Chương 02
Nghĩa vụ của một người là phải sống.
Không phải là tồn tại.
JACK LONDON
Sự chuẩn bị cho Mặt Dày, Tâm Đen:
Mười một nguyên tắc về việc gạt bỏ những gì đã học
⚝ ✽ ⚝
Đóa hoa lẻ loi
Không cần ghen tị
Với những cái gai đông đúc .
RABINDRANATH TAGORE
⚝ ✽ ⚝
Mặt Dày, Tâm Đen không chỉ đơn giản là một cách khôn ngoan để điều khiển thế giới vì lời ích cá nhân của bạn. Nó là trạng thái tự nhiên của chúng ta. Trạng thái này không còn chi phối chúng ta bởi vì những người đầy thiện ý đã rèn luyện cho chúng ta tất cả những phép tắc về cách cư xử và cảm nhận. Nó không còn ảnh hưởng đến chúng ta bởi vì một ý niệm bên trong về bản thân mà chúng ta tạo ra từ những kỳ vọng và niềm tin của người khác. Đạt được Mặt Dày, Tâm Đen có nghĩa là việc giác ngộ trước tiên trạng thái tự nhiên của con người thật bên trong chúng ta .
⚝ ✽ ⚝
I. PHÁ VỠ SỰ GÒ ÉP CỦA NHỮNG QUAN NIỆM BÊN TRONG VÀ NHỮNG TIÊU CHUẨN BÊN NGOÀI.
⚝ ✽ ⚝
Một người bạn của tôi ở độ tuổi gần năm mươi đã từng bị thừa cân tới hơn 45 kg trong phần lớn giai đoạn trưởng thành của mình. Mặc dù anh đã từng giảm cân ít nhất bảy lần nhưng anh luôn tăng cân trở lại. Trong một cuộc tư vấn tâm lí, anh đã phát hiện ra gốc rễ của vấn đề. Anh nhận thấy rằng, bất cứ khi nào anh gầy ốm thì anh hành động hung hăng hơn và không "vui vẻ, tử tế" với người khác. Từ thời thơ ấu, gia đình đã dạy anh rằng đức tính quý giá nhất là "tử tế" đối với mọi người. Do đó, anh ta đã ăn để kìm nén nguồn sinh lực mãnh liệt hơn của mình.
Bắt đầu từ thời thơ ấu, hầu hết chúng ta được dạy rằng phần thưởng lớn nhất trên đời này là sự tán thưởng của người khác. Có lẽ nó không được nói rõ bằng những từ ngữ như thế, nhưng có được hàm ý trong mọi thứ chúng ta được bảo là đúng và tốt. Chúng ta biết nghe lời để làm hài lòng bố mẹ, chúng ta chăm chỉ và ngoan ngoãn để làm vừa lòng thầy cô. Chúng ta chia sẻ đồ chơi của mình để các bạn cùng chơi quý mến chúng ta. Khi chúng ta cố gắng làm theo ý mình, chúng ta bị cho là ích kỉ và xấu tính. Dù thế nào đi chăng nữa, quan điểm tốt và xấu trở thành một mớ rối rắm trong những ý nghĩ non nớt của chúng ta cùng với nhu cầu giành được sự tán thưởng của người khác. Thực tế, những người dạy chúng ta về đúng và sai, bản thân họ là nạn nhân của sự nhầm lẫn tương tự.
Khi chúng ta lớn lên, nó trở nên rõ ràng rằng liên tục chiều theo người khác và tìm kiếm sự tán thưởng của họ không phải là cách tốt nhất để tiến lên. Nhưng hầu hết chúng ta vẫn tiếp tục cách cư xử không hiệu quả này. Thỉnh thoảng, chúng ta thử nghiệm tính ích kỉ nhưng thường nhận ra nó gây cho mình những cảm giác khó chịu do hậu quả của tình trạng lúc bé của chúng ta. Những người "tử tế" được cho là không quá ích kỉ. Cho dù chúng ta biết thành công trong những cố gắng của chúng ta đòi hỏi một mức độ nhất định tính vị kỷ, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục tỏ ra đáng mến. Phần thưởng duy nhất cho điều này là cảm giác chính đáng của bản thân về đức hạnh cao cả của chúng ta.
Cũng tương tự đối với những đức tính "vị tha" khác. Nhưng thực tế, đây là cách cư xử tự phụ và giả tạo. Thông thường, chúng ta ngụy trang mối quan tâm đối với bản thân dưới dạng sự quan tâm đối với người khác, và chúng ta tiếp tục theo đuổi sự tán thưởng của người khác bằng cách từ bỏ quyền được làm theo ý mình.
Chúng ta thường cho phép người khác đối xử không công bằng với mình bởi vì chúng ta không muốn đối đầu và thách thức họ, và chúng ta cũng không muốn làm nhiễu loạn quan niệm đã ăn sâu về đúng và sai của mình. Thay vào đó, chúng ta tự an ủi mình với cảm giác đạo đức hơn. Chúng ta tự nhủ rằng mình đã vượt qua sự lôi kéo vào cuộc xung đột về những chuyện vặt không quan trọng. Nhưng cho dù chúng ta nghĩ gì, chúng ta vẫn chìa nốt má bên kia. Không phải vì điều đó đúng, mà bởi vì nó dễ dàng.
Một bài học trị giá ba mươi ba ngàn đô la
⚝ ✽ ⚝
Tôi đã học được bài học rằng "cố gắng để tỏ ra tử tế" có lẽ không phải là việc làm đúng bằng một khoản học phí ba mươi ngàn đô la.
Jim là một nhà kinh doanh thành công tại Washington, D.C. Anh ta là một trong những người được kính nể nhất trong thế giới của các diễn đàn chính trị. Anh ta mời những người nói chuyện tại các hội nghị và các cuộc gặp mặt chính trị, và xuất bản một bản tin chính trị hàng tuần. Ngày chúng tôi gặp nhau, chúng tôi thích nhau ngay. Anh ta là một người nhiệt tâm có một niềm say mê đối với văn hóa phương Đông.
Có lần, Jim tới Portland, bang Oregon, nơi tôi đang sống lúc đó. Anh đi cùng với một ứng cử viên chính trị trong chiến dịch tranh cử. Sau đó, chúng tôi gặp nhau ăn tối. Trong lúc tán gẫu, tôi đã hỏi tình hình cuốn sách xuất bản gần đây của anh thế nào. Anh trả lời tôi rằng anh đã thuê một hãng quảng cáo trong mười tháng qua, và mặc dù nó tốn mất vài nghìn đô la một tháng, nhưng anh đã nhận được nhiều lời yêu cầu xuất hiện trên ti vi và trên đài do kết quả làm việc của công ty quảng cáo đó.
Jim tự hào lôi ra năm hay sáu tờ giấy đánh máy đưa cho tôi xem. Những tờ giấy chứa một bản danh sách các chương trình phát thanh và truyền hình mà anh đã xuất hiện. Bị ấn tượng tôi nhìn kỹ hơn. Ngoại trừ một cuộc xuất hiện trên kênh truyền hình KABC, thì những cái còn lại chỉ là những đài phát thanh thứ yếu! Tôi không thể tin vào mắt mình. Tại sao họ không ghi tên anh trên một số chương trình trò chuyện (talkshow) phát thanh và truyền hình nổi tiếng hơn, tôi tự hỏi. Những người làm quảng cáo này đang làm gì cho đáng số tiền họ nhận?
Sau khi chia tay Jim, tôi tự nghĩ có lẽ anh muốn tôi giúp đỡ. Bởi vì tôi đã từng làm công việc quảng cáo cho mình trong ba năm qua, tôi đã học được khá nhiều về công việc này. Tôi biết, chẳng hạn như, việc được mời đến một chương trình nổi tiếng tốt hơn hàng trăm lần việc tham dự vô số trên những chương trình không quan trọng. Tôi cũng biết rằng một số hãng phụ trách quan hệ truyền thông cố gắng biện minh cho mức phí của họ bằng cách lấp đầy lịch làm việc của khách hàng với một mớ những buổi nói chuyện nhỏ, thường thường trên những chương trình phát thanh chỉ có rất ít thính giả. Giúp đỡ anh đối với tôi thực sự không có vấn đề gì khó. Tôi có nhiều mối quan hệ sẽ nhận lời giới thiệu của tôi một cách nghiêm túc.
