← Quay lại trang sách

Chương 548 Cỏ không mọc nổi, một tay che trời (2)

Không kịp gọi điện nữa, Đường Bá Kỳ lên chiếc xe Chevrolet của mình, lái thẳng đến nhà máy tóc giả của Tống Thiên Diệu ở Bắc Giác, chưa kịp xuống xe, hắn đã thấy chiếc xe Ford của Tống Thiên Diệu đỗ bên ngoài cổng lớn, Tống Thiên Diệu đang dựa vào đầu xe hút thuốc, bên cạnh còn đứng một gã trai trẻ to lớn, thấy xe của mình xuất hiện, trên mặt Tống Thiên Diệu có vài phần ngạc nhiên.

Đường Bá Kỳ mở cửa xe nhảy xuống, đi về phía Tống Thiên Diệu, vào thẳng vấn đề hỏi:

- Người Ấn Độ bị bắt, ngươi gây ra?

- Ngươi nhận được tin nhanh vậy sao?

Tống Thiên Diệu dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu xe của mình, ra hiệu cho Hoàng Lục trở về nhà máy trước, hắn cười với Đường Bá Kỳ:

- Mới bị bắt hai tiếng đồng hồ, ngươi đã nhận được tin? Ta tưởng nhanh nhất ngươi cũng phải đến ngày mai mới biết.

- Đa tạ ta có một khuôn mặt vẫn còn có thể thu hút phụ nữ!

Đường Bá Kỳ nhìn về phía Tống Thiên Diệu:

- Người Ấn Độ đã dùng bao nhiêu nguyên liệu từ Trung Quốc đại lục?

- Bao nhiêu cũng không quan trọng, đã muộn rồi.

Tống Thiên Diệu quay đầu nhìn cổng lớn nhà máy của mình:

- Ta vốn định đưa phụ nữ ra ngoài dạo chơi, kết quả lại gặp ngươi, cũng coi như có duyên, ta khuyên ngươi đừng tốn công sức cố gắng cứu vãn nữa, xem như chúng ta vẫn là bạn bè, không muốn thấy ngươi chết, hãy chủ động xin phá sản rút lui đi.

- Chết? Nhiều lắm ta dừng đơn hàng của mười nhà máy, lỗ vài trăm vạn để mua một lô tóc giả từ thị trường Âu Mỹ bổ sung đủ số lượng cho các nhà phân phối Mỹ, hoàn thành số lượng đơn hàng! Chỉ cần ta vượt qua cơn khó khăn này và ổn định lại tình hình, trong ngành này, Tống Thiên Diệu ngươi sẽ là kẻ thù của tất cả mọi người! Còn ta sẽ là đấng cứu thế của ngành này!

Đường Bá Kỳ dùng tay chỉ vào Tống Thiên Diệu, ánh mắt sắc bén nói:

- Vài trăm vạn tiền vay, với doanh thu hiện tại của công ty Cơ Mỹ, hoàn toàn có thể vay được từ ngân hàng!

- Tráng sĩ đoạn cổ tay, lỗ mấy trăm vạn mà mắt cũng không chớp sao?

Tống Thiên Diệu lấy hộp thuốc lá từ túi áo khoác, đưa cho Đường Bá Kỳ:

- Được, cứ cho là ngươi có thể vay được mấy trăm vạn đi. Đáng tiếc ngươi không còn tương lai trong ngành này nữa rồi. Hai mươi vạn bím tóc mà người Ấn Độ thu mua từ Trung Quốc Đại lục, dưới sự gật đầu của vị đường thúc hội trưởng của ngươi, đã chảy vào mười nhà máy.

- Cảnh sát thủy Hồng Kông đã bắt được một kẻ buôn lậu hàng cấm, thanh tra cấm vận của Lãnh sự quán Mỹ tại Hồng Kông đã tham gia điều tra vụ án. Người Mỹ đã biết về chuyện hai mươi vạn bím tóc này, hơn nữa bọn họ còn biết Công ty Thương mại Quốc tế Cơ Mỹ có quan hệ không bình thường với nhà máy tóc giả Hưng Nghiệp trong số mười nhà máy đó.

