Chương 980 Thiếu niên qua sông 1
Chương 980
Tạ Linh ở ngay trên núi, nhưng Đổng Cốc thì dựng lều cỏ tu hành ở chân núi, Từ Tiểu Kiều thì ở cửa hàng kiếm bờ sông Long Tu, Nguyễn Cung định lập quy củ, tu sĩ không được tùy tiện ngự phong viễn du, bởi vậy đáng thương Từ Tiểu Kiều và Đổng Cốc đều phải đi bộ xuống núi, Nguyễn Tú thuận miệng nói:
"Đệ tử Long Tuyền Kiếm Tông muốn cưỡi gió thì cưỡi gió, muốn ngự kiếm liền ngự kiếm, địa bàn nhà mình, người nào quản những thứ này? Cha ta? Những thứ này hắn mặc kệ, hắn chỉ quản các ngươi có thể tiến thân Kim Đan cảnh, về sau có thể trở thành tu sĩ thượng ngũ cảnh hay không thôi."
Nguyễn Tú bổ sung: "Những lời này là ta tự mình nói, không phải cha ta dạy."
Ba người lần lượt rời đi.
Nguyễn Tú ngồi xổm xuống, vê một miếng bánh hoa đào ném vào trong miệng, hai mắt cười đến độ híp thành trăng lưỡi liềm, sau đó ra sức mở to mắt, tận lực để bản thân có vẻ nghiêm túc một chút, nhìn về phía con chó cỏ kia, quai hàm nàng phình lên, hàm hồ nói:
"Phải quý trọng ngày tháng tốt lành bây giờ, đừng cứ đi trên đường lại ồn ào, diễu võ dương oai với người ta, vui lắm đấy phỏng? Nghe nói có lần thiếu chút còn cắn thương người, muốn ngươi thành thành thật thật giữ nhà hộ viện, sao ngươi cứ tự tiện chạy lên núi? Hy vọng ta che chở ngươi?"
Nguyễn Tú giơ một tay lên: "Có tin ta một tát đập chết ngươi không?"
Con chó cỏ kia lập tức nằm rạp xuống đất, nức nở nghẹn ngào cầu xin tha thứ.
Ánh mắt Nguyễn Tú vẫn cứ lãnh đạm, lườm nó nói: "Nếu không phải vì hắn, ta đã có thể ăn mấy ngày thịt chó hầm rồi."
Lưng chó cỏ run lên.
Nguyễn Tú đứng dậy, chỉ chỉ con đường xuống núi: "Đến cả những Luyện Khí sĩ này đều phải kẹp lấy cái đuôi làm người, ngươi vốn chính là một con chó, muốn tạo phản? Xuống núi canh cổng đi!"
Chó cỏ vèo một cái, liều mạng chạy đi.
Lúc trước linh trí hơi mở, nó chỉ cảm thấy nàng đáng yêu dễ gần, mãi đến giờ phút này, bằng vào bản năng, nó mới phát hiện nàng đối với chính mình thật ra chưa bao giờ có nửa điểm thương tiếc, thân cận.
Nguyễn Tú nhai miếng bánh ngọt thứ hai, một tay hứng dưới cằm, tránh để vụn bánh rơi xuống đất.
Thứ ăn ngon như vậy, thật sự là ăn trăm lần không chán.
Cũng không biết tương lai những giang hà thần chỉ kia ăn vào thì có ngon hơn bánh ngọt này không.
Nghe cha nói kim thân của bọn họ vô cùng bổ ích cho tu vi nàng.
Giòn.
Vị Tú Tú cô nương này vừa nghĩ đến đó thôi đã ứa nước bọt, vội vàng lau đi khóe miệng.
————
Thân là một trong những phiên thuộc sớm nhất của Lư thị vương triều, mới đầu khi Đại Ly vương triều quật khởi đã từng nương theo vô số khuất nhục và ẩn nhẫn, cuối cùng thành công tiêu diệt Lư thị vương triều nhìn như vô địch, vô luận quốc lực hay dân tâm đều có bước phát triển nhảy vọt. Sau trường chiến sự quy mô và dai dẳng đó, từ quan lớn triều đình, biên quan tướng sĩ đến lê dân bách tính Đại Ly vương triều đều dấy lên lòng tin không gì sánh kịp.
Đây mới là cơ sở lớn nhất giúp thiết kỵ Đại Ly xuôi nam chinh phạt.
Nhưng trong lúc này lại xuất hiện một ít bất ngờ, khiến cho biên quan đại tướng đã quen đánh tử chiến, khổ chiến, cùng với các đại lão Bộ Binh bày mưu nghĩ kế ở kinh thành không khỏi dở khóc dở cười. Đó chính là sĩ tốt hạ tầng trong biên quân Đại Ly, thậm chí là tướng lĩnh trung tầng, đối với chuyến xuôi nam này, xuất phát từ sự cẩn thận của lính già trăm trận, bọn họ tràn đầy cẩn trọng.
