Chương 330 Cho ta một cơ hội (2)
Rõ!
A Chính sợ đến nỗi cơ thể vô thức đứng nghiêm, lớn tiếng nói.
- Ta sẽ lập tức về đồn, hy vọng khi ta về đồn có thể thấy người phụ nữ đó bình an vô sự, nếu không, các ngươi cứ chờ đến Tân Giới thay đồng hương bắt gà bắt lợn, cả đời đừng mong quay lại! Còn nữa, toàn bộ sự việc để A Hùng dẫn đội.
Trương Vinh Cẩm nói xong liền cúp điện thoại.
A Chính đặt ống nghe điện thoại về vị trí cũ, nhìn sang bên cạnh Nhan Hùng đang thở hổn hển, hai mắt gần như đỏ ngầu:
- Vinh ca nói, để huynh đệ ngươi chỉ huy.
- Ta chỉ huy mẹ ngươi, điểm danh toàn bộ quân phục và cảnh sát mặc thường phục trong đồn, tất cả theo ta đến chung cư của Lão Thử Tường, bất kể khách hay là thuộc hạ của hắn, tất cả đều lôi ra ngoài rồi tính sau, tra hỏi từng người phụ nữ cho rõ ràng!
Nhan Hùng miệng ra lệnh, bước nhanh ra ngoài, đi được hai bước lại quay lại, chỉ vào thắt lưng của A Chính:
- Cho ta mượn khẩu súng của ngươi! Súng của ta còn ở Sa Đầu Giác!
A Chính tháo súng đưa cho Nhan Hùng, rồi liếc mắt ra hiệu cho mấy đồng đội phía sau, đuổi theo Nhan Hùng đi ra ngoài, còn mấy cảnh sát mặc thường phục khác vội vàng đi thông báo cho người trong đồn.
Khi Nhan Hùng xuống lầu đi ra khỏi đồn, phía sau đã tập trung hơn chục cảnh sát cùng hắn đi ra.
Ngay bên cạnh là Chá Hoa Công Quán, Nhan Hùng vừa nhìn đã thấy, thủ hạ của mình là A Vĩ còn chưa vào được trong Chá Hoa Công Quán, đang bị mấy tay chân của Lão Thử Tường chặn ở cửa.
Nhan Hùng cầm súng đi tới, không nói hai lời trước tiên đá thẳng vào ngực tên đối diện A Vĩ, rồi chĩa nòng súng vào trán tên còn lại:
- Cút hết đi! Lục soát toàn bộ tòa nhà! Nghi ngờ nơi này bắt cóc phụ nữ lương thiện, ép làm gái điếm, buôn bán thuốc phiện, tổ chức mại dâm!
Hắn vừa mở miệng ra lệnh, A Chính và mấy cảnh sát mặc thường phục cũng đã nhận được lệnh từ Trương Vinh Cẩm, do Nhan Hùng dẫn đầu, nên hắn vừa nói xong, A Chính và những người khác lập tức xông vào Chá Hoa Công Quán, phía sau còn có cảnh sát từ đồn Cửu Long Thành liên tục chạy tới tiếp viện, khiến mấy khách làng chơi định vào tìm vui vội vàng lắc đầu bỏ chạy, sợ bị vạ lây.
- Nhan Hùng?
Tên tay chân của Lão Thử Tường bị Nhan Hùng chĩa súng vào đầu nhận ra đối phương là Sái Lão Hùng Hồng Côn của Phúc Nghĩa Hưng, nhưng cũng biết gã này đã bị điều đi Sa Đầu Giác, không ngờ tối nay hắn đột nhiên xuất hiện, mà còn hung hăng muốn phá chỗ của Lão Thử Tường.
Hai cảnh sát mặc sắc phục đã từ phía sau tiến lên, không nói hai lời đã còng tên kia lại, Nhan Hùng thậm chí còn chẳng thèm nhìn hắn, bước thẳng vào công quán, lúc này tất cả phòng ở tầng một đều đã bị cảnh sát đạp cửa xông vào, quát nạt ầm ĩ những nam nữ đang hoảng sợ kêu la.