Ngày hôm sau tôi gọi cho Jim. Tôi nói tôi muốn giúp anh bằng việc đưa cho anh một số mối liên hệ của tôi và anh có thể dùng tên của tôi như người giới thiệu. Anh rất vui. Anh cám ơn tôi rối rít, sau đó nói thêm, "Tôi muốn bình luận cuốn sách mới của cô, The Asian Mind Game, trong bản tin số tới của tôi"
Sáng hôm sau điện thoại của tôi đổ chuông. Đó là giọng nói phấn khởi của Jim. "Tôi muốn cảm ơn cô một lần nữa về việc đã đưa cho tôi những cái tên đó ngày hôm qua" anh ta nói.
" Anh đừng ngại", tôi trả lời "Không có gì đâu"
Anh ta nói tiếp: "Công ty của tôi xuất bản một cuốn sách nhỏ liệt kê mọi tổ chức có mời người diễn thuyết chính trị. "
" Tôi biết, tôi cũng có một cuốn" tôi đáp.
Anh ta nói thêm: "Và nó được cập nhật hàng tháng. Hiện giờ, nó có hơn ba trăm tổ chức"
Tôi không rõ anh ta đang nhắm vào đâu trong cuộc trò chuyện này. Có lẽ anh muốn cảm ơn sự giúp đỡ của tôi bằng cách tặng tôi một bản danh sách mới cập nhật.
Nhưng anh ta tiếp tục, "Thư kí của tôi nói rằng cô thôi đặt nó"
"Vâng, bởi vì tôi đang thay đổi chỗ ở, nhiều thứ bị bỏ qua quá" Tôi cố tỏ ra tử tế bằng cách nói dối. Sự thực là tôi có sáu tháng bản tin vẫn đang còn trong tủ chưa được đọc, và dĩ nhiên tôi không muốn tiếp tục đăng ký.
Hoàn toàn không đếm xỉa đến tôi, Jim bắn phát quyết định: "Cô có muốn trả tiền cho nó bằng cách nào - thẻ tín dụng hay séc?"
"Anh có thể gửi hóa đơn cho tôi không? Tôi đang bận việc và không muốn dừng lại," tôi lơ đãng nói. Tôi cảm thấy rất khó chịu về sự thúc giục của anh ta để làm một điều mà tôi không muốn. Tôi cố gắng lịch sự đến mức có thể. Tôi muốn tống khứ và thoát khỏi anh ta cho chóng.
Nhưng Jim đẩy thêm một bước. "Chúng tôi không bình luận sách của những người không đặt bản tin của chúng tôi" Anh ta muốn tiền của anh ta, và anh ta muốn nó ngay bây giờ.
Vẫn mong muốn tỏ ra đáng mến, tôi nói miễn cưỡng, "Được rồi, tôi sẽ đi lấy thẻ tín dụng của mình. "Kết quả là, tôi đã trả cho anh ta ba trăm đô la.
Tôi đã tốn hàng nghìn đô la để tạo ra những mối liên hệ đó. Những cuộc gọi điện thoại, chuyển fax, các cuộc xúc tiến, việc đi lại - tất cả chuyện này đúng là một cuộc đầu tư. Và tôi đưa những cái tên đó cho anh ta như một thiện ý. Có chắc anh ta nhận thấy điều đó? Thế rồi anh ta bảo tôi trả ba trăm đô la tiền đặt báo như một cách cảm ơn!
Dĩ nhiên, tôi đang đối mặt với một kẻ thực hành Mặt Dày, Tâm Đen. Anh ta là một kẻ thực hành Mặt Dày bởi vì anh ta không quan tâm tôi nghĩ gì về anh ta. Trong mắt anh ta chỉ có mục tiêu của mình. Mặt dù tôi không công khai nói tôi không quan tâm đến chuyện tiếp tục đặt báo nhưng tôi đã gửi nhiều thông điệp tế nhị. Hoặc là anh ta không nghe được những thông điệp đó và hoặc là anh ta không quan tâm.
Anh ta là một người Tâm Đen bởi vì anh ta sẵn lòng để tôi phải tự móc túi để ủng hộ cho bản tin của anh ta, ngay cả sau khi tôi đã đưa cho anh ta thông tin đáng giá hàng nghìn đô la.
Jim đang làm mọi thứ đúng theo Mặt Dày, Tâm Đen. Sai lầm của tôi là tôi đã thậm chí không có một mục đích kinh doanh nào ngoài việc muốn tỏ ra tử tế đối với anh ta. Tệ hơn nữa, tôi đã không đặt một giá trị cho việc giới thiệu của mình. Tôi đã cho không chúng như thể chúng không đáng giá gì cả. Tôi cho Jim những mối liên hệ với niềm tin rằng những người "tử tế" làm những việc tử tế cho người khác.
Anh ta chỉ đơn thuần thành thực với mục tiêu của mình: tiến lên phía trước. Mặt khác, nếu tôi đã thật lòng cho mà không có ràng buộc, thì những gì anh ta đã làm sẽ không chướng tai gai mắt đối với tôi. Sự thật là sự tử tế của tôi là một cử chỉ sai lầm được dùng để cố gắng lấy lòng Jim.
Chúng ta dễ rơi vào cái bẫy dạng này. Một cách lý tưởng, chúng ta được dạy để cho mà không mong được nhận lại, nhưng trong thực tế chúng ta ở trong tâm trạng cho với mong muốn được nhận lại. Trong lần tiếp xúc này với Jim, đằng sau suy nghĩ của tôi có một sự tính toán.
Cuộc trò chuyện của chúng tôi có lẽ nên diễn ra như sau: "Jim, anh có muốn tôi giới thiệu anh với một số chương trình lớn mà tôi tham dự không? Chúng thật sự có ảnh hưởng quan trọng đối với việc lăng xê và doanh số bán những cuốn sách của tôi" Tất nhiên là Jim sẽ đồng ý.
Sau đó tôi sẽ tiếp tục: "Trong ba năm vừa qua, tôi đã tích cực quảng cáo những cuốn sách của mình trên đài truyền hình và đài phát thanh. Tôi đã thu thập được nhiều hiểu biết cặn kẽ. Anh có thể bán được nhiều sách hơn bằng cách xuất hiện trên một chương trình hay hơn chương trình mà anh đã làm với một trăm đài nhỏ hoặc những chương trình không nổi tiếng. Tôi sẽ đích thân gọi điện thoại đến những chương trình này để giới thiệu anh và cuốn sách của anh. Với anh, điều này đáng giá bao nhiêu?"
Bởi vì tôi đặt thẳng vấn đề với Jim, anh ta có thể sẽ nói điều gì đó đại loại như anh ta không có ý định trả tôi tiền, hoặc là anh ta sẽ hỏi sự giúp ích của tôi đáng giá bao nhiêu.
Sau đó tôi sẽ nói: "Jim, tôi không muốn anh trả công tôi bằng tiền. Tôi đề nghị chúng ta tạo một thỏa thuận để trao đổi sự giúp đỡ. Hãy để tôi thử đề nghị. Những mối quen biết để đặt chỗ này là sự đầu tư của ba năm nỗ lực làm quảng cáo. Những người dẫn chương trình trò chuyện (talk show) với tôi có mối quan hệ rất tốt. Chỉ riêng thời gian đầu tư đã đáng giá hàng nghìn đô la. Tôi đã bán cuốn sách xuất bản đầu tiên của mình, The Chinese Mind Game, chỉ duy nhất thông qua giới thiệu trên truyền thông, mà không thiết lập hệ thống phân phối. Kết quả là, tôi đã kiếm được doanh thu tới sáu chữ số trong một năm. Tôi nghĩ việc đặt giá trị cho cuộc trao đổi khoảng mười nghìn đô la là thỏa đáng. Anh có nghĩ như thế không?"
