Chương 601 Dám ở địa bàn của bà gây sự
Lúc này, bên trong quán rượu Dạ Sắc.
Âm nhạc nhẹ nhàng và êm dịu vang vọng.
Hầu hết các khách hàng ở trong quán rượu đều trở thành những người thích quan sát. Quán rượu Dạ Sắc nguyên bản vô cùng náo nhiệt, thoáng cái trở nên vắng vẻ.
Quầy bar, người pha chế cũng không phải là Lạc Lâm, mà là những tên đồ đệ mà cô mang theo.
Là một bartender toàn thời gian, một tay bắn tỉa bán thời gian, pha chế.....Tất nhiên, cô ấy có thể làm điều đó khi muốn và không muốn làm điều đó cũng được, tùy sở thích của cô.
Bằng không, cô có đồ đệ dùng để làm gì?
Dù sao, bản thân là bà chủ, cổ tức sẽ không hề biến mất và tiền thưởng cũng không có chạy.
Lạc Lâm đang nghiên cứu bài bạc ở trong phòng, tự nhiên nhận thấy động tĩnh ở bên ngoài.
Dù sao, vấn đề này cũng không hề lớn.
Cô cũng không hề ra tay, nếu không đám đàn em của Zapol luyện tập vất vả, chả phải uổng phí sao?
Điều này sẽ giúp ích cho bọn họ.
Vì thế, Lạc Lâm lười biếng lăn qua lăn lại, bài poker ở trong tay lật qua lật lại.
Cho đến khi cỗ khí tức Siêu Phàm kia bao trùm tới.
Lạc Lâm ngẩng đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt tựa như xuyên thấu qua trần nhà và nhìn thấy người đứng ở trên không trung.
" Dám ở địa bàn của bà đây gây sự?"
Nhẫn không gian của cô lóe lên.
Trên tay cô ấy cầm một khẩu súng màu bạc.
Tren thân súng trong như nước, vố số dấu vết khá phức tạp được khắc, nhanh chóng lóe lên rồi biến mất.
Lạc Lâm giơ khẩu súng ngắm thần bình của mình lên, họng súng hướng lên trên một góc 75 độ.
" Bỏ qua không gian."
" Tuyệt đối trúng mục tiêu."
" Tụ tập năng lượng chỉ với 1 đòn."
Đã đem tên Siêu Phàm ở trên không trung khóa chặt lại.
Theo thời gian trôi qua, uy lực của một phát súng này sẽ ngày càng lớn, cho dù sinh mệnh của Siêu Phàm có mạnh mẽ tới cỡ nào, cho dù trên thân có chồng chất bao nhiêu lớp phồng ngự đi chăng nữa.....
Dưới một phát súng bắn trúng mục tiêu này, chắc chắn sẽ ngã xuống.
Đây chính là chức nghiệp truyền thừa của Lạc Lâm, khi lính bắn tỉa ra tay, chắc chắn sẽ có máu bắn tung tóe.
Cuối cùng, cô cũng không có ra tay, vẫn để cho tên Siêu Phàm kia chạy thoát.
Dù sao, giết chết tên Siêu Phàm kia cũng không thể đổi được tiền....Nếu như cô quyết định ra tay, hoàn toàn có thể thu liễm sát khí và bí mật âm thầm hội tụ năng lượng, chỉ có khi viên đạn bắn ra, tên kia mới có thể cảm giác đến.
......
Thành phố giải trí, quảng trường.
Mạc Tang và hơn mười khác không hề kháng cự, rất tự giác và bị chói chặt trở thành cái bánh chưng.
Nếu đã bị bao vây, quyết định sáng suốt đó là đầu hàng.
Nhìn xem, người như Becky, không chỉ bị đánh đến bầm tím mặt mũi, cả người còn ngất đi. Nếu mà so sánh, mình còn giũ lại một chút thể diện cho quý tộc....
Không sợ thảm, chỉ sợ không ai thảm hơn mình.
Cứ như thế, Mạc Tang có loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
Mark chia ra mấy chục người trong coi tù binh, những người còn lại, phân tán ra để duy trì trật tự.
Có lẽ nhóm người nháo sự này, cũng không có dám ra tay với quý tộc, một số thực lực quá kém, bị uy áp của Siêu Phàm dọa cho choáng váng đầu óc. Hầu hết những người khác không có hoảng loạn, còn chủ động phối hợp với Mark và những người khác duy trì trật tự.
Vở kịch lớn này, vô cùng hấp dẫn.
Làm cho một đám quý tộc có vẻ đau lòng và hài lòng đến cực điểm.
Những người tự do, lính đánh thuê khác, đối mặt với thành phố giải trí Thâm Lam có bối cảnh rõ ràng, không ai dám động tay động chân vào thành phố giải trí vào lúc này.
