← Quay lại trang sách

Chương 826 Chương Nghiệp bị hoài nghi! (2)

Vương Song khoát khoát tay, suy tư một chút, lại nhìn Chu Ảnh,

- Nữ nhân kia tên gì, bộ dáng ra sao?

- Nàng tên là Đinh Tuyết, từ một căn cứ nhỏ đến đây, căn cứ của bọn họ bị Zombie chiếm mất, nhưng không nhiều, chỉ có khoảng hai ba người trốn ra được, nàng là một trong số đó! Đây chính là tướng mạo của nàng, ta đã âm thầm chụp được.

Nói xong, Chu Ảnh lấy ra bức ảnh chụp, trong đó là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, khoảng chừng hai mươi tuổi, dáng người đường cong hoàn hảo, chỉ một tấm hình, đã khiến người ta động tâm không thôi.

- Được rồi, ta biết rồi, chuyện này ngươi đừng quản nữa, để ta tự điều tra một chút!

Vương Song nói với Chu Ảnh, chuyện này không chỉ liên quan đến Chương Nghiệp, còn có liên quan đến Triệu Hân, hắn không muốn những người khác dính vào.

Chu Ảnh gật đầu, không nói gì nữa, hắn cũng vì muốn giao chuyện này lại cho Vương Song, chuyện này thật sự rất nhạy cảm, nếu hắn không xử lý tốt, không chỉ đắc tội với Chương Nghiệp và Triệu Hân, thậm chí ngay cả Vương Song cũng sẽ tức giận. Loại chuyện này hắn không thể tự mình xử lý được.

- Đừng lo lắng, ta tin tưởng Chương Nghiệp hắn sẽ không làm chuyện điên rồ gì đâu!

Thấy Triệu Hân có chút lo lắng, Vương Song khẽ cười. Chương Nghiệp là Tiến Hóa Giả đầu tiên đi theo hắn từ sau khi Mạt Thế xảy ra, hắn cũng chưa từng khinh thường Chương Nghiệp, có vật tư gì cũng sẽ không keo kiệt, bây giờ Chương Nghiệp đã là sư đoàn phó của Đệ Tam Sư rồi, thậm chí Vương Song còn đang nghĩ đếu nếu sau này thành lập Đệ Tứ Sư, Chương Nghiệp chính là lựa chọn tốt nhất!

Nhưng không ngờ lại phát sinh chuyện này, nói Vương Song không thất vọng là sai, nhưng bây giờ vấn đề quan trong là không biết Chương Nghiệp có biết chuyện này không, nếu hắn không biết, Vương Song còn có thể hiểu, nhưng nếu Chương Nghiệp biết, vậy chuyện này sẽ rất nghiêm trọng.

- Tối nay ta sẽ đến nhà Chương Nghiệp xem một chút, điều tra thử lai lịch của nữ nhân này!

Vương Song nhẹ giọng nói với ba người còn lại.

Buổi tối, đèn hoa vừa mở, mọi nhà trong thành phố Giang Nam cũng mở đèn sáng chưng.

Chương Nghiệp ở trong biệt thự, mấy người hầu đang bận rộn bưng thức ăn lên, Chương Nghiệp và bốn nữ nhân ngồi trên bàn, mấy nữ nhân này đều nguyện ý ở bên cạnh hắn, thân là cường giả nhất gia, còn nắm đại quyền ở trong căn cứ, đừng nói là mấy người này, cho dù thêm trăm người nữa, hắn cũng có thể nuôi được, dù sao thời Mạt Thế cũng không có chế độ một vợ một chồng.

- Lão công, lần này ngươi trở về, sẽ ở nhà mấy ngày vậy?

Một nữ nhân thấy thức ăn còn chưa lên đủ, nhỏ giọng hỏi Chương Nghiệp.

- Lần này sao, có thể sẽ ở lại chừng mười ngày nửa tháng, dù sao bây giờ ở ngoài tiền tuyến cũng không có việc gì cần gấp.

Chương Nghiệp tùy ý đáp, đây không phải bí mật quân sự gì, vì vậy, hắn cũng không quá kiêng kỵ.

- Lão công, mỗi lần ngươi đi cũng đến một tháng mới về, hay là, ta cũng đi với ngươi ra tiền tuyến nhé, ta còn chưa thấy dáng vẻ ngươi chiến đấu nữa!

Một nữ tử xinh đẹp ôn nhu nói, thanh âm vô cùng êm tai, dính dính như hồ dán.

- Chuyện này thì không được, tuy ta là phó sư trưởng, nhưng cũng không được dẫn theo người nhà ra tiền tuyến, trừ phi được thành chủ đồng ý, nếu không, không ai được phép dẫn theo người nhà ra tiền tuyến hết.

Chương Nghiệp cười rộ lên, cũng không tức giận, Đinh Tuyết ở trước mặt này chính là nữ nhân mà hắn thích nhất, trước đỏ bởi vì một lần vô tình, đã thu lưu đối phương, nữ nhân này cũng thuận thế trở thành một trong những nữ nhân của hắn!

- Đúng vậy, Đinh Tuyết muội muội, lão công ở tiền tuyến là để chiến đấu, ngươi tưởng là đi du lịch sao.

- Ngươi đừng gây thêm phiền phức cho lão công nữa!

Hai nữ nhân khác nhao nhao lên tiếng, ngữ khí đầy vẻ trách cứ, ánh mắt của Đinh Tuyết thoáng chút ủy khuất, bộ dạng như vừa bị khin bỉ, lập tức không lên tiếng nữa. Chương Nghiệp thấy thế, đang muốn an ủi một chút, đột nhiên thấy Vương Song tiến đến, kinh ngạc lập tức đứng lên.

- Thành chủ, sao ngươi lại đến đây? Mời ngồi mời ngồi!

Chương Nghiệp vội vàng tiến đến, dẫn Vương Song đến bàn cơm ngồi xuống.

- Bọn ta vừa khéo còn chưa ăn cơm, thành chủ đã đến rồi, vậy ăn một bữa cơm rau dưa với bọn ta đi.

Bốn nữ nhân vội vàng đứng lên, ở một bên cẩn thận nhìn, mặc dù bọn họ là nữa nhân của Chương Nghiệp, nhưng đây cũng là lần đầu tiên ở gần Vương Song đến như vậy, thấy đệ nhất cường giả trong căn cứ của bọn họ ở đây, trong lòng đều vô cùng kích động.

Vương Song ngồi xuống, thấy bốn nữ nhân của còn đang đứng, không nhịn được mà cười một tiếng, bảo bọn họ cùng ngồi xuống.

Nam người Chương Nghiệp đều ngồi ở một bên, lúc này, người hầu cũng mang đồ ăn lên đầy đủ, có chút kính sợ và sùng bái nhìn Vương Song, hiển nhiên cũng nhận ra Vương Song là ai.

- Đây cũng là lần đầu tiên ta đến nhà ngươi nhỉ, rất tốt, sửa sang lại nhìn cũng rất đẹp.

Vương Song tùy ý đánh giá bố trí trong biệt thự, gật đầu, dường như vô cùng tán thưởng.

Chương Nghiệp không biết đột nhiên Vương Song đến đây là có ý gì, chỉ có thể không ngừng cười trừ.

- Đây là nữ nhân của ngươi sao, bốn người đều rất xinh đẹp, thật có mắt nhìn.

Vương Song nhìn về phía bốn người Đinh Tuyết, vừa dùng bữa, vừa cười nhẹ một tiếng.