- Họ cũng biết hội trưởng Hiệp hội Sản xuất Tóc giả Đường Văn Báo và ông chủ Công ty Thương mại Quốc tế Cơ Mỹ Đường Bá Kỳ là chú cháu. Trong tình huống này, ngươi nghĩ họ còn có thể để những kênh phân phối ở Mỹ lấy hàng từ công ty của ngươi không? Ngươi có muốn sang thị trường Âu Mỹ thu mua tóc giả, Bộ Thương mại Mỹ có thể để những tóc giả đó nhân danh công ty ngươi vào lại thị trường không? Đừng ngốc nữa, ngươi nên biết ngoài tóc giả, hiện nay ở Mỹ còn thịnh hành cái gì.

- Ngươi lúc đầu tránh thị trường Mỹ... ngươi đã tích trữ đủ nguyên liệu rồi?

Khi Tống Thiên Diệu nói xong, Đường Bá Kỳ đột nhiên tỉnh ngộ, vung tay gạt bay điếu thuốc Tống Thiên Diệu đưa tới, miệng nói:

- Ngươi muốn cướp đơn hàng còn lại trong tay Công ty Thương mại Quốc tế Cơ Mỹ, ngang nhiên cướp đoạt cục diện ta đã mở ra, độc chiếm thị trường Mỹ! Ngươi là người Trung Quốc, đừng có mơ! Cho dù ta và các nhà máy khác sụp đổ, người Mỹ cũng không để ngươi chiếm lợi đâu!

- Đương nhiên họ sẽ không để ta chiếm lợi, nhưng sẽ để nữ nhân của ta chiếm lợi.

Tống Thiên Diệu bị Đường Bá Kỳ gạt tay làm bay điếu thuốc cũng không hề tức giận, hơi khó nhọc cúi người nhặt điếu thuốc lên, tiếp tục mỉm cười nói.

Đường Bá Kỳ định nói Lâu Phượng Vân càng không thể nào, đột nhiên nhớ ra Đường Cảnh Nguyên từng nói chuyện phiếm với hắn về việc Tống Thiên Diệu có một bạn gái người Anh:

- Lâu Phượng... nữ nhân người Anh bên cạnh ngươi!

- Nữ nhân của ta lần trước vội vã về hai ngày, chính là vì ta đã bán công ty Hiển Vinh Mậu Dịch đứng tên ta cho công ty Anh quốc mà cô ấy đăng ký thành lập. Hiện nay công ty Hiển Vinh là việc làm ăn của người Anh, người Anh là đồng minh của người Mỹ.

- Để chính phủ Anh giúp người Trung Quốc đối đầu với Mỹ là không thể, nhưng chính phủ Anh giúp người Anh tranh giành lợi ích mà người Trung Quốc đánh mất từ tay người Mỹ lại là chính đáng. Còn về việc ngươi nói kẻ thù của ngành, đây là thuộc địa của người Anh, trong mắt chính quyền thuộc địa Hồng Kông, người Anh ở Hồng Kông là thượng đẳng.

- Nếu người Trung Quốc làm vậy trong một ngành, như ngươi nói, hắn sẽ là kẻ thù của tất cả mọi người trong ngành. Nhưng nếu người Anh tự làm vậy, đó chính là chủ nhân của ngành này. Có kẻ dám phản đối, chính quyền Anh ở Hồng Kông sẽ giúp nữ nhân của ta dạy cho hắn biết thế nào là quy tắc ở Hồng Kông.

Tống Thiên Diệu phủi phủi tro trên hộp thuốc, bỏ điếu thuốc vào túi, cười híp mắt nói với Đường Bá Kỳ.