Nhan Hùng còn chưa kịp lên đến góc cầu thang tầng hai, Lão Thử Tường đã từ trên đó lao xuống, đâm sầm vào Nhan Hùng đang đi lên, Lão Thử Tường trợn mắt chửi thẳng vào mặt Nhan Hùng:
- Sái Lão Hùng, con mẹ ngươi! Ngươi dám phá chỗ của ta?
Không trách Lão Thử Tường có vẻ muốn không đội trời chung với Nhan Hùng, làm ăn trong lĩnh vực cờ bạc ma túy gái gú, điều sợ nhất chính là cảnh sát ầm ĩ gây sự, bị phá một lần, phải mất vài tháng công việc mới có thể hồi phục, những khách làng chơi đến đây tìm vui tối nay, trong thời gian tới dù có cho tiền mời họ đến chơi gái, chắc cũng không dám đến nữa!
Vừa nói, Lão Thử Tường còn giơ tay túm lấy cổ áo Nhan Hùng!
Nhan Hùng cũng hung tợn không kém, tay cầm khẩu súng ngắn lập tức bóp cò!
Bùm! một phát, bắn thẳng vào chân Lão Thử Tường, không đợi Lão Thử Tường kịp kêu thảm, Nhan Hùng đã túm cổ áo hắn ném thẳng từ cầu thang xuống dưới, thân thể Lão Thử Tường lăn lóc mấy vòng trên cầu thang rồi ngã xuống sàn tầng một, nằm bẹp trên mặt đất còn định vùng vẫy kêu thét, Nhan Hùng đã bước lên giẫm chân lên ngực hắn, chĩa súng vào đầu Lão Thử Tường:
- Con mẹ ngươi! Con nhỏ tên Vãn Tình đâu rồi? Ở đâu?!
Đám tay chân của Lão Thử Tường định xông lên cứu người, Nhan Hùng giơ súng lên, một phát bắn thẳng vào ngực tên kia!
Bắn cho hắn ngã ngửa ra sau!
- Con bà nó! Tấn công cảnh sát! Bắt giữ! Tàng trữ ma túy! Cảnh sát khuyên can vô hiệu, đã bắn chết tại chỗ! Đứa nào dám tiến lên, cũng sẽ như hắn!
Vẻ mặt Nhan Hùng lúc này khó có thể dùng từ hung ác hay phẫn nộ để miêu tả, tròng mắt trắng dã, đồng tử co lại, trông như phát điên!
Khí thế tàn nhẫn vô tình bắn chết người này, khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ!
Xã hội đen dám bắt nạt cảnh sát, là vì biết cảnh sát hầu hết thời điểm không dám nổ súng, cộng thêm thế lực băng đảng phía sau, có thể dọa được đối phương, nhưng khi cảnh sát thực sự nổi điên, không hỏi han gì đã trực tiếp nổ súng giết người, dù là Song Hoa Hồng Côn hung hãn đến mấy cũng phải sợ hãi tránh đi tạm thời, huống chi là những tay chân của Lão Thử Tường.
Không ai dám tiến lên nữa, Nhan Hùng lại chĩa súng vào trán Lão Thử Tường đang nằm dưới chân:
- Vãn Tình ở đâu! Nói!
- Tao mổ mẹ mày...
- Bùm!
Nhan Hùng quay nòng súng, chĩa thẳng vào đầu gối trái của Lão Thử Tường và nổ một phát!
- Nói ra coi! Không chịu khai ra, ta sẽ bắn gãy hết tứ chi của ngươi, biến ngươi thành phế nhân, để ngươi tận mắt chứng kiến cả nhà ngươi chết hết!
A Chính định bước lên khuyên can Nhan Hùng đang gần như phát điên, dù sao ngoài mấy tên sai lão và đám thủ hạ của Lão Thử Tường, còn có rất nhiều khách bị đuổi ra ngoài phòng đang ôm đầu, để quá nhiều người thấy cảnh sát tự ý nổ súng thì không phải chuyện hay ho gì, nhưng vừa mới bước lên một bước, chưa kịp mở miệng đã bị Nhan Hùng trợn mắt nhìn!