Chương 72 Xấu.
Dưới lời trêu chọc của cô, Tô Ngạn vẫn giữ bình tĩnh đến đáng kinh ngạc, ánh mắt dõi theo dòng xe phía trước, chẳng hề liếc lại lấy một cái.
Dường như anh không định đáp lại.
Nhưng ngay giây tiếp theo, môi anh khẽ động:
_____ Thoắt cái đã đến ngày mốt.
Hôm nay Dịch Yên trực ca đêm, chiều hôm qua là Tô Ngạn chở cô đi làm, nên Dịch Yên không lái xe đến.
Rời bệnh viện xong, cô bắt taxi đến nghĩa trang.
Cũng không phải ngày giỗ của Dịch Mông, Dịch Yên cũng không nói rõ được tại sao lại muốn đến thăm bà.
Có lẽ chỉ vì sắp phải đi nơi khác, sẽ xa một khoảng thời gian, nên muốn nói với bà một tiếng. Dù sao ở bên kia Dịch Mông cũng không có ai để trò chuyện, chắc sẽ rất cô đơn.
Dịch Yên bước lên bậc thang, chợt nhận ra mỗi lần đến nghĩa trang trời đều âm u.
Từng hàng bia mộ lạnh lẽo, nghiêm trang xếp đều nhau.
Cô tìm được hàng mộ của Dịch Mông rồi bước vào trong.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy bó hoa bách hợp tươi mới được đặt trước bia mộ Dịch Mông, bước chân Dịch Yên lập tức khựng lại.