← Quay lại trang sách

Chương 18 -Truyền hình dài tập

Ngày 3 tháng 10 năm 2005

La Liga mùa giải 2005-2006 bắt đầu vào ngày 26 tháng 8. Trong mùa Liga lần thứ 75 này xuất hiện một ngôi sao mới mang cái tên Robinho, một viên ngọc quý trên vương miện của Real Madrid, người được hy vọng sẽ tỏa sáng bên cạnh hai ngôi sao Brazil khác của giải là Ronaldinho và Ronaldo. Như thường lệ, đó là một mùa giải được ghi dấu ấn bởi trận siêu kinh điển Real Madrid - Barcelona. Đương kim vô địch Barça đá trận đầu tiên với Alavés trên SVĐ Mendizorroza. Lạ kỳ là Messi không có mặt trên sân lẫn trên hàng ghế dự bị. Trong khi chỉ hai ngày trước đó, ngôi sao trẻ người Argentina này vừa giương cao chiếc cúp vô địch giải Gamper Trophy. Lời giải thích được đưa ra bằng một thông cáo chính thức:

“CLB Barcelona quyết định không đưa Messi vào sân trong trận gặp Alavés vì một số rắc rối về quy định liên quan tới các cầu thủ có quốc tịch ngoài khối liên minh châu Âu. Tuy nhiên vấn đề này sẽ sớm được giải quyết trong phạm vi quy định của Liên đoàn.”

Điều gì đã xảy ra? Vào ngày 8 tháng 7, Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha sửa đổi điều khoản quy định chung của La Liga về cầu thủ “nhập tịch”, hay nói cách khác là những cầu thủ đến từ bên ngoài khối EU, trong độ tuổi từ mười bảy tới mười chín tuổi, được chuyển lên từ đội hình trẻ của một CLB Tây Ban Nha. Việc sửa đổi này sẽ cho phép các cầu thủ trẻ đáp ứng yêu cầu trên được quyền tham gia thi đấu tại giải, kể cả khi CLB đó đã vượt quá giới hạn tối đa ba cầu thủ ngoại trong đội hình ra sân. Messi đáp ứng được đầy đủ các yêu cầu, đồng nghĩa với việc anh sẽ vẫn được vào sân dù cho Barcelona đã có tới ba cầu thủ mang quốc tịch ngoài khối EU là Ronaldinho, Eto’o và Márquez. Nhưng quy định mới này gặp phải nhiều chỉ trích từ một số CLB, họ cho đó là một giải pháp thiên vị cho Barcelona và Messi - do vậy trước hết phải được sự đồng ý của La Liga và phải được phê duyệt bởi Consejo Superior de Deportes - Hội đồng thế thao cấp cao. Dựa trên tình hình hiện tại, Ban pháp chế CLB Barcelona kiến nghị tạm thời không nên đưa Messi ra sân.

Quả là một tình thế khó hiểu, khi trong mùa giải 2004-2005 trước đó, Messi đã được ra sân trong đội hình một gặp Shakhtar Donetsk ở Champions League, cũng như ở bảy trận khác nữa, dù anh chẳng có giấy phép thi đấu chuyên nghiệp và cũng chẳng có chứng minh thư EU, thay vào đó chỉ có mỗi hợp đồng với đội trẻ và với đội Barcelona B khi đó đang chơi ở giải hạng Hai Tây Ban Nha. Anh đã ra sân trong trận derby xứ Catalan gặp RCD Espanyol vào ngày thứ bảy, 16 tháng 10 năm 2004 trên SVĐ Olympic ở Montjuïc. Anh vào thay cho Deco và có được cơ hội đầu tiên mười phút sau đó, sau đường chuyền từ Belletti: Một pha bóng đẹp mắt, nhưng không có gì lạ ở vào đẳng cấp của anh ấy. Tuy nhiên, đó là một đêm không thể nào quên đối với Messi - khi anh đã biến ước mơ thời thơ ấu thành hiện thực, tờ La Capital bình luận về anh: “Messi đã làm được điều đó, anh đã có tên trong đội một Barcelona.” Dù cho, tại thời điểm ấy, anh vẫn nghĩ rằng đó là điều anh sẽ dành cho Newell’s, đội bóng trong tim anh.

Và không chỉ đơn thuần được ghi tên vào đội, anh còn có được bàn thắng đầu tiên của mình tại La Liga. Đó là ngày 1 tháng 5, năm 2005, trên sân nhà Nou Camp, Barça đang dẫn trước Albacete với tỷ số 1-0. Khi trận đấu chỉ còn ba phút, HLV Frank Rijkaard cho Samuel Eto‘o ra sân, người vào thay không ai khác chính là Messi, nhưng lại ở vị trí trung phong không mấy quen thuộc. Cầu thủ trẻ ấy, khi đó chỉ mới mười bảy tuổi và mười tháng, tận dụng đường chuyền từ Ronaldinho đánh bại thủ môn Valbuena bằng một cú sút căng như kẻ chỉ. Một khoảnh khắc hưng phấn tột độ: Chính Messi cũng không tin vào mắt mình, trong vô thức anh nhảy lên lưng người đồng đội Ronnie (Ronaldinho) và hét lên vì sung sướng. Anh ấy là cầu thủ trẻ nhất trong lịch sử CLB từng ghi bàn trong một trận La Liga (kỷ lục này sau đó bị phá vỡ bởi Bojan Krkic´ trong trận gặp Villarreal vào ngày 20 tháng 10 năm 2007).