Nếu anh ta không thích mười nghìn đô la, tôi sẽ thỏa thuận. Một khi giá cả được định, chúng tôi sẽ nói về phương pháp trao đổi đã được đề ra. Sự giúp ích tôi muốn từ Jim là mời tôi tham gia vào những buổi nói chuyện. Vì anh ta tính 30 phần trăm tiền hoa hồng cho một lần mời, để kiếm được mười nghìn đô la, anh ta sẽ phải tạo được số lần nói chuyện với tổng thù lao tới ba mươi ba nghìn đô la cho tôi.
Jim đã dạy cho tôi một bài học quý giá. Tỏ ra tử tế để giành được sự tán thưởng của người khác có thể phải trả giá rất đắt.
Một tình bạn đích thực trong đời sống cá nhân và công việc có thể là những hàng hóa hữu hình, nhưng nó cũng đòi hỏi việc cho và giúp đỡ lẫn nhau vô điều kiện. Một sự tử tế giả tạo với một động cơ bí mật có thể biến những người bạn tốt thành những kẻ thù bởi sự tan vỡ những kỳ vọng về nhau.
II. TÌM KIẾM LÒNG TIN VỮNG CHẮC BÊN TRONG BẢN THÂN BẠN
⚝ ✽ ⚝
Khi bổn phận của một người là đối mặt với nguy hiểm và anh ta bỏ chạy, đó là sự hèn nhát.
MAHATMA GANDHI
Nhiều người trong chúng ta được dạy rằng khi ai đó tát vào má bạn thì bạn nên chìa nốt má bên kia. Điều này không phải luôn luôn là hành động đúng đắn nhất. Có những lúc phải chịu bị tát, và có những lúc phải đánh trả lại gấp đôi, như vậy bạn sẽ không bị đánh nữa. Nếu một người tát vào mặt bạn, bạn có thể chìa nốt má bên kia vì một trong nhiều nguyên nhân. Có lẽ bạn chọn cách khuất phục với đầy đủ nhận thức rằng việc đó có ý nghĩa gì. Có thể là, mặc dù bạn cảm thấy sự thôi thúc muốn đánh trả, bạn kìm nén cơn giận của mình bởi vì bạn được dạy rằng bạo lực là sai trái. Hoặc có thể là bạn sợ chọc tức thêm đối thủ của mình
Nếu bạn chìa nốt má bên kia xuất phát từ lòng tin vững chắc bên trong, như Hàn Tín đã làm trong chương trước, thì hãy làm như thế. Nếu bạn kìm nén sự thôi thúc muốn đánh trả, điều đó có nghĩa là bạn không thực sự chấp nhận chân lý về việc chìa nốt má bên kia, nhưng bạn đã để những hành động của mình bị ràng buộc bởi những tiêu chuẩn của người khác. Điều này hóa ra duy trì mãi mãi vai trò là nạn nhân cho chính bạn. Nếu bạn chìa nốt má bên kia bởi vì bạn sợ không dám đánh trả, nó không có nghĩa là bạn cao cả hơn về mặt đạo đức. Nó đơn giản có nghĩa bạn là một kẻ hèn nhát
Người thực hành Mặt Dày, Tâm Đen hiểu rằng đánh trả lại không nhất thiết làm bạn trở thành người xấu. Nó rất có thể là trong việc trừng phạt cách cư xử bạo lực, bạn đang hành động như một người mang lại hòa bình. Sự thật là những tiêu chuẩn về hành vi thông thường được chấp nhận thì có tính tùy tiện và những người phân xử bản thân họ thường là những cá nhân có thiếu sót, bên dưới lốt vỏ đức hạnh, họ đã kéo dài mãi sự yếu đuối và sợ hãi của chính họ.
III. KHÁM PHÁ ĐIỀU BÍ MẬT TRONG SỰ KIÊN CƯỜNG CỦA CÂY SỒI VÀ SỰ KHIÊM NHƯỜNG CỦA CÂY CỎ
⚝ ✽ ⚝
Thế giới cấu tạo bởi sự cân bằng mỏng manh của hai lực lượng đối lập. Triết học phương đông gọi chúng là Âm và Dương. Tất cả mọi thứ được cấu tạo bởi hai lực lượng này. Những điều được nghĩ là đối ngược nhau lại có liên quan gần gũi hơn so với những gì người ta thường tin. Những sự đối lập không phải là hai thực thể cân bằng nhau. Bóng tối không thể tồn tại mà thiếu ánh sáng, cũng như cái tốt không thể thiếu cái xấu. Bạo lực và không bạo lực xuất hiện tại cùng một nơi trong tâm hồn con người
Bởi vì mọi thứ đều có hai mặt nên hành động của con người cũng có hai mặt: Những động cơ bên trong và vẻ bên ngoài. Không xem xét đến những động cơ bên trong, chúng ta không thể đánh giá được những hành động của chính mình hay những hành động của người khác. Bậc thánh hiền và tên tội phạm có thể phạm cùng một tội trước chính quyền xuất phát từ những động cơ hoàn toàn khác nhau. Chúa Jesu bị đóng đinh trên thập giá giữa hai tên trộm bởi vì những người đứng ra xét xử ngài không nhìn thấy sự khác nhau gì lớn giữa những hành động của ngài và của hai tên trộm tầm thường
Bạn cần hiểu rằng bạn sở hữu những sức mạnh sáng tạo và phá hủy ở mức độ tương đương nhau. Cả hai bổ sung cho nhau và không thể được xét đoán bởi những tiêu chuẩn thông thường về tốt và xấu. Mỗi cái có thời điểm của nó. Một phần của việc hiểu bản thân mình và số phận của mình là để biết được khi nào thực hành sức mạnh phá hủy của bạn và khi nào chịu quy phục sức mạnh phá hủy của kẻ khác. Cây cỏ uốn cong một cách dễ dàng trong gió. Cây sồi cổ thụ đứng vững chãi. Một cơn gió mạnh có thể làm bật gốc sồi, nhưng không có một cơn gió nào, cho dù sức mạnh đến đâu, có thể làm bật rễ cỏ đang uốn rạp mình trước nó
Người thực hành Mặt Dày, Tâm Đen lý tưởng là một người có Mặt Dày, Tâm Đen bên trong, dù những biểu hiện bên ngoài của họ có vẻ hống hách hay nhún nhường tùy theo yêu cầu của tình huống. Anh ta không có một hình ảnh về chính mình do bản thân hay mọi người tạo ra để phải sống theo hay quy định anh ta phải xử sự như thế nào
Trong trước tác Trung Quốc có 36 chước, chước thứ 27 dạy: "Giả lợn bắt cọp". Theo cách này, khi người thợ săn phương Đông chuẩn bị đi săn hổ, anh ta sẽ ngồi và suy ngẫm cách dễ nhất để bắt được con hổ. Cách mà anh ta rút ra là anh ta sẽ lấy chính mình làm mồi nhử hổ. Anh ta khoác lên mình tấm da lợn và chờ đợi trong rừng. Con hổ tới gần, nghĩ rằng con lợn này sẽ là một bữa ngon lành. Khi con hổ tiến gần đến mức người thợ săn không thể bắn trượt được, anh ta sẽ bắn nó
Ở phương Đông, những anh hùng không được đánh giá bởi sự dũng mãnh của họ trong việc săn bắn hổ, mà là bởi sức mạnh và khả năng chịu đựng nỗi nhục đóng giả làm con lợn
