Chương 23, 24
Trong khi chiếc máy bay quân sự của khu Núi Elk lao về phía Coronado, trong đầu Harvath vẫn như in những gì gã Lùn đã nói trong phòng chát.
Finney cho rằng máu cừu trên cửa nhà Harvath rất “giống trong kinh thánh”. Harvath không tán thành, nhưng từ khi nó xảy ra anh không thể liên hệ nó với bất kỳ chuyện gì khác – ít nhất là sao cho có nghĩa một chút. Giờ đây, khi mẹ anh bị tấn công và bằng một loại châu chấu với “Số lượng rất lớn”, cũng “giống trong kinh thánh”.
Harvath bật chiếc máy tính xách tay của Finney trên máy bay và truy cập Internet. Anh gõ máu cừu và châu chấu để tìm kiếm. Thu được trên nửa triệu kết quả. Kết quả thứ nhất từ Wikipedia và dòng tóm tắt đã cho thấy tất cả. Harvath mở đường địa chỉ kết nối.
Tai ương châu chấu đó được nhắc tới trong cuốn Exodus[1]. Đó là một trong mười tai ương Chúa trời giáng xuống Ai Cập để buộc các Pharaông phải thả những nô lệ người Do Thái.
[1] Exodus: Sự kiện người Do Thái rời bỏ Ai Cập trong kinh thánh.
Tai ương đầu tiên là các dòng sông ở Ai Cập và các nguồn nước khác bị biến thành máu đỏ. Sau đó, các loài bò sát hay chính xác hơn là ếch đầy trên mặt đất. Rồi đến là một loại dịch bệnh là những ung nhọt không thể lành được, tiếp đến là mưa đá lẫn với hỏa hoạn. Rồi đến châu chấu và bóng đêm và cuối cùng là cái chết của tất cả các hài nhi là con trai, trừ những người Do Thái, những người mà ở cửa nhà họ có sơn máu cừu trong lễ Phục sinh.
Chắc chắn kẻ tấn công Tracy và mẹ anh đang dùng mười tai ương đó như một kiểu sách giải trí quái đản, những theo thứ tự đảo lộn. Tai ương thứ mười là giết chết tất cả bé trai mời ra đời ở Ai Cập. Chỉ những gia đình Do Thái có bôi máu cừu trên cửa là được cứu. Chúa trời sẽ bỏ qua nhà họ và lễ Quá Hải cũng xuất phát từ đây. Nó đánh dấu sự kiện những người Do Thái được giải phóng khỏi gông cùm của các Pharaông và từ đây đất nước Do Thái ra đời. Cách chúng xử đối với Harvath và việc bắn Tracy Hastings có vẻ đã dần hé rạng hơn.
Rõ ràng, tay bắn tỉa đó xem mình như thiên thần chết. Hắn đã bỏ qua nhà Harvath, hắn đã tha cho anh nhưng thay vào đó là Tracy.
Tai ương thứ chín có liên quan đến bóng tối vì vậy hắn đã làm mù mắt mẹ anh. Chúa trời đã truyền cho Moses[1] để vươn cánh tay mình qua Ai Cập và gây ra một tai họa, đó là bóng đêm kéo dài trong suốt ba ngày.
[1] Moses: Một lãnh tụ tôn giáo trong Kinh thánh, nhà tiên tri quan trọng trong Do Thái Giáo, Theo cuốn Exodus, Moses được một trong những phụ nữ Do Thái sinh ra và đã được giấu đi khi vị Pha-ra-ông lúc đó yêu cầu giết tất cả các bé trai sơ sinh Do Thái và cuối cùng được con gái nhà vua nhận làm con nuôi trong gia đinh hoàng gia Ai Cập. Sau khi giết một chủ nô lệ người Ai Cập, ông bỏ trốn và trở thành người chăn cừu. Sau đó, ông tuân lệnh Chúa trời đưa người Do Thái thoát khỏi cảnh nô lệ.
