Chương 509 Vận chuyển về lãnh địa
Trước cổng thư viện, vài người thức tỉnh mặc áo giáp đen với đôi mắt sắc bén như đại bàng chặn đường Đường Vũ.
Trong miệng hắn lẩm bẩm cái gì mà anh nghe không hiểu.
Sắc mặt không tốt.
Đường Vũ tin tưởng, nếu không phải nhóm anh có nhiều người như vậy, đám người thức tỉnh đối diện chắc chắn sẽ không phải lạnh lùng nói chuyện, mà trực tiếp ra tay.
Nhưng, anh cũng không rảnh để mà giao tiếp, vì vậy anh phóng khí tức của mình ra và mấy tên hộ vệ xung quanh ở bên cạnh cũng ngầm hiểu điều đó, tiến lên vài bước và tung cú đấm mạnh mẽ của mình ra.
" Nhanh, đi vào." Đường Vũ lo lắng đám người ngu ngốc kia sẽ phá hư sách, không phải ai cũng biết cách giải trừ cấm chế.
……
Vừa bước chân vào thư viện, trong đầu anh lập tức nhận được một tin tức.
" Với hoa văn lục giác, bạn chỉ có thể mượn sách ở trong thư viện nhiều nhất chỉ là năm cuốn."
Với hoa văn khắc ở trên lòng bàn tay, người thức tỉnh có thể tự do ra vào thư viện. Nhưng hiển nhiên, mượn quá nhiều sách không thể nào mang đi, cho nên đám người Anh Đào kia mới phá bỏ phòng ngự cấm chế của thư viện một cách bạo lực như thế.
Vừa bước vào đã thấy nhóm người thức tỉnh của nước Anh Đào kia, bọn hắn trực tiếp lắc giá sách, từng quyển sách rầm rầm đổ xuống rơi vào túi da thú đã chuẩn bị sẵn bên dưới.
Một chút cuốn sách rơi ra ở bên ngoài, ép tới có nếp gấp, một số cuốn sách không cẩn thận bị xé thậm chí bị hư hại nặng.
Xa xa có một giá sách đặt những cuốn sách quan trọng ở đó và có phòng ngự cấm chế bao phủ.
Đám người thức tỉnh Anh Đào không có điều khiển được lực lượng của mình mà tấn công, nhưng khi cấm chế bị phá vỡ, năng lượng bên trong sáng lên, toàn bộ sách ở trên gia đều bị thiêu hủy.
Đường Vũ tức giận đến đỏ mắt.
Trái tim đang nhỏ máu!
Những cuốn sách quý báu của mình
Dám làm hỏng những cuốn sách của mình
Tội này không thể nào tha thứ được!
Một thanh kiếm khí rực lửa bay ra từ đầu ngón tay, để lại những lỗ máu ở trên trán của một số người thức tỉnh của nước Anh Đào.
Những người khác cũng không cần phân phó, lúc này cũng tiến lên.
Nhóm người Anh Đào này cũng có vài chục người, có vẻ thuộc về một thế lực có tiếng tăm ở địa phương.
Cũng khám phá không ít Bí Cảnh, đối với một số thế lực mà nói, những cuốn sách ghi chép lại các kĩ thuật chính là kho báu quí giá nhất, có thể tăng thế lực lên rất nhiều, thực lực tang7 lên trên phạm vi lớn.
Hắn cũng biết rõ trong thư viện, sách rất nhiều, không có cách nào mang đi hết.
Cho nên phải dùng tốc độ nhanh nhất, có thể lấy đi bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, không cẩn thận đem những cuốn sách đó bị thiêu hủy, cũng không có đau lòng. Không mang đi hết được phá hủy hết đi, không thể tiện nghi cho những người khác.
Cho đến khi một nhóm người khác đột nhập vào thư viện.
Thủ lĩnh của thế lực đó phát hỏa, khí thế từ trong biển người giết ra tới, bỗng nhiên bộc phát ra bên ngoài.