Khi bạn không có gì chứng minh bạn vĩ đại hơn hoàn cảnh của mình, bạn không bao giờ được để mất viễn cảnh chiến thắng của bạn. Einsten đã nhận xét, một vĩ nhân biết được sự vĩ đại của mình trước khi những người khác biết đến. Nếu bạn sẵn lòng làm bất cứ điều gì để vượt qua sự chống đối mạnh mẽ nhất - kể cả việc khuất phục và chịu đựng, khi cần thiết, đóng vai một con lợn - bạn sẽ chiến thắng
Hơn thế nữa, bạn phải có khả năng chịu đựng sự làm nhục mà những người khác sẵn sàng dành cho bạn bởi những thất bại bề ngoài của bạn. Một người có thể làm điều này đã được số phận định sẵn để trở nên vĩ đại
IV. HIỂU ĐƯỢC CHÍNH MÌNH
⚝ ✽ ⚝
Để đạt được trạng thái Mặt Dày, Tâm Đen, hãy xem xét vai trò bạn đang giữ trong thế giới này. Để giải phóng chính mình thoát khỏi sức chi phối của những tư tưởng tùy tiện và khám phá những tiêu chuẩn đích thực mà bạn nên xử sự theo, bạn cần tìm được lòng dũng cảm để làm những gì phải làm mà không quan tâm đến điều những người khác có thể nghĩ
Những người phi thường không bận tâm đến những người khác nghĩ về họ. Mặt Dày, Tâm Đen dường như đến với họ một cách tự nhiên. Họ dễ dàng có được điều họ muốn bởi vì họ không bị cản trở bởi những ý kiến của người khác. Tuy nhiên, hầu hết mọi người đã bị dạy dỗ để chịu tác động bởi những ý kiến của người khác
Tôi không khuyên bạn trở thành một người vô đạo đức và tự cho mình là trung tâm, mà muốn bạn nhận ra được những khó khăn dành cho một người vốn chu đáo và nhạy cảm bẩm sinh như bạn khi theo đuổi sở thích riêng chính đáng của bản thân mình. Có điều gì đó đáng giá để bạn học từ những người lạnh lùng hơn này: việc họ coi thường ý kiến của người khác cho phép họ tập trung vào việc hoàn thành những mục tiêu của mình. Điều này chỉ có thể thực hiện được bằng cách đạt tới sự hiểu biết rõ ràng về bản thân bạn và những hành động của bạn
Việc tự quan sát chính mình cần thiết cho sự trưởng thành của bản thân. Trước tiên bạn phải hiểu những động cơ cho những hành động của chính bạn để hiểu được những người khác. Đặc biệt quan trọng là nhìn vào bên trong chính bạn trong những thời điểm đau khổ và bất hạnh lớn lao. Nếu bạn thành công trong việc tách bản thân mình ra khỏi nỗi đau khổ mà bạn trải qua, bạn sẽ thấy, với sự rõ ràng hoàn toàn, bản chất thật của tình huống. Khi đó đường lối hành động đúng đắn sẽ hiện rõ ở phía trước
Thế giới không quá đơn giản đến mức chúng ta có thể đặt ra và tuân theo những nguyên tắc về điều gì là sai và đúng. Chúng ta tìm kiếm một sự hiểu biết về bản thân để chúng ta sẽ biết được mình nên làm gì trong bất kì tình huống nào được đặt ra. Bạn sẽ dần dần thay thế những niềm tin mình đã được dạy bằng những sự thật bạn khám phá ra. Không phải việc bạn có chìa nốt má bên kia hay không là quan trọng. Tại sao bạn làm hay không làm thế mới là quan trọng nhất
Hiểu biết bản thân là sự chỉ dẫn về cách xử sự đáng tin cậy hơn so với việc bám lấy những tiêu chuẩn được đặt ra một cách tùy tiện, mặc dù cả hai cách đều có thể sai lầm. Bạn sẽ mắc những sai lầm bất kể bạn đi theo con đường nào, nhưng những sai lầm mắc phải trên con đường khám phá bản thân sẽ tự sửa chữa, còn những sai lầm mắc phải bởi sự trung thành mù quáng với những tiêu chuẩn chủ quan chỉ kéo dài mãi sự dại dột.
Trong quá trình sàng lọc này, bạn sẽ khám phá ra rằng nhiều quan niệm bạn đã được dạy, trong thực tế, rốt cuộc là đúng; nhưng sự tự kiểm nghiệm của bạn sẽ không vô ích. Những niềm tin của bạn sẽ trở thành những điều xác tín của bạn. Quan trọng hơn nữa, bạn sẽ giải phóng bản thân khỏi nhu cầu được sự tán thưởng của những người khác
Nhưng đừng nghe theo lời tôi. Quan sát những ý nghĩa và hành động của bạn một cách cẩn thận. Bạn sẽ tự nhận thấy bản chất sai lầm và tùy tiện của nhiều tiêu chuẩn mà bạn đang nỗ lực tuân theo
Trong mỗi chúng ta, có một giọng nói thầm lặng muốn hét lớn và la lớn: "Tôi tồn tại! Tôi tồn tại! Tôi có những nhu cầu, những mong muốn và những khát vọng cao quý và tốt đẹp. Những lí tưởng và những nguyên tắc của tôi có thể khác với của bạn, nhưng chúng là của tôi và xứng đáng được bày tỏ. Trừ khi tôi được nuôi dưỡng, được thỏa mãn và được đáp ứng, làm sao tôi có thể hữu ích cho ai đó?"
Coco Chanel, một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng của Pháp, bắt đầu sự nghiệp của mình không phải như một nhà thiết kế mà là một phụ nữ thuộc tầng lớp thượng lưu giàu có. Bà luôn ăn mặc theo cách mình thích, không quan tâm đến những xu hướng thịnh hành. Phong cách độc đáo của bà, đặc biệt là mái tóc bồng bềnh và gấu váy cộc, đi ngược lại với những tiêu chuẩn thời trang của thời đại. Cho dù đầu tiên bà bị chỉ trích nặng nề vì những tính lập dị của mình, bà đã là người cung cấp một nền tảng cho những thay đổi cấp tiến trong thời trang của thập niên 1920. Hiện nay, gần một thế kỉ sau đó, tên tuổi của bà, Coco Chanel, là chuẩn mực cho cái đẹp nhất trong thế giới thời trang cao cấp
Gần đây, trong lúc đang tập trên xe đạp đứng ở câu lạc bộ thể dục, tôi tình cờ lướt mắt qua một tờ tạp chí dành cho phụ nữ trẻ. Một mẹo nhỏ được đưa ra để dành được "Sự tán thưởng" là phải rời nhà với mái tóc ướt và xách theo một túi lớn, rồi chạy một đoạn đường gần đến văn phòng. Ý tưởng là phải tạo ra vẻ "đến câu lạc bộ thể dục trước khi đi làm". Tạp chí cũng khuyến khích người đọc để một vài băng cát sét của những nhóm nhạc mới nổi nhất xung quanh nhà để tạo ra một hình ảnh hợp thời, cho dù chúng chẳng bao giờ được mở nghe.
