← Quay lại trang sách

Chương 703 Hai viện binh nước ngoài đến (1)

Cứ làm theo lời ngươi nói.

Tống Thiên Diệu nói với La Chuyển Khôn:

- Nhưng tên Đường Bá Kỳ đó đã dám ra tay công khai lúc này, chắc chắn còn có đòn sau, không đơn giản như vẻ bề ngoài.

- Biết rồi, ta đã cho người theo dõi tin tức của cổ phiếu đó. Còn nữa, Tống tiên sinh, 2 giờ chiều, Mậu Dịch Triệu Phong sẽ công bố thông báo thứ hai, hợp nhất 6% cổ phần Hi Chấn Trí Nghiệp trước đây nắm giữ phân tán về dưới tên Mậu Dịch Triệu Phong.

La Chuyển Khôn nói với Tống Thiên Diệu với vẻ mặt nghiêm túc:

- Một khi công bố thông báo, tức là đối đầu trực diện với nhà họ Lâm...

Tống Thiên Diệu đứng dậy từ sau bàn làm việc, ánh mắt sắc bén, giọng nói kiêu ngạo:

- Đã đến lúc rồi, cứ thi thố tài năng trên thị trường chứng khoán, xem cuối cùng con rắn cỏ như ta có thể nuốt chửng được con voi khổng lồ Hi Chấn Trí Nghiệp không!

...

Sân bay Khải Đức Hồng Kông, lần này Tống Thiên Diệu không chỉ lái chiếc Ford 49 thường dùng đến đón, mà còn đặc biệt mượn chiếc Rolls-Royce mới mua của Chử Hiếu Tín, cả tài xế Trần Hưng Phúc của Chử nhị thiếu cũng được mượn theo, lúc này đang cùng Hoàng Lục đứng bên cạnh Tống Thiên Diệu trong phòng chờ, như hòn vọng phu nhìn về phía lối đi sân bay.

Điều này khiến Hoàng Lục đứng bên cạnh lão bản không nhịn được khẽ nhếch mép, rõ ràng lão bản mình thiên vị phụ nữ Anh hơn so với Vân tỷ và tiểu thư Uyển Thanh, Hoàng Lục chưa từng thấy Tống Thiên Diệu có vẻ mặt nôn nóng như vậy khi chờ đợi những người phụ nữ khác.

Khi các hành khách trên máy bay lần lượt bước ra khỏi lối đi, thân hình Tống Thiên Diệu bất giác thẳng đứng. Tuy nhiên, lần này Angie Perlis không như lần trước, đi ra đầu tiên. Mãi đến 10 phút sau, khi hầu hết hành khách đã rời đi và lối đi đã trở nên vắng vẻ, cô mới cùng hai bóng dáng có vẻ già nua bước ra, phía sau còn có hai người trông như trợ lý đi theo.

- Phu nhân, Gole tiên sinh, đây là bạn trai của ta, Tống Thiên Diệu.

Khi thấy Tống Thiên Diệu cùng Hoàng Lục và Trần Hưng Phúc tiến lại đón, Angie Perlis mỉm cười giới thiệu với hai người già bên cạnh.

Một trong số họ là người hướng dẫn của Angie Perlis khi thực tập tại công ty luật Clifford Chance, bà Juliana Abe với mái tóc bạc dài, dù đã gần 60 tuổi nhưng vẫn toát lên vẻ thanh lịch và năng động. Lúc này bà đang mặc bộ váy công sở bằng chất liệu cao cấp, ánh mắt đánh giá nhìn Tống Thiên Diệu đang bước nhanh tới.

Còn người kia là một ông già da trắng đội mũ lễ phục, có đôi mắt xanh đẹp, thân hình gầy gò. Nét mặt thoải mái, tuy mặc bộ vest cổ điển đặc trưng của đàn ông Anh nhưng hơi nhăn nhúm, trông có vẻ không chỉn chu, cà vạt cũng hơi lệch. Đứng đó trông ông như đang đi nghỉ mát, hoàn toàn trái ngược với bà Juliana Abe thanh lịch quý phái, toát ra khí chất không dễ gần.

