← Quay lại trang sách

Chương 94 - Nhất Mục Thập Hành

Chứng kiến dưới lầu những chiến sĩ lui tới, vận chuyển từng kiện từng kiện dụng cụ thí nghiệm ra ngoài, Vương Minh Dương cuối cùng cũng hiểu Cung Chiến đang làm gì.

"Bọn họ chuyển những thứ này... đều là dụng cụ thí nghiệm cả!" Tô Ngư kinh ngạc thốt lên.

"Ừ, chắc là ý của lão giáo sư Cố kia." Vương Minh Dương gật đầu, "Quân đội hẳn là tìm không chỉ một nhà nghiên cứu, xem ra là muốn nghiên cứu nguyên nhân sinh vật biến dị."

"Phúc sinh Vô Lượng Thiên Tôn, hy vọng bọn họ có thể nghiên cứu ra được chút gì, kỳ quái quá, chẳng có chút báo trước nào!" Lý Ngọc Thiềm tay bắt ấn Thái Cực, nghiêm mặt nói.

"Ha ha... Hy vọng là vậy!"

Vương Minh Dương khẽ cười, toàn cầu biến dị, không phải do virus gì gây ra.

Kiếp trước bao nhiêu nhà khoa học cũng chẳng nghiên cứu ra được nguyên do, chỉ phát hiện trong không khí có thêm rất nhiều năng lượng vũ trụ không rõ mà thôi.

Bất quá, cũng không phải là không có thu hoạch gì.

Ít nhất nửa năm sau, đã có người nghiên cứu chế tạo ra thuốc thức tỉnh dành cho người thường.

Nhưng những người nửa năm mạt thế không thức tỉnh được dị năng, cho dù có uống thuốc thức tỉnh, sau này thành tựu cũng có hạn.

Ngược lại, thuốc cường hóa các hệ được nghiên cứu chế tạo thông qua tinh hạch, lại trở thành thứ tốt mà các dị năng giả tranh nhau săn đón.

Đáng tiếc, Vương Minh Dương cũng không rõ đây là kiệt tác của ai.

Nếu không có thể nhân lúc này, trực tiếp đem nhà nghiên cứu kia lôi kéo về phe mình, đến lúc đó nằm ở nhà cũng có cả đống tinh hạch bỏ vào túi.

Mấy người nhìn một hồi cũng chẳng thấy thú vị, quay người trở lại trong phòng, ai làm việc nấy.

Dưới lầu, các chiến sĩ bắt đầu dọn dẹp từng con Zombie trong tòa nhà thí nghiệm.

Họ đã nhận được lệnh của Cung Chiến, không cần để ý đến tầng sáu.

Mười chiến sĩ lên đến tầng năm liền quay người rời đi, tiếp tục dọn dẹp đám Zombie ở quảng trường nhỏ trước tòa nhà thí nghiệm.

Hai chiếc máy bay lập tức cất cánh, từ từ đáp xuống quảng trường nhỏ, tiếng nổ cực lớn thu hút đám Zombie ở xa tới đây.

Trong tiểu đội có một Giác tỉnh giả hệ Hỏa, tạo ra một biển lửa, nhanh chóng thiêu đốt những con Zombie ở hàng trước.

Còn có một Giác tỉnh giả hệ Thổ, phất tay liền mọc lên mấy bức tường đất dày đặc, mượn địa hình chặn đứng đám Zombie, chỉ để lại hai khe hở để phân luồng.

Tiếng súng dày đặc lần nữa vang lên, Cung Chiến dẫn theo ba tiểu đội chiến sĩ chặn đứng đám Zombie cách tòa nhà thí nghiệm cả trăm mét.

Những chiến sĩ còn lại đem dụng cụ thí nghiệm đã đóng gói chuyển lên máy bay, sau khi chất đầy liền nhanh chóng cất cánh.

Đợi máy bay rời đi, Cung Chiến cởi phăng áo khoác, toàn thân hiện lên vầng sáng màu vàng kim, cầm hai thanh mã tấu nhảy thẳng qua bức tường đất.

Trong bầy xác sống, mưa máu lập tức bắn tung tóe, bay loạn trên không trung.

Mãi đến nửa giờ sau, đám Zombie chạy tới bị dọn dẹp hơn phân nửa, Cung Chiến mới thở hổn hển nhảy lên tường đất, liên tục phất tay ra hiệu cho các chiến sĩ rút lui.