Tôi không thấy làm thế nào những phương kế tạo hình ảnh này có thể giúp những phụ nữ trẻ đạt tới thành công mà họ đang tìm kiếm. Họ chỉ đơn thuần đang nhận lời khuyên về cách giành sự tán thưởng của người khác bằng việc tiêu tốn nhiều sức lực tạo ra sự giả dối, thay vì bỏ sức lực của họ vào việc đeo đuổi những sở thích đích thực
V. PHÁ VỠ XIỀNG XÍCH CỦA NỖI SỢ THÀNH CÔNG VÀ NỖI SỢ THẤT BẠI
⚝ ✽ ⚝
Nỗi sợ thành công thì mạnh hơn nhiều nỗi sợ thất bại. Đó là lí do tại sao có nhiều người dễ trở nên thất bại hơn là thành công
Mỗi người trong chúng ta bị chi phối ở một mức độ nào đó bởi sự sợ hãi - sợ vươn lên, sợ rơi xuống, sợ rằng chúng ta sẽ ở mãi một chỗ. Vì thế nhiều người trong chúng ta nghĩ rằng chúng ta muốn giàu có, nổi tiếng và thực hiện được những chiến tích lớn, nhưng thông thường những cảm giác này chỉ là những sự suy nghĩ vẩn vơ. Hầu hết những điều chúng ta nghĩ là mình muốn đến với cái giá phải bỏ lại đằng sau cuộc sống quen thuộc và thâm nhập vào lĩnh vực của những điều chưa biết. Mỗi khi chúng ta đạt được điều gì đó và tiến lên, chúng ta phải đổi những điều kiện đã biết trong cuộc sống của mình lấy sự không chắc chắn và lạ lẫm. Mặc dù hầu hết mọi người nghĩ họ đang cố gắng để thành công nhưng họ chỉ đơn giản là đang thực hiện những chuyển động. Điều cuối cùng trên đời mà họ muốn là thoát khỏi công việc hàng ngày buồn tẻ quen thuộc và thực sự đạt đến một chỗ nào đó
Trước khi chúng ta có thể thành công, chúng ta phải hiểu rõ rằng thành công có nghĩa là thay đổi và rủi ro thất bại. Thất bại của những người không dám thử điều gì lớn thì bình thường và khá riêng tư. Thất bại của những người phấn đấu làm những điều phi thường thì công khai hơn và hay kèm theo những tiếng thở dài thỏa mãn từ những người thất bại bình thường. Khi chúng ta không trả những hóa đơn của mình, một cái máy tính ở đâu đó viết cho chúng ta một lá thư khó chịu. Khi Donald Trump không trả những hóa đơn của ông ta, việc này sẽ lên bản tin lúc sáu giờ
Thành công cũng đòi hỏi lòng can đảm để chịu rủi ro không được tán thành. Hầu hết những suy nghĩ độc lập, những ý tưởng mới, hoặc là những nỗ lực vượt quá mức thông thường được đón chào bởi sự không tán thành, từ sự hoài nghi và chế nhạo đến sự xúc phạm hung bạo. Để kiên trì trong bất cứ điều gì khác thường đòi hỏi sức mạnh bên trong và một lòng tin không lay chuyển rằng bạn đúng
VI. HIỂU ĐƯỢC BẢN CHẤT CỦA ẢO TƯỞNG VÀ THỰC TẾ
⚝ ✽ ⚝
Đây là hoàn hảo
Đây là hoàn hảo
Từ cái hoàn hảo nảy sinh cái hoàn hảo
Nếu lấy cái hoàn hảo ra khỏi cái hoàn hảo
Chỉ còn cái hoàn hảo
KINH HINDU CỔ
⚝ ✽ ⚝
Ở Ấn Độ xa xưa, một nhóm những thầy tu trẻ đang theo dõi sư phụ mình làm bánh kếp. Ông đổ một muôi bột lỏng và nhìn nó loang khắp bề mặt vỉ nướng nóng bỏng, thành một hình tròn méo mó. Khi cái bánh kếp đạt hình dạng cuối cùng của nó, ông mỉm cười và nói: "Hoàn hảo"
Các đồ đệ thấy bối rối. Mỗi cái bánh kếp có một hình dạng khác nhau, một vài cái bị cháy cạnh, và không có cái nào là hình tròn hoàn hảo. Cuối cùng, một trong những đồ đệ đã hỏi sư phụ: "Sư phụ, làm sao những cái bánh kếp này hoàn hảo được? Bánh kếp thì phải tròn, và không bị cháy"
Người thầy lấy chiếc bánh kếp cuối cùng ra khỏi vỉ nướng và đặt nó lên đĩa của người môn đệ trẻ tuổi. Nó có hình dạng gần giống quả bí. "Hoàn hảo", ông lặp lại
Một lần, một bậc thầy vĩ đại nói với tôi "Nếu con không thích thế giới mà con thấy, hãy thay tròng kính của con"
Gần đây, tôi đã nói chuyện với một người bạn cũ qua điện thoại. Chúng tôi đã không gặp nhau hơn mười năm rồi. Khi chúng tôi gợi lại một số sự kiện trong quá khứ của mình, tôi đã nhận xét "Mọi thứ đã xảy ra thật hoàn hảo". Bạn tôi nói "Tôi không hiểu ý cậu là gì và tôi cũng không chắc cậu hiểu"
Sự thật thì đơn giản như là "Thay tròng kính của bạn". Không có điều gì sai với thế giới ngoại trừ cách nhìn của bạn về nó. Làm thế nào tôi biết được điều này? Có lẽ bạn đang nghĩ giống như người bạn của tôi "Những điều này chỉ là những từ ngữ mà thôi. Làm thế nào cô ta biết được cô ta đang nói về cái gì?". Tôi biết được điều này là đúng nhờ vào kinh nghiệm trực tiếp
Nhiều năm trước đây, tôi đã dành nhiều thời gian cho việc suy tưởng và thiền định. Một ngày nọ, sau khi kết thúc việc thiền định hằng ngày của mình, tôi ở trong một trạng thái mê ly. Tim tôi ngập tràn tình yêu và sự hân hoan. Tôi đã trải nghiệm rằng chất liệu duy nhất tồn tại trên đời đó là tình yêu và không có gì khác ngoài tình yêu. Thượng đế đích thực đã tạo ra thế giới này từ tình yêu của chính người
Trong khi tôi còn đang ở trong trạng thái này, tôi lên xe và lái đến chỗ hẹn ngang qua thành phố. Vào buổi trưa hè nóng bức và khói bụi này, tôi lái xe dọc theo xa lộ San Diego giữa đám xe cộ hỗn độn. Thông thường, tôi sẽ nhìn Los Angeles và xa lộ như là một đám những người thể hiện những tính cách xấu xa của họ và lái xe một cách điên rồ để cố đến nơi nào đó. Tôi luôn nghĩ những người tài xế ở Los Angeles nên lái những chiếc xe tăng thay vì xe hơi. Nhưng lúc này đây, cảm giác của tôi được biến đổi: tôi cảm thấy chỉ có tình yêu. Tôi cảm thấy rằng toàn bộ Los Angeles là dành cho tôi. Sự thật là, tôi đã trải nghiệm sự hòa hợp với cái Toàn thể. Tại giây phút đó, tôi chỉ nhìn thấy sự hoàn hảo. Ngay cả một cảnh giao thông hỗn độn cũng là một phần biểu hiện của sự hoàn hảo của thượng đế
Đối với tôi, trạng thái này không kéo dài. Cuối cùng, nó tan biến đi. Nhưng một thoáng xuất hiện của cảnh tượng hoàn hảo này là quá đủ. Từ đó tôi biết, thông qua trực giác của mình rằng thực tại của thế giới thì luôn luôn hoàn hảo, ngay cả khi chúng ta không lĩnh hội được nó là như thế. Trong khi tôi hân hạnh có được một thoáng xuất hiện của thực tại này, từ đó tôi cũng biết rằng những nhà thông thái từ xưa đến nay luôn sống trong trạng thái hiểu biết này
Trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, chúng ta luôn cố gắng sửa đổi thực tế. Chúng ta muốn nó phù hợp với khái niệm về "Sự hoàn hảo" của chúng ta
Một vài năm trước đây, tôi làm một cuộc phỏng vấn trên đài với Joseph Barbera, người sáng lập của Hanna-Barbera Studios và là người sáng tạo các bộ phim hoạt hình kinh điển như "Gấu Yogi", "Tom and Jerry", và nhiều phim khác nữa. Trong cuộc trò chuyện của chúng tôi, ông ta nói về cuộc đời mình đã hóa ra tuyệt hảo thế nào. Ông nói rằng đôi lúc, khi bạn đang trong cuộc, dường như mọi việc không diễn ra tốt đẹp, nhưng khi bạn nhìn lại, thì rõ ràng là mọi việc hoàn hảo
Joseph Barbera đã từng là nhà làm phim hoạt hình sống chật vật, kiếm sống bằng cách bán những đoạn tranh truyện hoạt hình của mình cho những tạp chí New York. Ông đã chọn ra một số đoạn tranh truyện hoạt hình hay của mình và gửi chúng cho Walt Disney để xin một việc làm. Đối với nhà làm phim hoạt hình sống chật vật này, làm việc cho xưởng phim Disney là giấc mơ cao nhất trở thành hiện thực. Disney đã trả lời, viết rằng ông ta muốn phỏng vấn ông Joseph Barbera trong chuyến đi sắp tới đến New York của ông ta. Nhưng Disney đã không bao giờ ghé chỗ ông ta. Rõ ràng là, vào thời điểm bấy giờ, đó là một nỗi thất vọng cho Barbera. Giờ đây, khi ông nhìn lại, ông rất hài lòng rằng Walt Disney đã không ghé thăm ông. Barbera nói: "Tôi có thể trở thành một nhân viên tận tụy của ông ấy và đến hôm nay vẫn còn làm việc cho xưởng phim Disney"