Tai ương thứ tám, đại dịch châu chấu, có nghĩa là “làm trái tim Pharaông cứng rắn”. Lúc này, trái tim cũng như lòng kiên quyết của anh chẳng cần phái cứng rắn thêm chút nào nữa. Chúng nhằm vào Tracy và mẹ anh đã quá đủ rồi. Mặc dù đã có những lời của ngài Tổng thống hay bất kỳ ai khác nói gì anh đã quyết tâm rồi. Cho dù là ai đứng sau những vụ tấn công này không chỉ là phải dừng lại mà còn phải chết và đó chính là những gì anh sẽ làm.
Harvath tiếp tục đọc. Những tai ương còn lại cũng kinh khủng không kém và anh chẳng muốn hình dung xem những tai ương thời hiện đại của chúng sẽ thế nào. Hy vọng duy nhất của anh là ngăn được kẻ nào đó đứng sau những vụ tấn công này trước khi hắn lại ra tay.
Điều này dẫn anh tới một suy nghĩ còn tệ hơn. Mục tiêu tiếp theo sẽ là ai nhỉ? Đầu tiên là Tracy. Rồi đến mẹ anh. Liệu gã này chỉ nhằm vào những người phụ nữ gần với hắn, hay cả những người đàn ông nữa? Liệu Harvath có nên cảnh báo tất cả bạn bè anh hay không nhỉ? Nhưng nếu muốn anh sẽ phải nói gì? Có một tai ương giống trong kinh thánh gắn với tên anh? Không, vấn đề là phải ngắn gã này lại trước khi hắn có thể ra tay tiếp. Nhưng để làm thế, họ cần phải có cơ hội – một cơ hội lớn.
Chương 24Khi Harvath bước vào phòng bệnh và nhìn thấy mẹ anh nằm đó, anh phải kiềm chế cơn thịnh nộ, mặt bà méo mó và thâm tím. Kẻ quái nào có thể làm thế này?
Mặc dù muốn ào đến bên mẹ, nhưng anh không thể. Cảm giác của anh về kẻ đã gây ra sự việc này và nỗi tức giận thậm tệ. Harvath cảm thấy nghẹt thở. Những giọt nước mắt lặng lẽ chảy dài trên gò má.
Cuối cùng, anh bước tới bên giường bà. Nhìn khuôn mặt sưng vù của mẹ, Harvath dịu dàng cầm tay bà và nói, “Mẹ, con xin lỗi mẹ”.
Anh cứ đứng như vậy vài phút rồi mới kéo ghế ngồi cạnh giường bà. Một ký ức ảo giác không mấy dễ chịu trào lên trong anh. Hệt như hôm ở trong phòng bệnh Tracy.
Vì lý do gì mà chuyện này cứ tiếp diễn như vậy? Tại sao khi anh tìm được nửa còn lại của cuộc đời thì có ai đó cứ cố phá vỡ?
Đó là câu hỏi anh luôn tự đặt ra từ khi Tracy bị bắn.
Trong tất cả những thành công của anh trong cuộc đời này, không hề có các mối quan hệ với phụ nữ. Đã lâu lắm rồi, anh vẫn cho rằng đó là vì nghề nghiệp và yêu cầu của công việc đặt lên vai mình, nhưng khi gặp Tracy, anh đã thề không để công việc là lý do làm đổ bể một mối quan hệ nữa.
Anh cũng từng cho rằng đó là vì nỗi ám ảnh trước những căng thẳng mà nghề nghiệp của cha anh đã gây ra đối với mẹ anh. Những trong thực tế, họ đã có một cuộc hôn nhân hoàn mỹ mặc dù nghề nghiệp của ông rât nguy hiểm và thỉnh thoảng ông lại biến mất một vài tuần, thậm chí, hàng tháng trời đằng đẵng.
Rồi một đêm, khi Tracy nằm ngủ cạnh anh thật bình yên, Harvath tự mình suy ngẫm để tìm ra lý do vì sao anh cứ đẩy bất kỳ người phụ nữ tốt nào rời xa anh mỗi khi họ bước chân vào cuộc đời anh. Anh nhìn thấy gương mặt của Meg Casidy như ẩn hiện trước mắt. Nhưng với Tracy, họ đã gặp nhau trong những tình huống thật đặc biệt. Với Meg đó là một vụ không tạc. Sau đó, họ được giao nhiệm vụ trong một chiến dịch cực kỳ khó khăn. Với tất cả những dự định và mục đích đó đáng lẽ ra họ phải là một cặp hoàn hảo bên nhau – Có lẽ là hoàn hảo như anh và Tracy từng như vậy. Nhưng rồi cũng chẳng đi đến đâu. Cô là một người phụ nữ kỳ lạ và là người Harvath cảm thấy tiếc thương sâu sắc khi anh đã để mất.