Mọi thứ đã tiến triển rất tốt với anh ấy trong chiếc áo đội hình một, nhưng sau cái ngày 1 tháng 5 ấy, cầu thủ trẻ người Argentina này không được ra sân thêm một trận chính thức nào của mùa giải nữa - kể cả khi Barça đã sớm đủ điểm để có được chức vô địch lần thứ mười bảy.

Đầu mùa giải 2005-2006, Messi thậm chí không được ra sân trong trận gặp Betis tại giải Siêu cúp Tây Ban Nha. Trong trận lượt đi, anh phải ngồi trên băng ghế dự bị, trong trận lượt về, anh còn không có tên trong danh sách thi đấu. Trên thực tế, có điều gì đó bất ổn từ trước khi CLB ra thông cáo chính thức, và chắc chắn ban lãnh đạo biết rõ đó là điều gì. Messi là một trường hợp đặc biệt chưa có tiền lệ. Các khiếu nại bắt đầu đổ về CLB. Tại sao việc này không được giải quyết tận gốc từ trước? Tại sao Messi chưa được nhập tịch, khi mà cầu thủ người Argentina này hoàn toàn có thể mang hai quốc tịch (Tây Ban Nha-Argentina) sau hai năm sinh sống ở Tây Ban Nha?

Khi tin tức về khả năng Messi có thể không được chơi ở La Liga lan ra, một số đề xuất tháo gỡ vấn đề được trình lên, chẳng hạn như đành chuyển nhượng anh ấy cho một CLB khác còn suất cho một cầu thủ ngoài EU. Nhưng đề xuất ấy ngay lập tức bị bác bỏ. Tin đồn các CLB châu Âu khác đang dòm ngó đến anh ấy, như Inter chẳng hạn, ngày càng loan xa. Vị chủ tịch CLB đến từ nước Ý, Massimo Moratti, chưa bao giờ giấu diếm sự quan tâm của mình tới cầu thủ trẻ này và thậm chí đã đưa ra một mức giá hấp dẫn tới ông bố Jorge Messi - người đang cố gắng tận dụng lợi điểm này để thúc giục Barcelona giải quyết vấn đề.

Trong khi đó, vào ngày 31 tháng 8 (ngày chốt sổ hợp đồng), Barcelona gia hạn giấy phép cho Messi với tư cách một cầu thủ nhập tịch thuộc biên chế nhánh B, đội hình hai. Và vào ngày 16 tháng 9, tin tức về bản hợp đồng thi đấu chuyên nghiệp của anh được truyền tới công chúng. Bản hợp đồng này sẽ kéo dài chín năm, đến năm 2014. Nhiều nguồn tin khác nhau cho biết, theo điều khoản hợp đồng, khoản thù lao cho anh sẽ tăng thêm 3 triệu euro mỗi mùa và bất kỳ CLB nào muốn có được anh sẽ phải chi ra 150 triệu euro.

Thực ra, thông cáo về hợp đồng đã được đăng tải từ tháng 6. “Một tuần sau sinh nhật tuổi mười tám của mình, Leo Messi đã nhận được món quà sinh nhật giá trị nhất. Trợ lý đội bóng Txiki Begiristain đã tới Utrecht, Hà Lan, cùng với cha Messi, để ký kết một bản hợp đồng mới, đảm bảo cho anh một suất thi đấu tại CLB cho đến năm 2010”, thông tin được đăng tải trên website chính thức của đội bóng vào ngày 30 tháng 6, khi các cầu thủ trẻ đang thi đấu tại giải U20 World Cup.