Quan niệm nhìn mọi thứ là hoàn hảo không chỉ là một ý nghĩ an ủi khi bạn trải qua những nỗi thất vọng lớn lao trong đời. Nó cũng là một công cụ hữu hiệu cho những người thực hành Mặt Dày, Tâm Đen khi áp dụng vào những chuyện phiền toái không quan trọng hàng ngày
Khi đang viết chương này, tôi đã dừng lại chốc lát để đi làm một số việc lặt vặt. Trên đường đi tới mỗi nơi, mặc dù là những nơi tôi đã từng đến trước đó, tôi vẫn cứ đi lạc mãi một cách vô vọng. Đó là một ngày hè nóng nực, và tôi đang lái một chiếc xe tải chở hàng loại nửa tấn. Tôi tự nhủ: "Mình thật sự chẳng thấy bất cứ mục đích nào cho việc cứ đi lạc mãi". Giữa lúc này, ý nghĩ nhìn nhận mọi việc là hoàn hảo xuất hiện trong đầu tôi. Tôi biết rằng trong sự huyền bí của cuộc sống, có sự hoàn hảo vượt trên hiểu biết của tôi. Nếu thượng đế của chúng ta không muốn điều đó, thậm chí một chiếc lá cũng không dám rơi
Tôi bình tĩnh chấp nhận chuyện bực mình này. Mặc dù tôi tiếp tục bị lạc, trạng thái tâm lí của tôi đã thay đổi từ chỗ chỉ chực bùng nổ sang thư giãn và bình tĩnh. Tôi nhận thấy có những lợi ích thu được ngay cả từ trải nghiệm có vẻ vô nghĩa và chán ngán này. Tại thời điểm đó, tôi có thể làm chủ suy nghĩ của mình và điều khiển chúng một cách tích cực
Qua kinh nghiệm đó, tôi được gợi nhớ lại vô số những sự kiện tương tự khác. Nhờ gặp sự việc này tại thời điểm đó, tôi thấy việc chia sẻ điều đó với các bạn là quan trọng. Theo cách này, chúng ta có thể nhìn lại và xem xét những sự việc tương tự trong quá khứ của chúng ta. Từ đó, trong tương lai, chúng ta có thể đặt chúng trong cái nhìn đúng đắn của việc nhìn nhận những sự việc không hoàn hảo của thực tế như là hoàn hảo
Tôi nhớ một lần khi đột ngột rơi vào đám kẹt xe, tôi chủ tâm quyết định thưởng thức quang cảnh vịnh San Francisco trong lúc chờ đám xe cộ kẹt cứng được giải tỏa. Tôi để ý thấy ngay sau mình, trong một chiếc xe khác, một phụ nữ quyến rũ và ăn mặc sành điệu có một mình. Cô ta đang la hét với đám xe cộ và đấm hai nắm tay vào vô lăng. Trong khi mặt cô ta mỗi lúc một đỏ hơn. Sự bực bội và chán nản của cô ta chỉ làm tăng thêm tâm trạng rối bời của cô mà không tác động được gì đến đám đông xe cộ
Giống như những thầy tu, bạn có thể có một cái nhìn lý tưởng hóa về việc mọi thứ cần phải làm như thế nào. Nhưng thế giới diễn ra theo nhịp điệu và mục đích của chính nó. Điều quan trọng đối với bạn là tìm cách vượt lên trên hiểu biết bình thường của con người, trên những định kiến về những gì nên diễn ra và những gì không nên diễn ra. Theo thời gian, bạn sẽ nhìn thấy sự hoàn hảo trong sự việc dường như không hoàn hảo của thế giới
VII. TINH THÔNG NHỮNG ĐIỂM KHÁC BIỆT GIỮA ĐỨC HẠNH VÀ SỰ PHÙ PHIẾM
⚝ ✽ ⚝
Thượng đế trông đợi ngôi đền của Người
Được xây đắp bằng tình yêu,
Nhưng con người lại mang đến những tảng đá
RABINDRANATH TAGORE
⚝ ✽ ⚝
Lời thề nguyền thiêng liêng của một người sùng đạo
⚝ ✽ ⚝
Một người sùng đạo đang thiền định bên dưới một gốc cây ở chỗ giao nhau giữa hai con đường. Việc thiền định của ông bị ngắt quãng bởi một chàng trai chạy như điên trên đường về phía ông
"Giúp tôi với", chàng trai cầu xin. "Một người đàn ông đã lầm lẫn buộc tội tôi ăn cắp. Ông ta đang đuổi theo tôi với một đám người. Nếu họ bắt được tôi, họ sẽ chặt tay tôi mất"
Chàng trai trèo lên cây và giấu mình trong những tán cây mà bên dưới nó là nhà hiền triết đang ngồi thiền. "Làm ơn đừng nói cho họ biết là tôi đang trốn ở đây", anh ta van nài
Người sùng đạo nhìn thấy bằng cái nhìn thấu suốt của một vị thánh rằng chàng trai đã nói thật với ông. Anh ta không phải là kẻ cắp. Vài giây sau, đám đông dân làng kéo tới, và người cầm đầu hỏi: "Ông có nhìn thấy một gã trẻ tuổi chạy qua đây không?"
Nhiều năm trước, người sùng đạo đã lập một lời thề là luôn nói sự thật, vì vậy ông nói ông có nhìn thấy
"Hắn đi đâu rồi?" người cầm đầu hỏi
Người sùng đạo không muốn phản bội chàng trai vô tội nhưng lời thề với ông là linh thiêng. Ông chỉ lên trên cây. Dân làng lôi chàng trai khỏi cái cây và chặt đứt tay anh ta
Khi người sùng đạo chết và đứng trước sự phán xét, ông ta bị kết tội về cách cư xử của mình đối với chàng trai bất hạnh
"Nhưng", ông ta phản kháng. "Tôi đã lập một lời thề thiêng liêng rằng chỉ nói sự thật. Tôi bị buộc phải làm như thế"
"Vào ngày hôm đó" - Lời nói đáp - "Ngươi đã yêu sự phù phiếm hơn là đức hạnh. Không phải vì đức hạnh mà ngươi đã trao chàng trai vô tội cho những kẻ xử tội anh ta, mà vì bảo vệ hình ảnh hảo huyền của bản thân như một người đức hạnh"
Sự hiểu biết hạn chế của con người thường dẫn dắt quan niệm đức hạnh của chúng ta trở thành điều dẫn tội lỗi. Quan niệm đức hạnh sai lầm của ta không gì khác ngoài sự phù phiếm và một cố gắng để giành sự tán dương hoặc cảm giác tự mãn rằng mình thật là có đạo đức, nhờ đó ta có thể cảm thấy cao hơn những người khác. Rất nhiều lần, bởi vì đức hạnh sai lầm này đi cùng với một lố sự ngu dốt của con người, đức hạnh trở thành một vũ khí hữu hiệu trong việc vùi dập lòng nhân đạo
Những tội ác chống lại nhân loại
⚝ ✽ ⚝
Khi nói đến việc vùi dập lòng nhân đạo dưới khẩu hiệu "đức hạnh", sẽ không có sự phân hóa của Đông hay Tây, quá khứ hay hiện tại
Ở Trung Quốc, gần cuối triều đại nhà Minh (đầu những năm 1600), những thế lực cướp bóc và nông dân nổi dậy chống lại nhà Minh. Đám người nổi loạn tràn qua làng mạc cướp bóc dân chúng và hãm hiếp con gái. Trinh tiết của phụ nữ là thiêng liêng ở Trung Quốc lúc bấy giờ. Khi một cô gái bị cưỡng bức, lựa chọn duy nhất cho bố mẹ cô là cho cô uống một liều thuốc độc, như vậy, sẽ xóa sạch tiếng xấu của gia đình. Vì thế, khi một cô gái đã trải qua số phận khủng khiếp của việc cưỡng đoạt, sau đó cô phải đối mặt với điều còn tồi tệ hơn, đó là bị đầu độc bởi gia đình của cô
Khi Galileo cho thế giới biết những khám phá của ông - rằng mặt trời không quay xung quanh trái đất mà ngược lại - tất cả những thành viên "đức hạnh nhất" của nhà thờ Cơ Đốc giáo đã xử tội ông bằng việc đốt sách của ông và tống giam ông hầu hết quảng đời còn lại của ông
Đức hạnh được dẫn dắt bởi sự ngu dốt này không phải là đặc quyền của quá khứ. Cách đây không lâu, vào thập niên 1950, cả nước Mỹ đã trải qua một cuộc săn lùng phù thủy, cầm đầu bởi thượng nghị sĩ Joseph McCathy
Ngày nay, những công dân "đức hạnh" với những dự định thành thật, nỗ lực áp đặt lên người khác những tiêu chuẩn và những quy tắc đạo đức của họ liên quan đến những vấn đề xã hội dưới danh nghĩa "điều tốt đẹp và sự tao nhã". Câu hỏi chúng ta phải đặt ra cho bản thân mình là, chúng ta có chắc rằng khái niệm về đạo đức của chúng ta không trở thành cái dẫn đến lòng căm thù, sự hẹp hòi và thái độ đạo đức giả? Chúng ta có, một lần nữa, vùi dập lòng nhân đạo không?
