← Quay lại trang sách

Chương 831 Kẻ hèn nhát (1)

Tống Thiên Diệu tựa người vào thành bể, nhìn về phía đối diện quan sát hầu nữ, ánh mắt không hề che giấu dục vọng trong lòng của La Chuyển Khôn, cười nói.

- Tâm tư ngươi đâu còn ở suối nước nóng nữa, cần gì phải chạy đến tắm suối nước nóng với ta nửa đêm, về phòng tìm nữ nhân giải sầu có phải tốt hơn không?

- Hơn một năm rồi không đụng đến nữ nhân, lần này theo Tống tiên sinh đến Nhật Bản nghỉ ngơi, quả thật có chút xao động.

La Chuyển Khôn nhẹ nhàng vỗ nước, cười nói với Tống Thiên Diệu.

- Nhưng cũng chưa đến mức gấp gáp như vậy, nhịn được hơn một năm rồi, nhịn thêm chút nữa cũng chẳng sao.

Angie Perlis, Chử Hiếu Tín thậm chí cả Lâu Phượng Vân đều không ngờ lần này Tống Thiên Diệu đến Nhật Bản lại không đưa Giang Vịnh Ân theo, mà lại dẫn theo gã đàn ông Thượng Hải có vẻ mặt như sói này là La Chuyển Khôn.

Trước đây La Chuyển Khôn vẫn luôn giúp Tống Thiên Diệu quản lý mấy công ty chứng khoán có giấy phép, phối hợp với Jonathan Gole mà Tống Thiên Diệu mời đến cùng nhau gây sóng gió trên thị trường chứng khoán, dựa vào các thủ đoạn như mua bán ký quỹ để kiếm một khoản tiền lớn từ các nhà đầu tư cổ phiếu, tuyệt đối là cánh tay đắc lực bên cạnh Tống Thiên Diệu.

Tuy nhiên xét về mức độ thân thiết, Angie Perlis cảm thấy La Chuyển Khôn không bằng Giang Vịnh Ân, hơn nữa cũng không rõ tại sao Tống Thiên Diệu lại muốn đưa La Chuyển Khôn đến Nhật Bản, nếu là để khảo sát thì rõ ràng đưa Giang Vịnh Ân có xuất thân thư ký chuyên nghiệp theo bên cạnh sẽ thích hợp hơn.

- Một năm ở London, một năm ở New York, ngươi đích thân đi xem thử, cái gì mới thực sự là thị trường tài chính của thế giới này, xem sự khác biệt giữa nơi đó với Thượng Hải và Hồng Kông. Thực ra có một tên gọi là Billy, ta vẫn luôn khuyên hắn đến Phố Wall để mở mang tầm mắt, nếu hắn chịu nghe lời ta, có lẽ sau này mọi người còn có thể trở thành bạn tốt, nhưng tên đó đầu óc có vấn đề, hơn nữa sau này cũng sẽ không xuất hiện nữa, cuối cùng vẫn phải trông cậy vào ngươi.

Tống Thiên Diệu dùng khăn lau đi hơi nước trên mặt, giọng điệu nhàn nhạt nói.

- Ta cho ngươi hai năm thời gian và một khoản tiền, dẫn người của ngươi đến London và New York đi một chuyến.

Ánh mắt La Chuyển Khôn lấp lánh, nghe Tống Thiên Diệu nhắc đến chuyện khiến hắn rung động, thậm chí không còn liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh nữa.

- Có phải là về rồi có thể...

- Đương nhiên không phải, phải giấu mình chờ thời, Hồng Kông hiện giờ vẫn còn là của người Anh, nếu vừa lên đã làm động tác lớn, đương nhiên là không thể. Sau khi trở về, tìm một thời cơ thích hợp, yêu cầu tăng giấy phép thành viên sàn giao dịch, từ từ mà làm, trộn cát biển vào, nếu bọn họ không cho chúng ta trộn, chúng ta mới có lý do để thúc đẩy.

