← Quay lại trang sách

Chương 475 Chờ gặp lại sao? Ta gặp mẹ ngươi ấy! (3)

Hoàng Lục cười với Tống Thiên Diệu:

- Không cần đâu, ta tự đi, Ma Cao gần Hồng Kông như vậy, ngươi gọi điện thoại, ta một tiếng đồng hồ là đến rồi.

- Được, sau Tết ta nhất định sẽ đến bái kiến Hà tiên sinh, cảm ơn Hà tiên sinh, đến lúc đó lại mời Lục ca uống rượu.

Tống Thiên Diệu không nhịn được cảm thấy mình có phải quá đáng không, mấy ngày nay Hoàng Lục đi theo mình, mình chưa từng tiếp đãi đối phương tử tế, chỉ nhốt trong nhà máy hai ngày.

Hoàng Lục phóng khoáng đi về phía cổng nhà máy, đi được vài bước lại quay đầu đi trở lại:

- À, Tống tiên sinh, ta quên một chuyện, ta thấy ngươi trong văn phòng vất vả viết lách, Vân tỷ cũng nói ngươi sợ nhất bị người khác quấy rầy, nên ta lén cắt đứt dây điện thoại văn phòng của ngươi, mua một cái điện thoại mới, nối vào phòng của Ninh tiên sinh, hai ngày nay, ngươi có rất nhiều cuộc gọi đến, ta đã ghi lại giúp ngươi, còn nữa, những người giang hồ đó ta cũng đã giúp ngươi giải quyết xong, oa, thú vị quá, ngươi yên tâm, những tên đó không còn mặt mũi nào tìm ngươi gây rắc rối nữa, chúng ta cũng coi như là giao tình quân tử đợi ngày tái ngộ, vậy hẹn gặp lại ở Ma Cao nhé!

Lần này nói xong, Hoàng Lục quay người nhanh chóng đi về phía cổng nhà máy, chớp mắt đã lẻn ra khỏi cổng nhà máy, Tống Thiên Diệu quay đầu nhìn về phía dây điện thoại bên ngoài cửa văn phòng của mình, quả nhiên chỉ còn lại một đầu dây cô đơn treo trên mái nhà đung đưa theo gió, bị nối một sợi dây khác dẫn đến ký túc xá của tên lừa đảo Ninh Tử Khôn đang ở.

Hơn nữa câu cuối cùng Hoàng Lục nói, những người giang hồ đó ta đều giúp ngươi giải quyết xong, oa, thú vị quá.

Quỷ mới biết tên khốn này đã gây ra bao nhiêu chuyện trong hai đêm!

- Ta cho ngươi nếm mùi!

Tống Thiên Diệu ngẩn người vài giây rồi mới nhanh chóng đuổi ra cổng nhà máy, ngoài cổng lớn, đâu còn bóng dáng Hoàng Lục đâu, Tống Thiên Diệu vịn cổng, giọng yếu ớt chửi một câu:

- Khó trách thấy ta ra cửa, liền nói thẳng đã đặt vé tàu về Ma Cao! Chúc ngươi vừa xuống tàu ở Ma Cao đã bị cha ngươi bắn chết! Đồ khốn! Giao tình quân tử? Đợi ngày tái ngộ? Ta tái ngộ cái đầu mẹ ngươi!

...

- Đại cát đại lợi.

- Đa tạ lão bản, chúc lão bản làm ăn phát đạt.

- Tâm tưởng sự thành.

- Đa tạ lão bản.

- Cầm bao lì xì mua thêm hai quả đu đủ về nhà bổ sung một chút, còn bằng phẳng hơn cả ta, đợi nghỉ lễ về ta sẽ lo... Đại cát đại lợi.

-...Đa tạ lão bản.

Sáng sớm ngày 28, Tống Thiên Diệu ngáp dài bị Lâu Phượng Vân gọi dậy, cầm những bao lì xì đã chuẩn bị sẵn bắt đầu phát cho những công nhân đã dọn dẹp sạch sẽ nhà máy, chuẩn bị về quê ăn Tết.