Đức hạnh, trái với điều hầu hết mọi người nghĩ, không phải là những thứ bạn khoác lên mình để trình diện công chúng, như là câu chuyện sau đây chứng minh
Gái điếm và thầy tu
⚝ ✽ ⚝
Một tu sĩ Bà la môn sống bên kia đường đối diện nhà của một gái điếm. Mỗi ngày, khi ông ta chuẩn bị tiến hành việc cầu nguyện và thiền định, ông ta nhìn thấy những người đàn ông ra vào phòng cô gái điếm. Ông ta nhìn thấy chính người đàn bà chào đón hoặc tạm biệt họ. Mỗi ngày, vị tu sĩ tưởng tượng và suy nghĩ về những hành động đáng hổ thẹn diễn ra trong phòng cô gái điếm, và trái tim của ông ta tràn đầy sự phỉ báng mạnh mẽ đối với hành vi phóng đãng của người đàn bà
Mỗi ngày, cô gái điếm nhìn thấy tu sĩ thực hành những nghi lễ tôn giáo. Cô ta nghĩ nó thánh thiện biết bao khi dành thời gian để cầu nguyện và thiền định. "Nhưng", cô ta thở dài, "Số phận của ta là một gái điếm. Mẹ ta là một gái điếm, và con gái ta cũng sẽ như vậy. Đó là quy luật trên mảnh đất này"
Vị tu sĩ và cô gái điếm chết cùng một ngày và cùng nhau đứng trước sự phán xét. Vô cùng kinh ngạc, vị tu sĩ bị kết tội về sự đồi bại của ông ta
"Nhưng" thầy tu phản kháng, "tôi đã sống một cuộc đời thanh khiết. Tôi đã dành những ngày tháng của mình vào việc cầu nguyện và thiền định"
"Phải", lời phán xét nói, "Nhưng trong khi thân xác ngươi đang thực hiện những hành động sùng đạo đó, thì trái tim ngươi khô héo bởi những phán xét nghiệt ngã và tâm hồn ngươi bị tàn phá bởi những tưởng tượng đầy dục vọng của mình"
Người gái điếm được khen ngợi và sự trong sáng của bà ta
"Tôi không hiểu", bà ta nói, "Cả cuộc đời, tôi đã bán thân xác mình cho bất cứ người đàn ông nào trả tiền"
"Hoàn cảnh của cuộc đời ngươi đã đặt ngươi vào một nhà thổ. Ngươi được sinh ra ở đấy, và việc sống khác đi vượt quá sức ngươi. Nhưng trong lúc thân xác ngươi đang làm những hành động không xứng đáng, thì trái tim ngươi luôn trong sạch và mãi mãi hướng vào những suy ngẫm về sự thanh khiết của những buổi cầu nguyện và thiền định của vị tu sĩ"
Nghi thức tang lễ
⚝ ✽ ⚝
Nghi thức tang lễ có thể là một sự cạnh tranh hão huyền giữa những người sống, để chứng minh một sự luyến tiếc sâu sắc hơn đối với người đã chết và một nỗi đau mất mát lớn lao hơn. Điều này đặc biệt đúng vào xã hội phương Đông
Trong khi tôi đang học cao đẳng ở Đài Bắc, tôi thuê một căn phòng ở trong nhà một góa bụa giàu có, bà ta sống ở đó cùng với ba con trai và gia đình họ. Trong lúc tôi ở đó, người góa bụa tám mươi tuổi này đã ngã bệnh và được đưa vào bệnh viện. Một tháng sau, bà được đưa về nhà và qua đời
Những người con trai sửa soạn một đám tang kĩ lưỡng. Người chết được đặt trong phòng chính của ngôi nhà. Trong tuần lễ sau đó, một buổi trưa lúc ba giờ, một nhà sư đến trong chiếc áo choàng rộng sặc sỡ để cầu siêu cho người chết, và gia đình sẽ dành một tiếng để than khóc. Ngay khi nhà sư bắt đầu tụng kinh, mười lăm người đồng thời gào thét lên những tiếng than khóc xé ruột. Họ cứ luân phiên hết nức nở nghẹn ngào lại đến những lời xót xa thương tiếc "Làm sao mẹ có thể bỏ chúng con ở lại bơ vơ côi cút?" - một người gào lên "Mẹ đã đau khổ quá nhiều bởi lũ chúng con đã không làm tròn bổn phận con cái!". - một người khác than vãn. Mỗi câu khóc than sau lại to hơn và đầy đau đớn hơn câu trước, cho đến khi những tiếng gào hoàn toàn không tin nổi. Sau đó, đúng bốn giờ, mọi thứ ngừng lại và mọi người đi làm việc của mình cho đến cùng một thời điểm ngày hôm sau
Khi tuần lễ trôi qua, những con mắt trở nên khô hơn, mặc dù tiếng gào khóc vẫn to không kém. Không những cần phải chứng minh đối với những thành viên khác trong gia đình lòng thương tiếc sâu sắc, mà âm thanh đau buồn cần phải bay sang đến những ngôi nhà hàng xóm. Phòng của tôi ngay bên trên phòng người chết được đặt. Tôi hoàn toàn kiệt sức chỉ vì nghe than khóc hàng ngày. Những người tham dự cũng hoàn toàn kiệt quệ. Đúng là sự giải thoát không thể chối cãi khi cuối cùng họ đã chôn cất bà lão
Đó không phải là một cái chết bi thảm và đột ngột. Bà lão đã sống một cuộc đời rất thọ và sung sướng. Cái chết của bà đến một cách êm ái sau một trận ốm ngắn. Không có lý do gì để cảm thấy tiếc cho bà cả. Trên mảnh đất nơi mà một người chẳng cần phải đi xa cũng gặp những cuộc đời thực sự bi thảm thật sự và khốn khổ, thì cuộc đời bà có thể coi là điều để ăn mừng. Nghi thức tang lễ hoàn toàn vì lợi ích của những người sống và những người hàng xóm
Đức hạnh là một điều tinh tế. Không ai có thể đánh giá và đo được đức hạnh của bạn, ngoại trừ bản thân bạn. Khi bạn thật sự đồng hành cùng đức hạnh, sẽ không có ý thức kiêu ngạo, tự mãn hay cảm giác hơn người. Khi bạn thật sự đồng hành cùng đức hạnh, một sự hài hòa sẽ lan tỏa khắp tâm hồn bạn
VIII. VƯỢT QUA SỰ SỢ HÃI
⚝ ✽ ⚝
Sự sợ hãi là cảm xúc có hại nhất. Sự sợ hãi đối với tâm hồn con người giống như một giọt thuốc độc đối với một giếng nước. Sự sợ hãi mang rất nhiều mặt nạ khác nhau và đến trong rất nhiều dạng. Sâu trong tiềm thức của chúng ta, chúng ta đủ khôn ngoan để nhận thấy sự mỏng manh trong cách mà vũ trụ này được gắn kết; rằng sự tồn tại và sống sót của chúng ta treo trên sợi chỉ vô hình của ơn Chúa. Trong nhận thức có ý thức của chúng ta, sợ hãi là một nỗi bất an mơ hồ nhưng không ngừng quấy rầy. Đa số mọi người thậm chí không biết rằng họ thấy sợ hãi trong hầu hết thời gian