Nhưng đại địch vốn là số một ở phương bắc, Đại Tùy Cao thị co đầu rút cổ tránh chiến, sau đó là hoàng đế quân chủ mấy nước phiên thuộc bao gồm Hoàng Đình quốc chủ động ra hàng, giao ngọc tỷ truyền quốc cho võ tướng Đại Ly, các nơi chỉ có lẻ tẻ vài điểm phản kháng, cảnh này khiến cho biên quân thiện chiến của Đại Ly không khỏi ngẩn người, cảm thấy mình chẳng có đất dụng võ.
Xuôi nam, chiến sự mới hơi dồn dập lên, bắt đầu có từng cỗ nhân mã quân địch số lượng khả quan, hoặc là tập kết tinh nhuệ, chủ động quyết một trận tử chiến cùng biên quân Đại Ly, hoặc dựa vào cửa ải hiểm yếu, thành cao trấn lớn cố thủ không ra, hoặc là mấy nước nhỏ kết thành liên minh, chung tay đối kháng biên quân Đại Ly đang thế như chẻ tre.
Đối với điều này, trừ mấy trận đại chiến cứng đối cứng ngoài thành, trận công kiên trong thành, còn phần nhiều đều là dùng kế xua sói nuốt hổ. Trong lúc đó, vô số tử sĩ, gián điệp Đại Ly tiềm phục ở các quốc gia phát huy tác dụng cực lớn, vô số thân nhân trở mặt thành thù, hảo hữu chí giao vung đao chém nhau, từng thế lực giang hồ trong lãnh thổ dựng cờ tạo phản, chen chúc mà lên, từng vị văn võ trọng thần trụ cột quốc gia đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.
Thế là Đại Ly xuôi nam, chiến công vô số, công lao diệt quốc từng khiến người cảm thấy xa không thể chạm, nay lại lấy được dễ như trở bàn tay.
Từng cánh quân tinh nhuệ Đại Ly càng đánh càng mạnh, từ phương bắc Bảo Bình châu phương xuôi về nam, một đường thẳng tiến, lấy chiến dưỡng chiến, thế không thể ngăn.
Hoàng đế Đại Ly ban bố một đạo mật chỉ, dồn dập truyền tới quân trướng các vị đại tướng.
Trước khi đánh tới tuyến biên cảnh Thải Y quốc ở trung bộ Bảo Bình châu, binh mã Đại Ly công thành phạt địa, chư vị tướng lĩnh thống binh hành sự tuỳ cơ ứng biến, không cần văn thư Binh bộ khâm định.
"Chư vị, móng ngựa mặc sức đạp xuống hướng nam đi! Chuyện mừng công, trước lấy đầu lâu kẻ địch làm bát, máu tươi làm rượu, kinh giám làm bàn, uống cho thống khoái!"
Hoàng đế bệ hạ trước nay luôn cực ít để lộ chân tình, vậy mà trên thánh chỉ lại dùng từ ngữ cảm tính như thế.
Điều này sao có thể không khiến những võ tướng Đại Ly vốn đã giết đỏ cả mắt không máu nóng sôi trào?
Sau từng hồi móng ngựa sấm sét, phiên vương Tống Trường Kính mang theo một chi đại quân đích hệ, không nóng không vội, chậm rãi hành tiến.
Cùng với quốc sư Thôi Sàm ở phía sau tự thân phụ trách bố trí từng vị quan văn Đại Ly tiến vào các thành trì vừa đầu hàng.
Các nước phía bắc Bảo Bình châu hệt như một bãi bùn nhão, bị người đạp cho nát bét.
Kỵ tốt hội tụ tới một tòa trọng trấn mặt bắc Tây Hà quốc, tổ chức công thành.
Trận chiến này kéo dài suốt ba tháng, biên quân Đại Ly đánh rất vất vả, chỉ tính riêng binh mã các nước bổ sung tiến vào đội ngũ trên đường hành tiến, cộng với các thế lực hỗn tạp quy hàng, mười không còn ba.
Nhưng công phá xong tòa biên trấn được xưng là hùng vĩ nhất Tây Hà quốc này, ngai vàng Hàn thị Tây Hà quốc coi như đi đứt, đây là sự thật.
Một trận khổ chiến thật không dễ dàng mới đánh thắng, điều này khiến bầu không khí trong binh mã Đại Ly có phần trầm trọng, không chỉ là chuyện thương vong, mà còn có chuyện khác, chính là một chi binh mã Đại Ly dưới trướng một vị Thượng Trụ Quốc thừa dịp bọn hắn gặm khối xương cứng nhất Tây Hà quốc, nhân cơ hội vượt giới tiến vào Tây Hà quốc, lấy thế sét đánh không kịp che tai trực tiếp tận diệt hơn mười tòa thành trì đã trống rỗng, nghe nói lập tức còn muốn lao thẳng tới kinh thành Tây Hà quốc.
Làm đồ cưới cho người khác, không ai vui vẻ cho nổi.