Năng lượng vô hình dang trào, lấy hắn làm trung tâm mà bộc phát. Mấy kệ giá sách đã bị thổi bay.
Khí thế như hổ.
Ánh mắt như điện.
Hắn đưa tay lên, nắm chặt vũ khí, bỗng nhiên, một cảm giác nguy cơ chết người, từ phía sau lưng truyền tới đỉnh đầu, mông đít cứng đờ, khó khăn lắm mới kịp phản ứng thì lồng ngực có cảm giác đau đớn.
Cúi đầu nhìn xuống, một lưỡi kiếm sắc nhọn đã xuyên qua trái tim.
......
Nhìn thấy khí thế của đối phương bộc phát, khiến cho tưng cái giá sách sụp đổ, Đường Vũ không thể điều khiển được lực lượng tức giận như con mãnh thú trong lòng.
“Thuấn Bộ” “Thuấn Thân Liên Thứ”, trong nháy mắt ra đòn, so với trận chiến lúc trước anh còn chăm chú hơn.
Người này, được xem là cao thủ trong giai đoạn thức tỉnh Đại Viên Mãn, không hề làm ra phản kháng gì đã bị giết chết.
Y Liên cũng tự mình ra tay, lực lượng băng giá bắt đầu tăng vọt, trong nháy mắt đã đem hàng chục người thức tỉnh nước Anh Đào biến thành những tượng băng điêu khắc.
Không có một tia lực lượng nào bị rò rỉ ra bên ngoài.
......
Chẳng bao lâu, những người đem sách lấy đi đã chuyển từ nước Anh Đào sang những người thức tỉnh của Thâm Lam, tốc độ còn nhanh hơn.
Tòa thư viện này có tổng cộng 50 tầng, mỗi tầng cao mười mét.
Mà mỗi tầng có vô vàn cuốn sách.
Trong đó có những giá sách có cấm chế riêng, đều là sách rune.
Tuy nhiên, Đường Vũ nhận thấy sách ở trên kệ này cũng không có nhiều.
Một số kệ sách chỉ có một vài quyển sách và thậm chí không có cuốn nào. Có lẽ đã không có ít cuốn sách đã được mượn, năm đó lại xảy ra thảm họa, cho nên đã mất đi.
Cho dù như thế, sách ở trong thư viện vẫn còn rất nhiều.
Đường Vũ chỉ có thể ưu tiên để cho mọi người trước tiên mang đi những cuốn sách có liên quan đến kĩ thuật....Còn phần tiểu sử hay tiểu thuyết, tuy có thể tìm hiểu về thời đại đó, nhưng cũng không quan trọng lắm, nhiều lắm chỉ mang một số ít cuốn sách có liên quan tới lịch sử.
Anh để cho Nancy canh gác bên ngoài thư viên, còn những người thức tỉnh dưới trướng, với sự chỉ huy của anh ta, đã đem tất cả sách bỏ vào bên trong ba lô không gian hay là bao tải to.
Anh và Y Liên vội vàng phá bỏ cấm chế của một số giá sách, với con mắt tinh tường, Đường Vũ có đủ năng lực để tham gia công việc này.
Không lâu sau, hai đội khác sau khi nhận được tin tức liền chạy tới. Kevin và những bậc thầy rune cung gia nhập vào đội ngũ, tốc độ phá giải cấm chế nhanh hơn rất nhiều.
Các giá sách đã trống rỗng với tốc độ nhanh nhất.
" Giám đốc, ba lô không gian của chúng ta không còn chỗ trống nữa.
Một số người thức tỉnh thuốc quân đoàn điều tra đã tìm thấy anh ta.
Một ba lô không gian có khoảng 20 mét vuông, mỗi người hai cái. Ba trăm người chính là 12.000 mét vuông, có thể nói là rất lớn. Tuy nhiên, so với vô số quyển sách ở nơi này có lẽ vẫn không có đủ.