Giác tỉnh giả hệ Thổ kia lần nữa phát động dị năng, phá hủy tường đất, mọi người nhanh chóng rút về tòa nhà thí nghiệm, để lại phía sau một đám Zombie gào rú liên hồi.

Không còn người ngăn cản, đám xác sống sau bức tường dần dần leo lên, từng con một vượt qua tường đất, nhưng đã mất mục tiêu, chỉ có thể lang thang vô định trên quảng trường nhỏ.

"Đại đội trưởng, đạn dược của chúng ta đã hao hụt hơn phân nửa rồi, không thể cầm cự thêm một lần nữa đâu." Tiểu đội trưởng hệ hỏa Cổ Liệt kiểm tra dự trữ đạn dược, bất đắc dĩ nói với Cung Chiến.

"Không sao, Cổ Liệt, Cao Dương, hai người các ngươi nắm chặt thời gian hồi phục đi!" Cung Chiến mỉm cười, quay đầu nói với Tiếu Vũ, "Tiếu Vũ, cậu liên lạc với tổng bộ, bảo lúc máy bay trực thăng quay lại thì mang thêm đạn dược, điều thêm hai khẩu súng máy hạng nặng nữa."

"Rõ! Đội trưởng." Tiếu Vũ tuân lệnh, nhanh chóng rời đi liên lạc với tổng bộ.

"Đại đội trưởng, tiếng súng máy hạng nặng lớn quá, có thể sẽ..." Giác tỉnh giả hệ Thổ Cao Dương cau mày nói.

"Lo trước khỏi họa, hy vọng không phải dùng đến."

Cung Chiến khẽ thở dài, trong lòng hắn có dự cảm chẳng lành, Zombie trong trường đại học này thật sự quá nhiều.

May mà nơi này nằm ở rìa Điền Đại, hai mặt đều có chỗ dựa, cách khu vực trung tâm của Điền Đại cũng một khoảng, lại còn cách một ngọn núi nhỏ.

Nếu không, động tĩnh vừa rồi, ít nhất cũng phải khiến toàn bộ Zombie trong Điền Đại chuyển động.

Ở đây, mười mấy người trong tiểu đội, cơ bản mỗi người đều đã dùng hết ba bốn băng đạn, đ·ánh c·hết gần nghìn con Zombie.

Đối với Điền Đại - nơi có mấy vạn sinh viên đại học mà nói, thật sự chẳng khác nào muối bỏ bể.

"Vương Minh Dương, rốt cuộc ngươi có mục đích gì? Những hạt sen Cổ Đại kia, rốt cuộc có tác dụng gì, khiến ngươi phải ở lại chỗ này?"

Cung Chiến đưa mắt nhìn về phía tầng sáu, thầm lẩm bẩm.

Thực lực của Vương Minh Dương, qua lần giao đấu ngắn ngủi, Cung Chiến trong lòng vẫn không nắm chắc được.

Mấy ngày qua, Zombie nhất giai hắn cũng đã gặp, còn dựa vào năng lực phòng ngự mạnh mẽ của mình mà cưỡng ép đ·ánh c·hết.

Nhưng cảm giác uy h·iếp mà Vương Minh Dương mang lại, lại mạnh hơn Zombie nhất giai kia rất nhiều.

Với tư cách quân nhân, nhiệm vụ là trên hết.

Chỉ cần Vương Minh Dương không cản trở hắn hoàn thành nhiệm vụ, Cung Chiến cũng không muốn nảy sinh xung đột. Năng lực mà Vương Minh Dương thể hiện, cho dù bên cạnh có không ít chiến hữu, cũng khiến Cung Chiến nảy sinh kiêng dè.

Huống chi, hắn còn có ba đồng đội là dị năng giả.

Màn đêm dần buông xuống, ba chiếc máy bay trực thăng liên tục qua lại mấy chuyến, dụng cụ trong phòng nghiên cứu dưới lòng đất vẫn còn hơn phân nửa chưa mang đi hết.

Cung Chiến đành phải bố trí chiến sĩ lắp đặt súng máy hạng nặng được vận chuyển tới vào phòng thí nghiệm ở tầng ba, họng súng chĩa ra quảng trường nhỏ bên ngoài.

