← Quay lại trang sách

Chương 750 Nhan Hùng đưa ra phần thưởng (3)

Trong hơn chục công nhân vây lại, người lên tiếng rõ ràng là một tiểu đầu mục, khá có tiếng nói trong công nhân, hét lên đe dọa Thiết Đầu Tô!

Trần Thái cởi trần khoác áo vest bên ngoài, từ bên kia đường đi tới, trên mặt treo biểu cảm khoa trương:

- Oa, vị này chắc chắn là đại ca của thủy phòng rồi, người đông đánh người ít?

- Ngươi...

Đối phương chưa nói hết câu, Trần Thái đã cúi người phát lực, như hổ dữ xuống núi, chớp mắt đã xông đến trước mặt đối phương, song quyền liên hoàn đánh ra! Quyền trái đánh vào bụng dưới đối phương trước, quyền phải nặng nề quật vào mặt đối phương!

Cả người bị hai quyền của Trần Thái đánh bay về phía sau! Ngã xuống đất bất tỉnh tại chỗ!

- Đến đi, các ngươi không phải thích người đông đánh người ít sao?

Trần Thái thu quyền lại, thong dong nhìn về phía những công nhân nước ngọt khác nói.

- Ngươi... ngươi...

Những công nhân đó đều có chút khiếp sợ, so với công nhân bình thường họ quả thật gan dạ hơn, nhưng trước mặt những người giang hồ thực thụ, những gan dạ trước đó dường như bị gió thổi tan trong chớp mắt, nhìn đồng bọn trên mặt đất sống chết không rõ, ngay cả nói cũng không nói nổi.

Ngược lại, ở xa có một số công nhân của Hòa An Lạc phản ứng nhanh nhạy, chạy đến sòng bạc và tiệm thuốc phiện gần nhất để báo tin, kêu gọi giang hồ của Hòa An Lạc ra cứu viện.

Trần Thái chỉ vào người đàn ông trung niên sợ đến nỗi gần như rơi nước mắt, nói với những công nhân của thủy phòng:

- Khuyết Nha Xương giờ đã gia nhập Hòa Quần Anh, là huynh đệ của ta. Trước đây các ngươi nợ hắn tiền rồi đánh hắn thế nào, hôm nay ta sẽ giúp hắn đánh trả. Trời đã tối rồi, không cần phải nhận từng người một, đã tụ tập lại đây thì coi như các ngươi đều có phần. A Tô, không cần đợi A Đại dạy ngươi làm việc đâu, động thủ đi.

Thiết Đầu Tô rút dao bầu từ sau lưng ra, dẫn đầu thuộc hạ xông vào chém những công nhân đang tụ tập!

Những công nhân này làm sao là đối thủ của Thiết Đầu Tô và đồng bọn đã từng trải giang hồ. Chỉ trong nháy mắt, trước cổng nhà máy nước giải khát đã đẫm máu, hơn chục công nhân nằm lăn lộn rên rỉ trên mặt đất!

- Ai dám chọc người của thủy phòng!

Một loạt tiếng bước chân vang lên từ góc phố, hơn chục gã đàn ông ăn mặc như người giang hồ tay cầm gậy sắt, dao bầu xông tới, hét lớn với Thiết Đầu Tô và đồng bọn đang tiếp tục truy sát công nhân.

Trần Thái quay đầu lại, thấy người dẫn đầu chạy tới liền nở nụ cười:

- Đại Thiên, nhanh vậy đã chạy tới giúp người của ngươi ra mặt?

- A Thái? Ngươi làm trò gì vậy?! Đến đập phá bảng hiệu của thủy phòng? Có biết cả nhà máy này đều là địa bàn của thủy phòng chúng ta không!

Người đến là người phụ trách một tiệm thuốc phiện của Hòa An Lạc ở Thổ Qua Loan, biệt danh là Đại Thiên, trong Hòa An Lạc có địa vị thảo hài. Vì Trần Thái cũng mở hai sòng bạc nhỏ ở Thổ Qua Loan nên trước đây cũng đã gặp Trần Thái vài lần. Lúc này thấy Trần Thái của Hòa Quần Anh dẫn người đến nhà máy nước giải khát gây sự, Đại Thiên lập tức cảm thấy gan dạ hơn ba phần.

Trần Thái có thể đánh, cả Hòa tự đầu giờ đều đã truyền ra, nhưng dù có thể đánh đến đâu, Hòa Quần Anh hiện giờ cũng chỉ là một tự đầu nhỏ, dựa vào một đôi nắm đấm của Trần Thái, dù có thể đánh cũng không thể lập tức biến Hòa Quần Anh thành kim tự chiêu bài được. Hơn nữa Trần Thái rõ ràng là đồng môn tương tàn, phá vỡ quy tắc, dù mình không đánh lại Trần Thái, tấm bảng hiệu của Hòa An Lạc cũng đủ để đè chết Trần Thái.

- Hôm nay ta đánh chính là thủy phòng.

Trần Thái vung tay cởi phăng bộ vest, để lộ thân hình vạm vỡ và hình xăm hổ cắn Phật trên ngực bụng, bước những bước lớn tiến về phía Đại Thiên và đồng bọn!

Đại Thiên bị khí thế bùng phát của Trần Thái dọa cho giật mình, lùi lại nửa bước. Đến khi lùi xong mới nhận ra động tác này của mình sẽ làm hỏng sĩ khí, bèn giơ con dao chém trong tay lên định chỉ vào Trần Thái chửi vài câu, lấy lại thể diện vừa rồi. Nhưng Trần Thái đã như Kim Cang giáng thế, vài bước xông đến trước mặt hắn, tay trái vươn ra nắm lấy cổ tay cầm dao của hắn, tay phải thuận thế làm một động tác qua vai!

Ném Đại Thiên như ném một bao tải ở bến tàu, vẽ một nửa vòng tròn trên không trung rồi quăng mạnh xuống đất!

Chưa kịp để tiếng kêu thảm của Đại Thiên phát ra, chân trái của Trần Thái đã giẫm mạnh lên miệng Đại Thiên, ánh mắt sát khí ngút trời nhìn về phía công nhân nhà máy nước:

- Gọi cứu binh mà chỉ biết gọi loại phế vật này ra sao? Tiếp tục đánh, đánh cho đến khi tất cả bọn chúng quỳ xuống, xem xương cốt của Hòa An Lạc cứng hay lưỡi dao của Hòa Quần Anh sắc hơn!

...

- Ngươi gặp chính là hắn? Hắn ở tầng mấy?

Hoàng Lục, Diêu Xuân Hiếu, A Tứ và những người khác hỏi Nhan Hùng khi hắn lên xe sau khi Bả Thông trở về Mỹ Âm hội quán.

Nhan Hùng bị mấy người này nhìn chằm chằm đến nỗi sau lưng có chút lạnh lẽo, gật đầu:

- Gặp ta ở tầng hai, hắn là bạch chỉ phiến của Hòa Quần Anh, cũng là đại lão nổi bật nhất hiện tại của Hòa Quần Anh, gọi là Bả Thông. Đầu mã của hắn là Trần Thái đã dẫn người đến nhà máy nước ngọt Liên Hợp gây sự, một đại lão của Hòa An Lạc đã gọi điện đến hội quán của Bả Thông, bị Bả Thông cố tình giả vờ không có mặt, không nghe điện thoại. Hòa An Lạc và Hòa Quần Anh lần này sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.

- Không liên quan đến ngươi nữa, đi thôi, về đồn ngủ một giấc nghỉ ngơi đi.