- Thân ái, đây là người hướng dẫn của ta khi thực tập tại công ty luật Clifford Chance mà ta đã nói qua điện thoại, phu nhân Juliana Abe. Bên cạnh là ngài Jonathan Gole, từng giữ chức giám đốc bộ phận đầu tư mua bán và sáp nhập chi nhánh Anh của ngân hàng Mercantile Bank.

Angie Perlis tự nhiên bước tới ôm Tống Thiên Diệu, nhẹ nhàng hôn lên má hắn và nói rất khẽ:

- Gole đầu tư cá nhân thất bại, đang trên bờ vực phá sản, cần tiền mặt để lật ngược tình thế. Vì con số 2 triệu đô Hồng Kông nên ông ta mới chịu đến Hồng Kông nghỉ mát.

- Phu nhân, xin chào, chào mừng bà đến Hồng Kông.

Tống Thiên Diệu mỉm cười buông Angie Perlis ra, trước tiên cúi người lịch sự chào hỏi Juliana Abe bằng tiếng Anh thành thạo.

Juliana Abe nhạt nhẽo nói:

- Chào ngươi, chàng trai trẻ.

- Xin chào, ngài Gole.

Tống Thiên Diệu lại quay sang đưa tay về phía ông già tên Jonathan Gole.

Jonathan Gole bắt tay Tống Thiên Diệu:

- Chào ngươi, Tống. Văn phòng tạm thời của ta ở đâu? So với phu nhân Abe, ta nóng lòng kiếm tiền hoa hồng hơn.

- Mọi thứ ở Hồng Kông của quý vị ta đã sắp xếp xong, mời theo ta lên xe.

Hoàng Lục và Trần Hưng Phúc đi trước dẫn đường, đưa mọi người đến bãi đỗ xe. Tống Thiên Diệu đi sau cùng, không nhịn được bế bổng Angie Perlis lên xoay một vòng. Có lẽ động tác hơi mạnh nên khiến mấy người đi trước quay đầu nhìn hai người.

- Thời gian ở London vất vả rồi.

Tống Thiên Diệu đặt Angie Perlis xuống, lên tiếng nói.

Angie Perlis tự nhiên khoác tay Tống Thiên Diệu, mỉm cười nói:

- Đúng là rất vất vả, nhưng để có thể giải quyết mọi chuyện trước Giáng sinh thì có vất vả hơn cũng đáng, phải không?

- Công tác chuẩn bị ban đầu đã sẵn sàng, giờ ta nghỉ ngơi, dẫn người hướng dẫn của ta tham quan Hồng Kông là được, để ngươi ra sân đánh trận này.

Tống Thiên Diệu nói với cô gái ngoại quốc bên cạnh:

- Đánh xong trận này, chúng ta sẽ đi London đón Giáng sinh.

...

- Nơi ta làm việc sau khi phá sản lần đầu tiên lúc 27 tuổi còn có môi trường tốt hơn chỗ này.

Jonathan Gole nhìn quanh môi trường văn phòng của Tài Thông chứng khoán, lên tiếng nói.

Tuy nhiên giọng điệu chỉ là đùa cợt, không thực sự bất mãn với văn phòng này.

Jonathan Gole, một lão lưu manh đã lăn lộn trên thị trường chứng khoán London hơn 40 năm, từ một gã nhóc chưa tốt nghiệp trung học đã kiếm tiền đầu cơ trên thị trường chứng khoán, cuối cùng trở thành người điều hành của tổ chức đầu tư trực thuộc ngân hàng đa quốc gia Mercantile Bank, đã lên kế hoạch và thực hiện nhiều vụ thâu tóm cho ngân hàng Mercantile Bank.

Hắn không phải là nhân vật hàng đầu tung hoành ngang dọc trên thị trường chứng khoán London, chức vụ người điều hành ngân hàng đầu tư trực thuộc ngân hàng Mercantile Bank cũng không phải là danh hiệu lớn, ở độ tuổi của hắn, nhiều nhân vật hàng đầu đã tự mở công ty hoặc đơn giản là kiếm đủ tiền để hưởng thụ cuộc sống còn lại, trong khi hắn vẫn đang chạy đôn chạy đáo để kiếm hoa hồng.