Trừ khi chỉ lấy đi một phần của nó.
Hơn nữa, Thánh Thành mới chỉ khám phá một phần nhỏ, còn cần lưu lại một phần không gian để gom góp các bảo vật khác.
Cứ như vậy, ba lô không gian chứa sách sẽ ít đi và dây chuyền không gian mấy trăm mét vuông của anh cũng trở nên vô dụng.
Đường Vũ nhíu mày.
Anh không thể nào từ bỏ, bởi vì anh muốn hết tất cả sách ở nơi này.
" Như vậy, trước tiên các ngươi nên dùng túi hay rương đóng gói lại."
Đường Vũ đi đến một cái túi chứa đầy sách ở bên trong, các đống sách đã được đóng gói gọn gàng, miệng túi cũng được cột kĩ lại.
Anh lấy ra một cuốn trục quay về thành phố, dán nó ở trên bao tải.
Lùi lại hai bước.
Điều động Nguyên Lực và kích hoạt cuốn trục từ xa.
Sưu!
Ánh sáng bao trùm cái bao tải, trong khoảnh khắc liền biến mất không thấy tăm hơi.
Được rồi!
Các thành viên của quân đoàn điều tra ở bên cạnh ai nấy cũng đều sững sờ. Cuốn trục hồi thành còn có thao tác này nữa sao? Không hổ là giám đốc Đường, suy nghĩ không bao giờ giống với người bình thường.
Đường Vũ cũng không biết bọn họ nghĩ gì, bằng không nhất định phải đá bọn hắn một cước.
Đây rõ ràng là cơ trí, mở ra con đường riêng, không cần phải bỏ buộc vào khuôn khổ.
Có thể nghĩ ra phương pháp này, anh cũng có chút bội phục bản thân mình.
......
Liên minh pháp sư, trưởng lão Oldington Harris, cầm trên tay một bản đồ cũ.
Được lưu truyền rất lâu, bản đồ thánh vực ( tàn tích) đã tồn tại cùng với bản vẽ thiết kế Thuyền Bay.
" Trong thánh vực, có rất nhiều bảo vật, cơ duyên, là nơi mà vô số người luôn mơ ước. Nhưng đối với chúng ta mà nói, những cơ duyên đó có thể nâng cao thực lực cũng không có quan trọng."
" Chúng ta muốn đến, chính là nơi này."
Ngón tay chỉ vào một khu vực lớn trên bản đồ được đánh dấu. Đó chính là học viện tu luyện thánh vực.
" Đối với pháp sư chúng ta mà nói, sách ở trong thư viện của học viện đó chính là cơ duyên của chúng ta. Chắc chắn nơi đó có vô số bản thiết kế, bao gồm cả những kĩ thuật công nghệ chế tạo của Phù Không Thành."
Trưởng lão đã không thể nhớ rõ? Ông đã không được vui mừng như vậy trong 300 năm hay là 500 năm.
Lần cuối cùng mà ông đã hưng phấn như thế là khi nghiên cứu bản thiết kế của Thuyền Bay.
Trong nháy mắt, ông cảm thấy mình đã trẻ lại 800 tuổi.
Ông mang theo các trợ lý của mình và hàng chục pháp sư, đại pháp sư tổng bộ tới nơi này và đi thẳng đến học viện.
" Thấy rồi, cuối cùng chúng ta cũng đến nơi này."
Ordington Harris hai mắt sáng lên và họ dịch chuyển cả nghìn mét chỉ một bước chân duy nhất, khi xuất hiện ở ngay trước cửa thư viện
Thoáng bình lại và phấn khích của mình.
Sửa sang lại áo choàng pháp sư của mình.
Đội ngay ngắn mũ pháp sư.
Khi ông bước đi vào, liền nhìn thấy vô số giá sách, mà trên giá sách....Sách ở nơi nào???