Chương 102 Xử Lý.
Tình thân đối với Ánh Sa chẳng có ý nghĩa gì, thứ đó chỉ là vật trang trí, không hơn không kém.
Cô quay lại ngồi xuống trên đá, bắt chéo chân: “Bắt đầu đi, cảnh sát Tô.” Tim Dịch Yên như thắt lại, tay cô vẫn còn bị Tô Ngạn giữ.
Cô không thể đoán được suy nghĩ của Tô Ngạn, chẳng ai có thể đoán được anh nghĩ gì, và lựa chọn của anh sẽ là gì.
Tuy nhiên, Tô Ngạn gần như không do dự, thả tay cô ra.
Tim Dịch Yên từ chỗ căng thẳng lập tức vỡ tan thành từng mảnh.
Tô Ngạn quay người, Dịch Yên cúi đầu không dám nhìn anh.
Tay cầm súng của Tô Ngạn buông lỏng xuống bên hông, tay phải vẫn quấn băng, anh đặt tay lên cằm Dịch Yên, ép cô ngẩng đầu lên.
Tay anh rất mạnh, Dịch Yên cau mày bị ép phải nhìn anh.
Ánh mắt anh hoàn toàn xa lạ, có lẽ thù hận có thể biến đổi một con người.
Cô không biết anh đang nhìn gì.
Nhưng anh cũng không nói gì, nhanh chóng buông tay cô ra.
Tô Ngạn lùi lại vài bước, giơ tay trái lên, nòng súng đen ngòm hướng về phía Dịch Yên.
Sương mù núi Đài Sơn, trong hang vọng lại tiếng súng ngắn vang lên.