← Quay lại trang sách

ARGON BỊ BẮT VÀ ĐƯỢC GIẢI THOÁT NHƯ THẾ NÀO?

Một vị quan đại thần Tácta luống tuổi tỏ ra rất thương hại Argon, ông trộm nghĩ ràng người ta đã làm điều tồi tệ và bất trung, khi bắt giam lãnh chúa của họ. Ông tự nhủ sẽ làm hết sức mình để giải thoát Argon. Không chần chừ, ông đi đến những vị cận thần khác và cho họ biết, họ đã làm chuyện xấu xa khi giam giữ vị lãnh chúa của họ, nên điều tốt nhất là họ phải giải thoát cho ông và đưa ông lên làm lãnh chúa hợp theo lẽ phải. Khi các vị cận thần khác nghe những lời vị quan lớn tuổi trình bày, họ cũng biết rõ ông là một trong những người khôn ngoan và công nhận điều ông nói là đúng, tất cả đều đồng ý với ông và cho biết họ cũng muốn như thế. Khi mọi người thống nhất với nhau, Baga, vị quan đã nêu vấn đề trước tiên, Elcidai, Togan, Tegana, Taga, Tiar Oulatai và Samagar, tất cả đều đi đến lều giam giữ Argon. Đến nơi, Baga, vị niên trưởng, người chỉ đạo âm mưu này, cất tiếng nói như sau:

- Thưa điện hạ Argon, Chúng thần công nhận rằng chúng thần đã làm điều sai trái khi bắt giam điện hạ; vì vậy chúng thần thông báo cho điện hạ biết rằng, chúng thần muốn quay về với lẽ phải; do đó, chúng thần muốn giải thoát cho điện hạ và điện hạ sẽ là lãnh chúa của chúng thần theo đúng luật pháp.

Baga lại im lặng và không nói thêm điều gì nữa.

ARGON NẮM QUYỀN LÃNH CHÚA NHƯ THẾ NÀO?

Khi Argon đã nghe những điều Baga nói, ông nghĩ rằng đó chỉ là những lời chế nhạo mình, ông trả lời, trong lòng tức giận và đau khổ.

- Thưa ngài, ngài đã làm một tội tày đình là chế nhạo ta, có lẽ ngài đã hài lòng vì đã gây tổn thất lớn cho ta đến nỗi bắt giam ta, trong khi đúng ra ngài phải xem ta là lãnh chúa. Chắc chắn là ngài phải biết rõ ngài đang làm một chuyện xấu xa và tày đình, vì thế ta yêu cầu ngài phải đi theo con đường chính trực và đừng chế nhạo ta.

- Thưa điện hạ Argon, Baga đáp, điện hạ nên biết rằng chúng thần không chế nhạo điện hạ một chút nào, nhưng đây là một việc chắc chắn, và chúng thần đều tuyên thệ trên đức tin của chúng thần.

Tất cả các quan cận thần đều tuyên thệ sẽ nhìn nhận Argon là lãnh chúa. Argon cũng thề sẽ không để tâm thù oán họ vì họ đã bắt giam ông và ông sẽ xem họ là bạn hữu như cha ông là Abaga đã từng làm. Sau những lời thề thốt này, Argon liền được giải thoát và mọi người đều nhìn nhận ông là lãnh chúa của họ. Argon liền ra lệnh bắn tên vào trong lều của vị quan đã giam giữ ông và là người chỉ huy quân đội cho đến khi vị quan này bị giết chết. Theo lệnh truyền, hàng vạn mũi tên được bắn vào trong lều, vị quan sai bị giết. Khi mọi việc hoàn tất, Argon lên nắm lấy quyền lãnh chúa, với tư cách này, ông ra lệnh mọi người phải theo ý muốn của ông và mọi người đều răm rắp tuân phục. Nên biết rằng con người mà chúng ta gọi là vị quan sai đã bị giết, ông có tên là Soldam và là vị chỉ huy cao nhất sau Acomat. Bằng cách này, Argon đã đoạt lại quyền lãnh chúa như các bạn đã nghe.

ARGON RA LỆNH GIẾT ACOMAT, CHÚ CỦA ÔNG, NHƯ THẾ NÀO?

Khi Argon thấy mình trở thành lãnh chúa của tất cả mọi người, ông hạ lệnh đưa quân về triều. Một ngày kia, Acomat đang ở trong biệt điện của triều đình và đang khoản dãi yến tiệc, một vị sứ giả đến nói với ông như sau:

- Thưa điện hạ, thần mang đến cho điện hạ những tin tức đây, đây không phải những tin mà thần muốn, nhưng những tin tức cực kỳ xấu. Điện hạ nên biết rằng các quan cận thần đã giải thoát cho Argon và xem ông là lãnh chúa của họ. Họ đã giết chết Soldam, người bạn thân của chúng ta. Họ sẽ đến đây rất nhanh để bắt và giết điện hạ, do đó, điện hạ hãy làm điều mà điện hạ cho là tốt nhất.

Vị sứ giả im lặng và không nói thêm gì nữa. Khi Acomat nghe những lời của thuộc hạ nói, của người mà ông biết là hết sức trung thành, ông tỏ ra rất lo sợ, rất kinh hãi đến mức không biết phải làm gì hoặc nói gì; nhưng nhanh chóng bình tâm lại với tư cách là một con người gan dạ và dũng cảm, ông liền nói với người mang tin đến cho ông là ông không dám coi mình như là một người còn sống. Người thuộc hạ nói là sẽ tuân theo mệnh lệnh của ông. Acomat liền thót lên ngựa và cùng với những người đáng tin cậy nhất, ông bắt đầu chạy đến với quốc vương Hồi giáo Babylonie; ông tin mình sẽ bảo toàn được mạng sống, vì không ai biết ông đi đâu, ngoại trừ những người ở bên cạnh ông. Sau khi cưỡi ngựa đi mất sáu ngày đường, ông đến một hẻm vực rất hiểm trở, người lính gác hẻm vực nhận ra Acomat đang trên đường chạy trốn. Y tự nhủ sẽ bắt giữ ông ta, điều này y có thể làm được một cách dễ dàng, vì Acomat không còn lại bao nhiêu thuộc hạ. Mọi việc đều diễn ra y như người lính gác trù tính, vì y chặn bắt Acomat ngay. Acomat xin y gia ơn để cho ông ra đi và ông sẽ biếu cho y một món tiền lớn. Người lính gác, con người rất yêu mến Argon, nói rằng tất cả những thứ đó không có ý nghĩa gì, y không cần tất cả các kho báu trên đời, chi cần y nộp Acomat vào tay Argon, vị lãnh chúa của y. Người lính gác hẻm vực không chần chừ, ông điệu Acomat đến triều đình, đồng thời canh giữ ông ta rất nghiêm ngặt khiến ông không thể trốn thoát được. Họ cưỡi ngựa đi suốt không nghỉ cho đến tận triều đình, ở đó họ gặp được Argon. Nhà vua chỉ mới đến đây được ba ngày và đang rất tức giận về chuyện Acomat bỏ trốn.