Chương 1232 Chương 1232
Hàn Vũ Nặc vòng tay qua cánh tay Trương Dịch, ánh mắt quyến rũ nhìn hắn: “Thứ em muốn nhất bây giờ là sinh cho anh một đứa con. Anh thấy sao?”
Là người lớn tuổi nhất trong những người phụ nữ bên cạnh Trương Dịch, cô rất muốn nhanh chóng sinh con để củng cố vị trí của mình.
Trương Dịch cười lớn, khẽ vỗ vào hông cô:
“Chuyện đó chưa cần vội. Anh chưa sẵn sàng làm ba đâu! Nhưng nếu em thật sự muốn, thì cứ gọi anh là ba cũng được!”
Hàn Vũ Nặc bật cười khúc khích, ánh mắt đầy phong tình:
“Thế thì chỉ có lúc ‘hành sự’ mới gọi thế được thôi!”
Tô Minh Ngọc từ phía bên kia vòng tay qua tay còn lại của Trương Dịch, liếc xéo Hàn Vũ Nặc đầy bất mãn:
“Vũ Nặc, cô có thể bớt ‘nhiệt tình’ lại được không? Bộ trong đầu cô chỉ toàn nghĩ đến mấy chuyện đó thôi à?”
Hàn Vũ Nặc chẳng chịu thua, khẽ ưỡn ngực, đáp:
“Ngọc à, cô đừng làm như mình vô tội. Hay co cũng muốn sinh con cho Trương Dịch?”
Tô Minh Ngọc liếc nhìn Trương Dịch một thoáng, ánh mắt mang chút khao khát nhưng lại ngập ngừng: “Tất nhiên là… em cũng muốn chứ.”
Nhưng cả hai đều không khỏi thắc mắc. Rõ ràng họ chưa bao giờ sử dụng biện pháp tránh thai, vậy tại sao chẳng ai trong số họ mang thai cả?
Hay vấn đề là ở… Trương Dịch?
Thấy ánh mắt đầy nghi ngờ của hai cô gái, Trương Dịch phì cười, xua tay: “Hiện tại anh chưa tính đến chuyện có con đâu, phiền phức lắm! Nhưng yên tâm, khi nào anh muốn, mỗi người đều có thể sinh cho anh mười đứa, tám đứa!”
Thực tế, Trương Dịch nắm trong tay bí quyết đặc biệt giúp hắn tránh thai một cách hoàn hảo mà không cần bất kỳ biện pháp hỗ trợ nào. Đây là một phương pháp rèn luyện nội công bí truyền từ Lữ Tổ, không chỉ giúp hắn kiểm soát hoàn toàn mà còn duy trì sức khỏe vượt trội.
Với hắn thời điểm này cần tập trung vào sự nghiệp và hưởng thụ cuộc sống, làm “nô lệ của trẻ con” không nằm trong kế hoạch.
“Được rồi, tạm gác chuyện này lại. Chúng ta bàn về việc thâu tóm MediaTek đã.”
Hắn kéo cả hai vào lòng, dịu giọng nói tiếp:
“Hiện tại, những nhà đầu tư nhỏ lẻ đang điên cuồng bán tháo cổ phiếu, nhưng mục tiêu chính của anh vẫn là các cổ đông lớn.”
“Anh cần người giúp đàm phán và thu gom số cổ phiếu đó. Nhưng anh không tiện xuất hiện ở Đảo Đông Cực, bởi có không ít người bên đó chỉ chực chờ muốn lấy mạng anh.”
Nghe vậy, cả Hàn Vũ Nặc và Tô Minh Ngọc đều háo hức nhận nhiệm vụ.
Tô Minh Ngọc tự tin nói:
“Hiện tại, tình hình của MediaTek chẳng khác nào con thuyền sắp chìm. Các cổ đông chắc chắn cũng đang tuyệt vọng và rất muốn có người mua lại số cổ phiếu đó. Anh cứ yên tâm, em sẽ lo chuyện này ổn thỏa!”
Hàn Vũ Nặc liếc cô một cái, nhếch môi:
“Phản ứng của cô chậm quá rồi. Có khi giờ cô đã gom được kha khá cổ phiếu trong tay rồi ấy chứ!”
Tô Minh Ngọc nhíu mày, lạnh lùng đáp trả:
“Ồ? Ý cô là cô đã xử lý xong rồi sao?”