Một lần, có một phóng viên trong buổi phỏng vấn đã hỏi một người nổi tiếng phụ trách tin tức trong nước: "Ông sợ điều gì?" Người phụ trách bị bất ngờ và bị đặt vào vị trí dễ bị tổn thương. Ông ta sẽ phải thực sự bộc lộ mình nếu ông ta trả lời một cách thành thật. Ông ta nhanh chóng đáp lại câu hỏi bằng cách đưa ra câu trả lời hời hợt: "Tôi sợ thiên tai như là động đất và lũ lụt"
Phóng viên hỏi ông ta còn có điều gì khác không và ông ta trả lời không. Người phụ trách không thể nói thật vì sợ những gì khán giả của ông ta sẽ nghĩ. Ông ta đang đứng trước công chúng và đang bảo vệ hình ảnh trước công chúng của mình. Rõ ràng là một trong những nỗi sợ lớn nhất của ông ta là phải trả lời câu hỏi này. Nhưng không phải là lỗi của ông ta khi ông cảm thấy cần thiết phải nói dối bằng cách trả lời qua quít. Nói chung, không phải một điều được chấp nhận trong xã hội của chúng ta khi thừa nhận sự sợ hãi của bạn trong một môi trường trang trọng hay kinh doanh
Bất cứ chúng ta quay đi đâu, chúng ta cũng đối mặt với những khía cạnh khác nhau của sự sợ hãi. Nó là rào cản lớn nhất để chúng ta vượt qua để trải nghiệm và thực hiện tiềm năng thật của chúng ta. Nếu bạn dự định thực hành Mặt Dày, Tâm Đen, điều cực kì quan trọng là bạn nhìn thật kỹ càng bằng cách nào và khi nào sự sợ hãi biểu hiện trong cuộc sống của bạn. Mặc dù kinh nghiệm sợ hãi thì phổ biến, nhưng nó mang lại những hình thức khác nhau đối với mỗi chúng ta
Tôi lớn lên trong một gia đình mà trong đó sự sợ hãi là món ăn chính thường xuyên có mặt trong tất cả các bữa sáng, trưa và tối. Bố mẹ tôi lớn lên dưới sự thống trị của Quân đội Đế quốc Nhật ở Mãn Châu. Sự sợ hãi là yếu tố chính mà người Nhật sử dụng để cai quản nhân dân Trung Quốc. Khi người Nhật thất bại vào cuối Thế chiến thứ hai, gia đình tôi phải sống qua nỗi khắc nghiệt của sự sụp đổ của chính phủ và hệ thống tiền tệ Trung Quốc. Thêm vào đó, là những đại địa chủ, họ phải đương đầu với sự đe dọa của chính quyền cộng sản mới muốn xóa sạch giai cấp địa chủ "độc ác" khỏi bề mặt trái đất. Buộc phải rời khỏi Trung Quốc, sự sợ hãi của bố mẹ tôi lại trầm trọng hơn nữa bởi cuộc sống vô vọng của người tị nạn ở Đài Loan với ba đứa con phải chăm sóc
Sự sợ hãi là một khách trọ thường trực trong gia đình chúng tôi. Không khí thật nặng nề bởi sự sợ hãi quá đến mức, ngay cả khi chúng tôi không sợ gì hết, chúng tôi vẫn thấy sợ. Tôi nhớ một vài năm trước đây, trong lúc tôi đang nằm trên giường, chẳng biết từ đâu, một cảm giác sợ hãi khủng khiếp xâm chiếm tôi. Trước đó, tôi chưa bao giờ trải qua một cảm giác có tác động mãnh liệt như thế. Mặc dù tôi không nghĩ ra lý do gì để sợ, tôi đã sợ đến mức nôn nao ruột gan
Đột nhiên, tôi nhận ra rằng, sự sợ hãi mà tôi cảm nhận là nỗi sợ truyền từ bố mẹ tôi - nỗi sợ về sự bất định của thế giới vật chất mỏng manh mà bố mẹ tôi đã sống trong đó. Tôi đã thấm nỗi sợ hãi đó chỉ vì ở môi trường đó, và tại thời điểm đó, tôi đã tái tạo lại nó ở mức độ mãnh liệt nhất. Cả cuộc đời mình, tôi đã quan sát xem sự sợ hãi tác động như thế nào? Tôi suy ngẫm điều bí mật nằm trong cảm giác sợ hãi
Cách đây không lâu, tôi đang ở trong một trung tâm mua sắm lớn vào lúc sắp đóng cửa. Tôi nhìn thấy một nhân viên bán hàng trẻ vô cùng tội nghiệp. Cô ta đang quỳ cạnh một cánh cửa sắt kéo, mồ hôi mồ kê thấm qua chiếc áo khoác mỏng. Tôi hỏi cô có chuyện gì xảy ra và cô có cần giúp đỡ không? Cô ta bảo tôi là cô ta đã cố gắng khóa cửa hơn nữa tiếng đồng hồ, nhưng cô ta không thể nào làm được. Cô nói rằng trừ khi cánh cửa được khóa, cô không thể đi về. Sau khi tôi nhìn cánh cửa sắt, rõ ràng là vị trí của đường dưới chân cửa đã bị trật khỏi khe rãnh ở bên cạnh khung cửa. Tuy nhiên cô ta không cho tôi nhấc cánh cửa sắt lên dù chỉ một chút, vì sợ chuông báo động sẽ kêu. Cô ta bảo tôi rằng một khi cánh cửa đã hạ xuống, nếu nó được nhấc lên, chuông báo động sẽ kêu
Sự chú ý của cô gái chỉ dồn vào nỗi sợ chuông báo động sẽ kêu. Cuối cùng, tôi thuyết phục được cô ta nhấc cánh cửa lên chỉ một chút để thấy rãnh cửa. Vì tuyệt vọng, cô ta chịu xuôi theo, và chúng tôi đã khóa được cửa. Thay vì kiểm soát nỗi sợ của mình, cô gái bán hàng đã để nó chi phối những hành động của mình đến mức cô hoàn toàn vô dụng và bất lực
Nỗi sợ không nhất thiết phải là một điều tiêu cực. Qua kinh nghiệm cuộc đời thực hành Mặt Dày, Tâm Đen của mình, tôi đã khám phá ra rằng có sáu yếu tố quan hệ đến cách xử lý sự sợ hãi
1. Sự hữu ích của cảm giác sợ hãi
⚝ ✽ ⚝
Có một câu châm ngôn Trung Quốc nổi tiếng: "Cái nón thì tốt, đôi dày cũng tốt. Tuy nhiên, nếu bạn xỏ nón vào chân và đội giày lên đầu, thì cả hai trở thành vô dụng"
Cảm giác sợ hãi không xấu, bởi vì mọi thứ trong trời đất đều có chủ đích của nó. Nếu chúng ta hiểu chủ đích của sự sợ hãi, chúng ta sẽ dùng cảm giác sợ hãi sao cho có lợi cho cuộc