Bốn nhà nghiên cứu đã theo hai chiếc máy bay cuối cùng trở về tổng bộ.

Đại Bân vẫn đi theo bên cạnh Cố Trạch Dân, làm trợ thủ cho ông ta.

Cung Chiến đem phòng thí nghiệm ở tầng một thông với phòng nghiên cứu dưới lòng đất bịt kín lại, bản thân dẫn theo hai đội chiến sĩ ở lại đây.

Ban đêm có thể sẽ xuất hiện muỗi biến dị, chuột biến dị, Cung Chiến trước đây đều đã gặp qua.

Hai đội chiến sĩ còn lại thì được hắn bố trí xuống dưới lòng đất, đem ống thông gió và cống ngầm bịt kín lại bằng đủ loại vật dụng, tránh cho ban đêm có sinh vật biến dị từ hai nơi này xông vào.

Trên lầu, bốn người Vương Minh Dương ăn uống qua loa cho đầy bụng.

Vương Minh Dương tận dụng mấy cái bàn thí nghiệm, bịt kín cửa ra vào và cửa sổ, sau đó mới bật đèn pin lên tiếp tục đọc sách.

Tô Ngư đang làm bài luyện tập, Mục Ngưng Tuyết lấy ra một quyển sách mà Vương Minh Dương đưa cho, yên lặng lật xem.

Lý Ngọc Thiềm thì dùng Niệm lực rèn khối kim loại lớn mà Vương Minh Dương đắp nặn cho hắn.

" kiểm tra đo lường đến chủ kí sinh ban đầu học 《 Khoái Tốc Duyệt Độc thuật 》 chắt lọc đến cấp độ D dị năng 'Nhất Mục Thập Hành' mảnh vỡ +2, Nhất Mục Thập Hành dị năng: 2/4. Ban thưởng Duyệt độc trị: 400 điểm. "

" chủ kí sinh trước mắt Duyệt độc trị: 6601 điểm. "

"Nhất Mục Thập Hành! Khà khà..."

Vương Minh Dương mừng rỡ, cái tên, nghe qua đã biết, quả thực chính là thần khí đọc sách!

Mặc dù chỉ là dị năng cấp D, nhưng chắc chắn không chỉ đơn giản như ý nghĩa trên mặt chữ, có lẽ có thể khiến tốc độ đọc của hắn nhanh hơn gấp mười lần!

Tiếp tục đọc!

3 giờ sau, Vương Minh Dương lệ rơi đầy mặt...

" kiểm tra đo lường đến chủ kí sinh đọc thuộc lòng 《 Khoái Tốc Duyệt Độc thuật 》 chắt lọc đến cấp độ D dị năng 'Nhất Mục Thập Hành' mảnh vỡ +1, Nhất Mục Thập Hành dị năng: 4/4. Ban thưởng Duyệt độc trị: 40 điểm. "

" chủ kí sinh trước mắt Duyệt độc trị: 6681 điểm. "

Thế mà một cái dị năng cấp D, hai mảnh vỡ còn lại, hắn rõ ràng phải đọc hai lần mới xuất hiện.

Xem ra Tấn Tiệp Tư Duy tuy rằng có tăng thêm chút năng lực, nhưng cũng không nhiều...

"Hệ thống, mau hợp thành 'Nhất Mục Thập Hành' đi!"

" hợp thành cấp độ D dị năng 'Nhất Mục Thập Hành' ... Hợp thành thành công, khấu trừ 1000 điểm Duyệt độc trị. "

" chủ kí sinh trước mắt Duyệt độc trị: 5681 điểm. "

"Hấp thu dị năng 'Nhất Mục Thập Hành' "

Vương Minh Dương nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh, cảm giác quen thuộc truyền đến, toàn thân run lên...

Sau đó... Liền không có sau đó nữa.

Vương Minh Dương cảm nhận sự thay đổi của cơ thể, các loại biên độ tăng trưởng đã cực kỳ nhỏ bé.

"Xem ra, dị năng cấp D có thể hấp thu, đúng là chẳng có tác dụng gì mấy."

Mặc dù đã đoán trước được điều này, nhưng Vương Minh Dương vẫn có chút thất vọng.

Cứ thế này, sau này dị năng cấp D trở xuống, trừ phi đặc biệt hữu dụng, đã không cần thiết phải hấp thu nữa rồi.