Tống Thiên Diệu lắc đầu.

La Chuyển Khôn liền hỏi tiếp.

- Nhưng nếu người Anh đồng ý tăng thì sao?

- Nếu lúc đó người Anh thực sự đồng ý, vậy thì xem thủ đoạn của các ngươi, trong khuôn khổ quy tắc có thể đánh bại bọn quỷ ngoại quốc hay không.

Tống Thiên Diệu vừa nói vừa liếc nhìn Cửu Văn Long.

- Này, sư gia Huy kéo ngươi đi xem biểu diễn geisha, sao ngươi lại vội vã quay về tắm suối nước nóng với ta, ánh mắt lại lấm lét, có phải là đã để ý đến cô gái Nhật đang rót nước cho ta không?

Cửu Văn Long nghe Tống Thiên Diệu nhắc đến biểu diễn geisha, nét mặt hơi nhăn nhó.

- Chẳng biết có gì hay ho để xem, một bà già mặt bôi đầy phấn, trông như ma quỷ vậy, ở đó í a í a hát khiến người ta nổi da gà.

- Hello, em gái, muốn kiếm đô la Franklin không?

Một giọng nói say xỉn bên ngoài cười dâm đãng bằng tiếng Anh.

- Ta thích em gái này! Lại đây, em gái!

Sau đó là giọng nói hơi hoảng hốt của sư gia Huy và Ngụy Mỹ Hiền. Tống Thiên Diệu nghe thấy giọng nói đó của người đàn ông liền sững người, rồi đứng dậy khỏi bể, nhảy ra khỏi suối nước nóng, quấn khăn tắm quanh hông bước ra ngoài. Ở hành lang bên ngoài khu suối nước nóng, hai người đàn ông hạng đen mặc quân phục rằn ri đang chặn đường sư gia Huy và Ngụy Mỹ Hiền vừa xem xong biểu diễn geisha, đang định thay đồ để tắm suối nước nóng.

- Cất đi mấy tờ tiền rách nát của ngươi, cô ta không phải là loại gái rẻ tiền của Nhật Bản đâu.

Tống Thiên Diệu đi chân trần tới, gạt tay tên hạng đen đang cầm hai tờ đô la lẻ ra, ánh mắt sắc lạnh quét qua tấm biển tên trên ngực trái hắn, nói bằng tiếng Anh.

Tên hạng đen bị Tống Thiên Diệu gạt tay ra, có vẻ hơi ngạc nhiên. Ở Atami này, chưa từng có người đàn ông Nhật Bản nào dám có hành động như vậy với bọn lính Mỹ mặc quân phục như bọn họ.

- Ngươi tốt nhất nên xin lỗi ta, như vậy khi ta đánh ngươi có thể sẽ nhẹ tay hơn... Được rồi... Có cần ta lấy súng máy trên xe xuống để dạy cho bọn Nhật các ngươi biết thế nào là lễ phép không? Đồ tạp chủng các ngươi, ta từ Mỹ vác súng chạy đến đây chính là để bảo vệ lũ tạp chủng các ngươi đấy!

Tên hạng đen ban đầu còn định vung nắm đấm chuẩn bị ra tay với Tống Thiên Diệu, nhưng Cửu Văn Long và La Chuyển Khôn cũng đã bước ra khỏi bể suối nước nóng, đưa Sư gia Huy và Ngụy Mỹ Hiền ra sau lưng, chủ động đứng bên cạnh Tống Thiên Diệu.

Không cần nói về vẻ ngoài của Cửu Văn Long, cơ bắp rắn chắc, thân hình cao lớn, hơn nữa trên người đầy sẹo, trông rất đáng sợ. Còn La Chuyển Khôn nếu không biết lai lịch, nhìn thoáng qua người đàn ông này, chắc chắn sẽ nghĩ hắn là kẻ bạo lực, khuôn mặt gầy dài, ánh mắt như sói.