← Quay lại trang sách

Chương 140 Trận thế chi uy.

Lăng Vân, ngươi cường đại, quả thực là ngoài ý liệu của ta, ha ha, giỏi, rất giỏi, phi thường giỏi. Chẳng qua, rất đáng tiếc, hôm nay ngươi sẽ chết.

Ở trong trận Lăng Vân cường đại như thế, mọi người thật sự nghĩ không rõ Sương Vô lấy đâu ra lòng tin có thể đưa hắn dồn vào chỗ chết.

Trừ phi... Vị Kiếm Thánh kia cho nàng cái đạo cụ gì uy lực thật lớn!

Chẳng qua, bằng vào sự cao ngạo của Nghịch Thần Giả Sương Vô, nàng sẽ cho phép chính mình sử dụng đạo cụ đi đánh bại một địch nhân thậm chí so với mình còn trẻ sao?

Lại Nhìn Sương Vô từ trong sơn động đi ra, từng bước từng bước đi tới Lăng Vân trong trận pháp, tất cả mọi người cảm giác được trong lòng chấn động!

Vốn bảo kiếm trong suốt sáng bóng như ngọc của nàng sớm đã bị máu tươi của bản thân nhiễm hồng, tay cầm kiếm bởi vì thừa nhận lực phản chấn kinh khủng đã chấn vỡ toàn bộ lòng bàn tay, mơ hồ có thể thấy được xương ngón tay dính đầy máu tươi trong huyết nhục. Vết thương trên người do kiếm khí nổ mạnh lưu lại, khi thừa nhận công kích của Lăng Vân đã sớm mở rộng, gần như trải rộng toàn bộ thân hình của nàng, hận không được xé rách toàn bộ thân thể...

Thấy những vết thương, ngoại trừ Lăng Vân thần sắc vẫn như thường ra, tất cả cường giả bao gồm Vân Nhu ở bên trong, toàn bộ sắc mặt tái nhợt, cho dù Lam Vũ thần kinh từ trước đến giờ cứng cỏi cũng là hít một ngụm lãnh khí! Còn như Vinh Phi, đã bị dọa đến hai chân có chút nhũn ra, vội vàng chạy đến một bên nôn mửa.

Mọi người tự vấn lòng, nếu như là bọn họ bị thương nặng như vậy còn có thể đứng lên hay không? Không, không phải đứng lên, mà có khả năng bảo trì ý thức thanh tĩnh hay không cũng là một vấn đề. Chỉ sợ chịu đả kích nghiêm trọng như thế, đã sớm thống khổ mà hôn mê rồi.

Sương Vô này, thần kinh của nàng đến tột cùng là dùng cái gì làm ra, làm sao ngoan cường như thế!?

Lăng Vân lần nữa đứng lên.

Kiếm hồn Hấp thu năng lượng lại lóe ra huyết sắc khí tức đáng sợ!

Bất luận bị thương nặng hơn, bất luận ngươi là nam hay nữ, hoặc là có thân phận gì, chỉ cần muốn đi vào trong trận, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình!

Làm một vũ giả, khi hắn chân chánh chiến đấu, thân thể của hắn đã không thuộc về mình, mà là thuộc về chiến đấu! Bất luận bị thương nghiêm trọng cỡ nào, cho dù đoạn tay đoạn chân, tứ phân ngũ liệt, chỉ cần hơi thở vẫn còn, hắn vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu!

Sợ thống khổ, căn bản là không thể nào trở thành một vũ giả chân chánh.

Sinh mệnh không dừng, chiến đấu không ngừng!

- Ha ha ha ha... Lăng Vân, ngươi sẽ chết...

Sương Vô có chút điên cuồng tiến tới từng bước, đi vào chỗ trận pháp:

- Ta đã nói qua, ngươi hôm nay sẽ chết... Ha ha, bởi vì, ta đã khám phá ra trận pháp của ngươi!