Tuy nhiên, đó chỉ là một hình ảnh lãng đãng mà thôi vì Meg vẫn đang có cuộc sống riêng của cô. Cô đã gặp một người mới và chẳng bao lâu nữa sẽ làm đám cưới. Đầu óc anh nhanh chóng bị rơi vào góc tối mà anh thường cố hết sức để tránh xa. Anh đã đúng. Anh biết điều đó sau những cảm giác khủng khiếp anh từng trải qua trong những ngày tăm tối nhất của cuộc đời mình.
Đó là nhiệm vụ thứ hai của anh với Đội II của SEAL. Học được cử tới Phần Lan vào một trong những mùa đông khắc nghiệt nhất từng có trong lịch sử. Đội của anh tách ra thành nhiều nhóm khi họ tiến gần đến mục tiêu.
Tuy nhiên, chúng đã săn lùng và lật ngược tình thế, đánh úp họ từ phía sau. Làm sao chúng biết đội của SEAL đang ở đó, Harvath không thể quyết định.
Khi trận chiến kết thúc, anh nhìn lại qua vai mình và người đồng đội đã chết của anh bị một viên đạn xuyên qua đầu.
Mặc dù cố gắng để hạ hết các tay bắn tỉa, nhưng anh vẫn chưa thấy hài lòng. Cảm giác tội lỗi vẫn quá lớn trong anh. Người đồng đội của anh có một vợ và hai con nhỏ.
Harvath quyết tâm rằng anh sẽ là người báo tin cho vợ của người đồng đội ấy. Cô là vợ của một sỹ quan Hải quân tốt và mạnh mẽ, song vẻ mặt cô khi nhận được tin xấu đã làm trái tim Harvath tan vỡ. Anh sẽ không bao giờ gây đau khổ kiểu như vậy cho vợ người khác nữa.
Đã nhiều năm nay, Harvath cho rằng điều đó có nghĩa là tất cả những người bạn của anh sẽ sống sót trở vê. Đó là một mục tiêu cao cả, nhưng trong chiến đấu đôi khi có những người chẳng bao giờ có thể trở về được nữa, đó là mất mát lớn lao nhất trong những gì họ đã làm đế cống hiến cho cuộc sống, đó chính là lý do vì sao Harvath thích làm việc một mình bất cứ khi nào có thể.
Nằm đó, bên cạnh Tracy cuối cùng Harvath cũng hiểu ra vì sao anh lại đẩy những người phụ nữ tốt đẹp rời xa cuộc đời anh. Và cũng chính lúc ấy, tự anh đưa ra lời nguyền mới. Nếu Tracy chính là người phụ nữ của đời anh, anh sẽ không bao giờ để cô phải ra đi.
Dòng suy nghĩ của Harvath bị ngắt quãng khi chiếc Black Berry ở hông anh rung lên với một cuộc gọi đến. “Harvath nghe”, anh vừa giơ chiếc điện thoại lên tai vừa nói.
“Scot, Ron Parker đây, chúng tôi có thứ anh nên xem”.
“Gì vậy?”.
“Anh giải quyết chỗ San Diego Marriont nhanh thế nào?”.
“Người đàn ông trên vịnh ấy à?” Harvath nhìn mẹ anh và hỏi.
Bác sỹ nói với anh rằng mặc dù bà đã ổn định, những họ vẫn định dùng thuốc an thần cho bà nốt tối nay. “Có lẽ là khoảng mười lăm phút nữa. Sao vậy?”
“Khi nào tới, anh sẽ thấy. Một trong số những người liên lạc của tôi đang chờ anh. Hãy hỏi Thám tử Gold”.