Chương 130 Bạch cốt cũng mê hoặc; Ngươi hời to rồ...
Dấu ấn từ thiên lôi trúc vẫn ở đây, dù đã được làm mới﹒
---o0o---
Sau khi bắt được Ngọc Tú Nhi, ba người Thẩm Mộc quay trở về phủ nha huyện thành.
Chuyện này tạm thời không ai biết.
Họ càng sẽ không rêu rao chuyện nữ quỷ bị bắt cho mọi người biết.
Cứ xem như không có chuyện gì xảy ra, đem tội danh giết bốn người của Tùng Hạc Quận đổ hết lên đầu Lưu Tùng Nhân đã bị xử lý là được.
Hơn nữa, sở dĩ làm như vậy còn có một nguyên nhân, đó chính là đề phòng Tùng Hạc Quận.
Ngọc Tú Nhi trước đó tự mình nói, Huyện Lệnh của Tùng Hạc Quận, Tôn Đông Thư cũng tới Phong Cương, không khó phỏng đoán, hắn ban đầu khẳng định là vì mấy vị vãn bối của huyện thành đã chết.
Mặc dù đến giờ, cũng chưa từng thấy hắn tự mình ra mặt gây sự.
Thẩm Mộc đại khái cũng có thể đoán được, thời khắc này Tôn Đông Thư, e rằng đã biết kẻ đã giết chết mấy thiên tài của Tùng Hạc Quận, chính là nữ quỷ Ngọc Tú Nhi do hắn tự tay luyện ra.
Dù sao trước đó nơi chết của mấy người kia chính là nhà của Ngọc Tú Nhi, hắn cũng từng đến đó.
Cộng thêm lời đồn nữ quỷ giết người ban đầu.
Một loạt trùng hợp này gộp lại, rất dễ dàng liên tưởng ra.
Chỉ là mấy ngày trôi qua, Tôn Đông Thư đều chậm chạp không ra tay, cũng không lén lút đến trạch viện đó tìm Ngọc Tú Nhi, điều này rất kỳ quái.
Thẩm Mộc chưa thấy Tôn Đông Thư, cũng không biết hắn rốt cuộc muốn làm gì, có lẽ do cẩn trọng, tại Phong Cương có điều kiêng kỵ.
Sợ rằng vì bắt Ngọc Tú Nhi mà bại lộ chuyện hắn tu hành Quỷ Đạo trong quận huyện của mình.
Tùng Hạc Quận thật ra không mấy nổi danh, trước lúc này Thẩm Mộc cũng chưa từng nghe nói đến, ngay cả so với Lô Châu Quận, cũng khẳng định không bằng.
Chí ít Khí Vận Bảng cùng Quận Huyện Bảng, đều khá thấp.
Nhưng bây giờ xem ra, Huyện Lệnh Tôn Đông Thư của Tùng Hạc Quận này, có chút dã tâm, đồng thời ẩn giấu đi nhiều năm như vậy, dẫn dắt toàn bộ tu sĩ trong huyện tu luyện quỷ vật.
E rằng có mưu đồ khác.
Có lẽ là muốn một lần vọt lên Bảng Xếp Hạng Quận Huyện, tranh thủ danh ngạch thư viện, nâng cao địa vị tại Đại Ly.
Cũng có thể là muốn sau khi Phong Cương động thiên phúc địa mở ra, có sức tranh đoạt cơ duyên bí cảnh Thượng Cổ.
Càng có thể là mục đích gì khác, dù sao những điều trên đều có khả năng.
Tóm lại, dù thế nào đi nữa, Thẩm Mộc đều không thể không đề phòng.
Hiện tại đúng là giai đoạn then chốt khởi đầu cho việc kiến thiết Phong Cương của hắn, nhất định phải cẩn thận một chút mới được...
---o6o---
Liễu Thường Phong vẻ mặt ngơ ngác nhìn mấy người vừa trở về.
Tào Chính Hương trên tay còn cầm một nữ quỷ bạch cốt với oán khí cường đại, lúc này nàng đã tỉnh, oán khí càng trở nên nồng đậm hơn, nhưng xương cốt run rẩy, không dám phát ra nửa điểm tiếng động.
Xem ra là thủ đoạn của Tào Chính Hương đã dọa nàng sợ hãi.
Liễu Thường Phong rất khó tưởng tượng, rốt cuộc là thủ đoạn gì, có thể khiến một nữ quỷ Hùng Phách Cảnh vừa mới khởi bước đã sinh ra sợ hãi.
“Các ngươi bắt quỷ đi? Ở đâu ra?”
Thẩm Mộc lười nói tỉ mỉ, buột miệng nói: “Trên đường gặp phải, liền bắt về chơi đùa, thế nào? Đẹp không?”
“...” Liễu Thường Phong im lặng, trong lòng lại vô cùng chấn động.
Không phải chứ, hiện tại Huyện Thái Gia Thẩm Mộc ngươi đã đến mức này sao?
Cái này mẹ kiếp dù tệ đến mấy, cũng là một quỷ vật tương đương Trung Võ Cảnh chứ, trên đường gặp liền bắt về chơi đùa sao?
Cái này nói chính là tiếng người?
Mấy ngày gần đây tim hắn có chút không chịu nổi, thật sự là kích thích hơi lớn, không định tìm rắc rối trên cái đề tài này.
“Khục, tạm được, thứ này có thể dùng Vô Lượng Chú của Vô Lượng Sơn ta để phong ấn, nếu như cần, ta có thể cho ngươi một viên.”
