← Quay lại trang sách

Chương 1160 Sửa cũ thành mới

Chương 1160

Lâm viên dịch quán rất có danh tiếng, được các văn nhân thi nhân, quan viên biếm trích qua các thời kỳ cực lực tô nhiễm, lại có tiếng tăm "Sơn trì chi mỹ, đình đài chi tú, chư vương kinh sư đều không bằng".

Cây xanh phủ bóng mát bên đường, nước chảy róc rách dưới cầu, hai người bước lên cây cầu vòm bằng gỗ, hiện nay Trần Bình An đã quen thuộc với kết cấu cầu nối, khả năng đã không kém thua bất kỳ một vị quan viên nha môn Công bộ nào. Trần Bình An đi ở trên cầu, bước chân lúc nhẹ lúc nặng, vươn tay khe khẽ gõ gõ lan can, Diêu Trấn chỉ cho rằng đấy là sở thích cá nhân của hắn nên cũng không hiếu kỳ hỏi dò.

Ngày sau đội ngũ Diêu gia xuất động, đêm nay có một buổi tiệc do thứ sử tổ chức, ngày mai lại là tiệc riêng quận thủ thỉnh mời lão tướng quân Diêu Trấn, cho nên hắn còn có thể du ngoạn thêm hai ngày ở thành Kỵ Hạc.

Trần Bình An nhốt mình trong sân đóng cửa tu hành.

Trong chuyện tăng bậc nơi Võ đạo, tốc độ trèo lên đã xa xa vượt quá mong đợi lúc rời khỏi Đảo Huyền sơn, thế nên không cần phải gấp, cũng không gấp được.

Còn chuyện trùng kiến cầu trường sinh lại không khỏi có phần cấp bách.

Hai lần quan tưởng, một lần ở Ngẫu Hoa phúc địa, một lần ở bờ Mai Hà, cây cầu dài màu vàng này đã thành công hiện thế huyền hà, lần sau ổn định kiên cố hơn lần trước, nhất là lần thứ hai ngang qua Mai Hà, Trần Bình An đã có lòng tin bước lên.

Chẳng qua vừa nghĩ tới tu thành cầu trường sinh thì còn phải luyện hóa Ngũ Hành pháp bảo làm vật trấn trạch "Thân thể là Tiểu Thiên địa", Trần Bình An liền đau đầu, sau khi có được ngọc giản khẩu quyết do Thủy Thần nương nương tặng cho, bằng với hiện tại Trần Bình An tất phải bắt tay làm chuẩn bị, cũng có nghĩa Trần Bình An tất phải luyện hóa đầy đủ năm kiện vật bản mạng, bằng không cầu trường sinh dựng lên thì vẫn là một con đường cụt, trừ phi vứt bỏ một thân võ đạo tu vị, bằng không một khi gác lên cầu trường sinh, linh khí như nước biển chảy ngược, hậu quả không thể tưởng tượng, nhưng nếu tự thân khí phủ có được năm tòa phủ đệ thần tiên hình dáng như sông hồ, như vậy sẽ có thể tích súc thiên địa linh khí, đồng thời không đến nỗi quá ảnh hưởng dòng chân khí thuần túy tuần thú tứ phương, song phương trên đại thể có thể nước sông không phạm nước giếng.

Loại trạng thái huyền chi hựu huyền (3) này hệt như có một Trần Bình An dựa vào hai quyền hành tẩu thiên hạ, lại có một Trần Bình An khác đóng cửa lặng lẽ tu đạo trong rừng sâu núi thẳm.

Lúc Trần Bình An đi cọc, mặc niệm trong lòng: "Nhất định phải luyện hóa Thủy Tự Ấn Tề tiên sinh tặng cho thành vật bản mệnh, như thế sẽ có liên quan trực tiếp tới tính mạng, giống như là Sơn Tự Ấn, dù bị người phá nát, chỉ cần người không chết, lập tức vẫn có thể ẩn ước phù hiện trong khí phủ, mặc cho không còn uy thế, nhưng tóm lại là có cái để niệm tưởng, đời này chỉ cần muốn nhìn thì có thể nhìn được. Hơn nữa trong đạo pháp quyết tiên nhân kia của Thủy Thần nương nương, nhắc đến nhiều nhất vẫn là luyện thủy."

"Về phần khối ngọc giản cổ xưa có thể ôn dưỡng thể phách, thần hồn kia, quá nửa cũng có liên quan đến Ngũ Hành chi thủy, nhưng cụ thể phẩm trật cao thấp, lai lịch bối cảnh thế nào thì chưa biết, còn cần phải hỏi Ngụy Bách."

"Đáng tiếc pháp bào màu vàng không xếp trong Ngũ Hành, bằng không phẩm trật đầy đủ, cũng thích hợp cầm đi luyện hóa, không cần thời thời khắc khắc mặc ở trên người, Nguyên Anh Địa Tiên thoáng nhìn là nhận ra. Ai, thật sự quá đáng tiếc."

"Lúc nói ra trình tự học vấn ở Bích Du phủ, lòng ta có cảm ứng với khối văn đảm màu vàng kia của Thải y quốc Thành Hoàng gia Trầm Ôn, nó tựa hồ có thể luyện hóa thành Ngũ Hành chi kim. Huống hồ chuyện đọc sách vốn cũng như quyền pháp kiếm thuật, là công phu lâu dài cả một đời."

"Về Ngũ Hành chi thổ, lúc lão đạo phó thác đạo đồng có nói đến Sơn Hà Xã Tắc ngũ sắc thổ của Đại Ly Ngũ Nhạc, hiện nay thiết kỵ Đại Ly nam hạ, chiến hỏa như lửa như đồ, chẳng lẽ là nói Đại Ly Tống thị thật sự có thể đoạt được ít nhất là nửa bức giang sơn của trọn cả Bảo Bình châu? Nếu thật như thế, Ngũ Nhạc ngũ sắc thổ của Đại Ly vương triều quả thực đáng tiền, xem ra chuyện này đợi lần sau trở về Long Tuyền, vẫn phải phiền toái Ngụy Bách, giờ hắn đã có thân phận là chính thần Đại Ly bắc nhạc."

Trần Bình An "Vong ngã" ra quyền, hành động tự nhiên như mây trôi nước chảy.

Chứ không còn bỡ ngỡ như trước kia, nơi nơi gọn vàng vuông vắn như Khải thư, nhưng cũng thoải mái tự nhiên như Hành thư.

Tinh túy trong đó, ứng như câu chỉ có chịu được khổ mới giành được phúc.