Hàn Vũ Nặc cười khẩy, đáp thản nhiên:
“Tất nhiên rồi.
Cô đâu có chậm chạp như ai đó.”
Thực tế, Hàn Vũ Nặc từ lâu đã hỗ trợ Trương Dịch xử lý các vấn đề liên quan đến Đảo Đông Cực, cô cũng thường xuyên làm việc với các công ty môi giới chứng khoán tại đây. Chính cô đã giúp Trương Dịch mượn được một lượng lớn cổ phiếu MediaTek từ các đơn vị này.
Theo lãi suất thì lẽ ra Trương Dịch phải trả lại hàng trăm tỷ tiền lãi.
Nhưng hiện tại, khi giá cổ phiếu MediaTek đã rơi xuống mức đáy, không những hắn không cần trả số tiền đó mà còn kiếm được một khoản lợi nhuận khổng lồ nhờ sự chênh lệch giá.
Ngược lại, các cổ đông của MediaTek đang rơi vào tình trạng khốn đốn, điên cuồng tìm cách bán tháo cổ phiếu.
Hàn Vũ Nặc nhìn Trương Dịch, nói:
“Bây giờ đám cổ đông đó như kiến bò trên chảo nóng, liên tục tìm người mua lại cổ phiếu của họ. Họ thậm chí sẵn sàng bán với giá thấp hơn cả giá thị trường.”
Trương Dịch khẽ gật đầu, đưa tay xoa cằm trầm ngâm suy nghĩ, rồi nói:
“Cũng đúng thôi. Thị trường quốc tế của MediaTek hầu như đã bị chúng ta chặn đứng hoàn toàn. Chừng nào Tập đoàn Thịnh Thế chưa nhượng bộ, họ sẽ không có cửa bước chân vào phân khúc thị trường cao cấp.”
“Vì thế, từ giờ trở đi, MediaTek chỉ có thể sản xuất các loại chip giá rẻ. Đừng nói đến chuyện vươn ra quốc tế, ngay cả trên Đảo Đông Cực họ cũng chỉ là một công ty hạng hai. Chúng ta không cần vội, cứ chờ thêm chút nữa. Giá cổ phiếu của họ chắc chắn còn giảm sâu hơn.”
Trương Dịch mỉm cười đầy tự tin. Hắn biết rõ, trong bối cảnh hiện tại, cổ phiếu của MediaTek sẽ ngày càng mất giá, và các cổ đông sẽ phải bán ra với mức giá ngày càng thấp hơn.
Ở thị trường chip bán dẫn, Trương Dịch gần như không có đối thủ. Lợi thế đang nghiêng hoàn toàn về phía bên mua.
Hắn nói tiếp:
“Thêm nữa, tốt nhất chúng ta không nên tự mình ra mặt trong chuyện này. Lý Anh Nam hay Quách Phượng Nghi, thậm chí là phần lớn giới thượng tầng Đảo Đông Cực, bây giờ đều xem tôi như cái gai trong mắt. Họ đã chịu thiệt hại nặng nề từ chiến dịch làm sụp đồng tiền của tôi. Nếu tôi xuất hiện đàm phán mua lại cổ phiếu, họ chắc chắn sẽ tìm cách gây khó dễ.”
Hàn Vũ Nặc gật đầu, tỏ ra đồng tình:
“Đúng vậy. Nếu bây giờ anh ra mặt, dù có mua được MediaTek thì việc vận hành sau đó cũng sẽ gặp không ít rắc rối. Nghĩa là, chúng ta cần một người đại diện?”
Khóe môi Trương Dịch nhếch lên, ánh mắt đầy tự tin, anh quay sang nhìn hai cô gái:
“Người đại diện anh đã tìm xong rồi.”
Người đó chính là Trần Tử Duy.
Nhà họ Trần vốn là một trong những cổ đông lớn của MediaTek, và Trần Tử Duy lại có uy tín khá cao trong thế hệ lãnh đạo trẻ của tập đoàn này.
Trương Dịch sẽ để hắn ta đứng ra thay mình thu mua số cổ phiếu đó, sau đó đưa hắn ta lên làm chủ tịch hội đồng quản trị. Nhờ vậy, hắn sẽ tránh được rất nhiều phiền phức không cần thiết.