Đây cũng là cơ hội hiếm hoi để Tống Thiên Diệu có thể giao tiếp trực tiếp với các nữ công nhân trong nhà máy, có thể chiêm ngưỡng tận mắt những cô gái xinh đẹp. Không chiếm chút lợi thế bằng lời nói thì sao xứng với thân phận một ông chủ nhà máy vô lương tâm như hắn?

Vì vậy vừa thấy một cô gái xinh đẹp ngực lép đến nhận bao lì xì, Tống Thiên Diệu đã định mở miệng chiếm chút tiện nghi, nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị Lâu Phượng Vân đứng bên cạnh khẽ đá một cái, buộc phải nuốt lại những lời định nói.

Mỗi công nhân đều nhận được một bao lì xì giống nhau, 20 đô la Hồng Kông. Theo mức lương hàng tháng 120 đô la của những nữ công nhân này, 20 đô la tương đương với tiền công thêm 5 ngày. Nếu tiết kiệm một chút, thậm chí đủ để họ chi tiêu trong những ngày Tết.

Vợ chồng Hùng tẩu đã làm xong từ đêm qua những món ăn nhỏ ngày Tết như bánh rán, bánh góc, bánh củ cải... mang ra, mỗi nữ công nhân có thể nhận một phần mang về cho người già trẻ em trong gia đình, để hưởng chút không khí vui vẻ ngày Tết.

Tiễn các công nhân đi, dặn dò Hùng ca Hùng tẩu cùng Ninh Tử Khôn “kẻ lừa đảo cô độc” những ngày này trông coi nhà máy cẩn thận, lại gọi điện cho Mạnh Uyển Thanh, rồi đến sư gia Huy, thông báo hắn dẫn Cửu Văn Long, mẹ con Phấn tỷ nhớ đến nhà lầu ở phố Thái Hòa cùng ăn Tết, Tống Thiên Diệu mới dẫn Lâu Phượng Vân, Phó Diêu Nương, Thư Nương và Thi Nhân mấy người rời khỏi nhà máy ở Bắc Giác.

Đưa bốn người phụ nữ đến bách hóa Tiên Thi, để Lâu Phượng Vân vất vả bấy lâu dẫn ba cô gái trẻ đi mua sắm quần áo, đồ Tết các thứ, còn Tống Thiên Diệu thì đến công ty Lợi Khang gặp Chử Hiếu Tín.

Ba tòa soạn báo ở Ma Cao hôm kia đột nhiên đăng một tin tức:

- Kinh hoàng! Viện phúc lợi trực thuộc Bảo Lương Cục Hồng Kông thực chất là chợ đen buôn bán máu ở Hồng Kông!

Mặc dù được đăng trên báo tiếng Trung ở Ma Cao, nhưng vì liên quan đến Bảo Lương Cục, thêm vào đó Ma Cao và Hồng Kông rất gần nhau, tin tức nhanh chóng lan truyền ở Hồng Kông.

Sau khi biết được tin tức trên báo, Bảo Lương Cục đã phát thông cáo qua đài phát thanh vào sáng ngày tin tức được đăng, và đặc biệt triệu tập họp báo.

Chín vị lý sự của Bảo Lương Cục tuyên bố trong cuộc họp báo rằng, viện phúc lợi được đề cập trên báo Ma Cao không phải là cơ sở trực thuộc Bảo Lương Cục, biển hiệu của viện phúc lợi treo logo Bảo Lương Cục thực chất là giả mạo.

Theo điều tra của Bảo Lương Cục, viện phúc lợi này do bác sĩ người Anh Chalier - Phó chủ tịch Chi hội Hồng thập tự Anh quốc tại Hồng Kông, Trợ lý Tổng giám sát, Trợ lý Tổng giám đốc Y tế Hồng Kông - khởi xướng thành lập vào tháng 11 năm 1950. Còn về việc tại sao bác sĩ Chalier lại treo biển hiệu Bảo Lương Cục, Bảo Lương Cục vẫn đang tiếp tục điều tra.

Trực tiếp chỉ ra rằng Chi hội Hồng thập tự Anh quốc tại Hồng Kông đã dùng viện phúc lợi giả mạo treo biển hiệu Bảo Lương Cục để lừa gạt tầng lớp dưới của người Trung Quốc.