“Vô Lượng Chú? Đáng tiền sao?”
“Nói nhảm! Cấp cao, Chưởng Giáo Vô Lượng Sơn mới có thể động đến đạo pháp này.”
Thẩm Mộc đưa tay: “Được a, mau lấy ra đi, một cái có lẽ không đủ, thêm mấy cái nữa được không?”
“Lăn!” Liễu Thường Phong thật sự cảm thấy đầu óc mình có vấn đề, vì sao lại nhắc đến chuyện này, mặt mũi lại quan trọng đến thế sao?
“Ngươi nghĩ là rau cải trắng chắc, ta cũng chỉ có một viên, cái Vô Lượng Chú này là phù lục chú pháp thượng đẳng dùng để luyện hóa yêu ma quỷ quái, cho ngươi một viên đã là tốt lắm rồi, ngươi cũng không phải tu luyện Quỷ Đạo, có nhiều cũng vô dụng.”
“Ai nói! Lỡ đâu ta tu luyện thì sao? Tại Phong Cương nuôi vài quỷ vật, cũng không tệ chứ.”
“Dựa vào! Thẩm Mộc, ngươi đừng có đùa nữa! Với thiên phú của ngươi, ngàn vạn lần đừng đụng vào những tà môn ma đạo đó, làm lỡ việc tu hành đại đạo chân chính thì thôi.”
Thẩm Mộc thờ ơ nhún vai.
Tu hành đại đạo gì đó, hắn không mấy hứng thú.
Bởi vì hắn cần không phải tu hành, mà là tu thành công, thành Phong Cương đã được sửa xong, cảnh giới và đại đạo cũng sẽ theo đó mà tăng tiến.
Hắn cũng hoài nghi, có phải cứ giúp từng nhà thông cống thoát nước, là hắn có thể lại mở thêm mấy khí phủ khiếu huyệt không.
Đương nhiên, sửa thủy đạo thì không thể nào, nhưng dẫn nước thì lại là thật.
Phong Cương không có nước, không có tài lộc.
Nhìn từ góc độ phong thủy, phong thủy tốt, nhưng xung quanh không có sông ngòi thủy hệ, điều này rất đau đầu...
Cầm lấy Vô Lượng Chú, Liễu Thường Phong làm mẫu một lần, thôi động pháp quyết, phù lục phong ấn vào bên trong cơ thể nữ quỷ khô lâu.
Xuyên thấu qua bạch cốt, có thể thấy rõ ràng trên xương sống, có một đạo phù lục màu vàng bám vào.
Ngọc Tú Nhi bỗng nhiên thống khổ run rẩy, xương cốt va vào nhau kêu lạch cạch.
Tào Chính Hương kịp thời giơ tay ngăn nàng bộc phát.
Bên cạnh Liễu Thường Phong càng có chút ngoài ý muốn!
“Ta dựa vào! Vẫn chưa bị người luyện hóa nhận chủ sao? Thẩm Mộc, ngươi nói thật đi, có phải ngươi giành được không?”
“Thật sự là nhặt được.”
“Thật có chuyện như vậy sao? Ngươi hời to rồi!”
Thẩm Mộc ngạc nhiên: “Ý gì?”
Liễu Thường Phong im lặng: “Nữ quỷ Hùng Phách Cảnh chưa bị người luyện hóa nhận chủ, hoàn toàn mới, hiểu không? Thì tương đương với việc người khác vất vả trồng rau cải trắng, sau khi trưởng thành, bị ngươi lấy đi nấu, hiểu không?”
“Ngươi sớm nói như vậy, ta liền hiểu.”
“Hiện tại có “Vô Lượng Chú” trấn áp, ngươi không cần tốn sức, có thể tùy thời nhỏ máu luyện hóa để thu vào dưới trướng, sau này thứ này sẽ là người... Quỷ của ngươi!”
Thẩm Mộc sắc mặt ngưng trọng, sau đó nghiêm mặt nói: “Nói bậy bạ gì đó, ta không phải loại người như vậy! Ngươi nghĩ ta là Lão Tào chắc, xương cốt cũng được sao?”
Liễu Thường Phong: “...”
Tào Chính Hương: (¬_¬)!...
Không chiếm tiện nghi thì có lỗi với thiên hạ thương sinh.
Theo một vệt huyết quang lóe lên.
Thẩm Mộc dựa theo chỉ điểm của Liễu Thường Phong cùng Tào Chính Hương, rất nhẹ nhàng nhỏ máu, trực tiếp luyện hóa quỷ vật.
Một giây sau.
Thẩm Mộc từ sâu trong tâm khảm, liền cảm nhận được một loại lực khống chế sinh tử đối với quỷ vật!
Mà cùng lúc đó, trong đầu cũng hiện lên hình ảnh hệ thống.
[Nhắc nhở: Thu phục Phong Cương nữ quỷ, kích hoạt cơ chế ban thưởng!
Quỷ Vật: Bạch Cốt
Cảnh giới: Hùng Phách Cảnh
Hạnh phúc chỉ số: - 99 %]
[Ban thưởng: “Quỷ Đạo khí phủ” một tòa
Ban thưởng: Tọa độ manh mối ghép hình! (1/4 Chưa mở)
Hoàn tất]
Thẩm Mộc ngạc nhiên, rất đỗi ngoài ý muốn.
“Nữ quỷ mà cũng có thể mở ra “Hạnh phúc chỉ số”? Mà còn là âm 99... Oán khí lớn đến vậy sao?”