Không ngờ Trương Dịch lại phản bác ông ta trước mặt toàn bộ ban lãnh đạo công ty, rõ ràng là làm mất mặt ông ta.

Vì vậy, ông ta nhất định phải gỡ lại thể diện.

Nhưng ông ta quên mất rằng Trương Dịch căn bản không coi ông ta ra gì.

Trương Dịch là do Trần Tử Duy mời đến, bản thân hắn cũng coi trọng Trần Tử Duy hơn, một người trẻ tuổi biết điều, nên đương nhiên sẽ lên tiếng ủng hộ hắn ta.

Đồng thời, Trương Dịch cũng đang bày tỏ thái độ ủng hộ Trần Tử Duy lên nắm quyền!

Hơn nữa, việc khơi mào mâu thuẫn giữa hai phe cũ mới của Tập đoàn MediaTek đối với Trương Dịch mà nói cũng không phải là chuyện xấu.

Dù là kế phản gián, nhưng vẫn có thể nhận được sự ủng hộ của những người trẻ tuổi như Trần Tử Duy.