Trừ khi có ý định làm bạn với những người nằm ở trên mặt đất.
Thiệt hại nhanh chóng đã được thống kê.
Những cửa hàng bị phá hủy là những cửa hàng gần với lối vào. Ông chủ cửa hàng thấy tình huống không ổn, hầu hết đều bỏ chạy ngay lập tức, bị thương cũng không nhiều.
Ngược lại, một số nhóm lính đánh thuê, đứng ở tuyến đầu, người bị thương nặng, sắp chết và thậm chí cũng không có ít người chết đi.
Mark đổ thuốc hồi phục đã được pha loãng vào những vết thương từng người một.
" Hiệu quả cũng không có mạnh để thu hút sự chú ý, nhưng cũng có thể kéo lại mạng sống của những người lính đánh thuê bị thương này, cũng trợ giúp bọn họ từ từ khôi phục lại.
Những người ở trong tình trạng hấp hối, số ít lính đánh thuê có khí tức yếu ớt như ngọn nến tàn ở trong gió, chỗ vết thương máu chảy ra như suối, lập tức nhanh chóng ổn định vết thương lại. Dùng vật phẩm " Băng bó vết thương" do Thâm Lam sản xuất ra, nhanh chóng băng bó lại.
Cho dù có bị pha loãng cỡ nào thì tác dụng của thuốc vẫn vô cùng tốt. Những người lính bị thương nặng, lúc này cũng có thể chống đỡ đứng dậy.
Chỉ là những người lính đánh thuê đã chết đi, khí tức hoàn toàn biến mất, đã không còn cứu lại được nữa.
Mark có cảm giác áy náy, anh tới nói với những người đứng đầu một số quân đoàn lính đánh thuê.
Mấy tên đoàn trưởng lính đánh thuê có chút nỗi buồn ở trong mắt, nhưng bọn họ cũng khogn6 hề phàn nàn gì cả.
Những quý tộc ám toán lẫn nhau, bọn họ đã sớm quen rồi, mà đây cũng là ý nghĩa tồn tại những lính đánh thuê tự do như bọn họ.
Từ lúc trở thành lính đánh thuê tự do, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết.
Các lính đánh thuê nhìn có vẻ như bao nhiêu người ngưỡng mộ, trong lời nói với đám quý tộc cũng không có bao nhiêu sự coi trọng, trong lòng cũng buồn bực. Một khi bị đám thị vệ của quý tộc bắt được, muốn chết cũng không hề dễ dàng gì.
Được Thâm Lam thuê, canh giữ ở thành phố giải trí, vốn là trách nhiệm của bọn họ.
".... Chỉ trách chúng tôi học nghệ không tinh, đại nhân ngài còn xuất ra nhiều bình thuốc quý giá như thế, chúng tôi cũng không biết nên cảm ơn như thế nào."
Trưởng đoàn nói chuyện rất kích động.
Nếu không có thuốc, rất nhiều anh em sắp chết và bị thương nặng rất khó mà sống sót.
Đối với những người lính đánh thuê như bọn họ mà nói. Cho dù là một bình thuốc sơ cấp, chỉ có thể trị vết thương ở bên ngoài, cũng khó mà mua được.....Chỉ có những quý tộc tài lực mạnh mẽ, mới có thể bồi dưỡng ra những thầy thuốc, kiến thực về y học, càng được nắm giữ ở trong tay quý tộc. Phần lớn thuốc men đều chỉ lưu hành ở giữa các quý tộc.
Ngay cả người sắp chết cũng có thể cứu giúp trở về. Bình thuốc này, trân quý đến cỡ nào, trong lòng của bọn họ cũng rõ ràng.
Bán chúng, họ thậm chí cũng không thể mua một hay hai.
Bây giờ, nó được sử dụng rất nhiều ở trên người bọn họ.
Một gã lính đánh thuê, nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lóe của tên quý tộc đang nhìn chăm chú vào bình thuốc ở cách đó không xa, sợ hãi đến mức nhanh chóng vội vàng uống bình thuốc ngay.
Một bên là vô cùng cảm kích.
Một bên là có chút áy náy.
Những lính đánh thuê có danh tiếng tốt này, quả thực khác với hầu hết những người lính đánh thuê tự do. Ngay cả khi đối mặt với những kẻ thù mạnh. Bọn họ đã chiến đấu đến cùng, chỉ có vài người chạy trốn.
Phẩm tính cũng không có tệ.
Mark suy nghĩ một chút, " Các anh có tính toán gì hay không, có muốn tham gia vào thành phố giải trí và trở thành một thành viên của đội bảo vệ nơi đây, thay vì làm lính đánh thuê nữa hay không?"
.....