Có những giả thuyết khác nhau về sự khác biệt ngày tháng này: Một số giữ quan điểm rằng Messi, khi này đã là một người trưởng thành theo quy định của pháp luật, đơn giản chấp nhận thỏa thuận mới, một số khác thì cho rằng bản hợp đồng đã được sửa lại trong tháng 9, bởi vì cha Messi không hài lòng với một số điều khoản về ưu đãi; cũng có những người cho rằng thời hạn hợp đồng đã được kéo dài thêm, từ năm năm như thường lệ lên thành chín năm, còn một số nữa thì tin rằng thỏa thuận trong tháng 9 đó không có gì khác ngoài một tuyên bố cam kết, ngụ ý rằng một hợp đồng thi đấu chuyên nghiệp sẽ được ký kết theo các quy định vào năm sau. Thực tế là vấn đề hợp đồng này đã góp thêm gia vị cho “bộ phim truyền hình dài tập” đang được “trình chiếu”, với một cao trào mới diễn ra vào ngày 20 tháng 9. Đại đa số thành viên Ủy ban La Liga bỏ phiếu chống: Các quy định được đề xuất bởi Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha và Hiệp hội các cầu thủ Tây Ban Nha liên quan đến các cầu thủ nhập tịch sẽ không có hiệu lực. Do đó, những người ủng hộ Barcelona có lý do để cho rằng đang có một âm mưu chống lại Barça, được chống lưng bởi các thế lực trong làng bóng đá Tây Ban Nha. Một điều chắc chắn là Messi sẽ không được chơi tại giải đấu này. Nhưng anh lại được chơi tại Champions League mà không gặp phải bất kỳ vấn đề gì. Sau khi xem xét các tài liệu được Barcelona gửi lên, UEFA đã chấp nhận cho Messi tham gia Champions League. Họ nhận thấy chẳng có gì bất thường đối với tình trạng nhập tịch của anh, bởi ngay từ mùa trước thì Messi đã chơi trong rất nhiều trận đấu cấp châu Âu.Trong trận Champions League đầu tiên gặp Werder Bremen, đối thủ sừng sỏ nhất Bảng C, cầu thủ tài năng người Argentina này đã tỏa sáng. Anh vào sân trong hiệp hai. Barça có được một quả penalty sau khi Ronaldinho bị phạm lỗi trong vòng cấm, và Messi đã thực hiện thành công, đặt dấu chấm hết cho hy vọng của người Đức. Đó là một thời khắc quan trọng, quyết định tới việc ghi tên anh vào đội hình ra sân trong trận tiếp theo gặp Udinese trên sân nhà Nou Camp. Nhưng ngày hôm sau, 26 tháng 9 đã diễn ra một sự kiện giúp chấm dứt những vấn đề rắc rối trước đó. Vào lúc 13h00, Lionel Andrés Messi Cuccittini trình diện trước Fernando Alberti Vecino, vị thẩm phán chịu trách nhiệm các vấn đề về hộ tịch, và tuyên thệ rằng “Tôi không từ bỏ quốc tịch Argentina của mình; tôi xin thề trung thành với Nhà Vua, tuân thủ Hiến pháp và Pháp luật Tây Ban Nha; tôi xin đăng ký cư trú tại Catalan; và tôi kiến nghị quyền được đăng ký quốc tịch Tây Ban Nha.”

Nói tóm lại, Messi đã có quốc tịch Tây Ban Nha: Giờ đây anh ấy là một công dân của khối EU. Barça đệ trình tài liệu này tới Liên đoàn Tây Ban Nha và ngay lập tức nhận được câu trả lời tích cực: “Theo quy định hiện hành, Liên đoàn công nhận quyền tham gia thi đấu cùng CLB của cầu thủ nói trên, khi anh ấy đã có quốc tịch Tây Ban Nha.”

Vào ngày 1 tháng 10, ngày diễn ra trận đấu thứ sáu của giải đấu, Messi sẽ được tham gia vào đội hình thi đấu với Zaragoza, một đối thủ mà anh cho là nặng ký. Thứ bảy đó, đám đông trên sân Nou Camp tung hô anh như là một anh hùng dân tộc. Barça đang thua 2-0. Messi vào sân trong hiệp hai dù không thể mang lại phép màu nào, nhưng trong những phút cuối cùng của trận đấu thì đội bóng của Rijkaard cũng san bằng được tỷ số một cách phi thường. Lẽ thường, có công mài sắt có ngày nên kim, nhưng chưa phải lúc này.

Hai ngày sau, thứ hai ngày 3 tháng 10, Deportivo de La Coruña - đối thủ tiếp theo của Barça - gửi một lá thư đến La Liga, đồng gửi tới Ủy ban Cạnh tranh thuộc Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha, trong đó kiến nghị ra lệnh điều tra quốc tịch của cầu thủ Barcelona này. “Giấy phép quốc tịch của cầu thủ”, Deportivo viết, “đã được cung cấp (và do đó mới có) ngoài khoảng thời gian cấp phép thông thường vốn đã kết thúc vào ngày 31 tháng 8 và sẽ không mở lại cho đến tháng 12.” Mấu chốt của yêu cầu này là nhằm “tái lập quyền cạnh tranh bình đẳng bởi chúng tôi cho là quyền lợi này đã bị vi phạm, và nếu cuộc điều tra được tiến hành, chúng tôi tin vấn đề vi phạm này chắc chắn sẽ chấm dứt.” Các ông chủ CLB Alavés, những người đã từng dọa sẽ làm ầm ĩ, thậm chí còn đi xa hơn: Họ kiến nghị La Liga cấm không cho Messi thi đấu. Theo họ, giấy phép thi đấu của anh ấy là “vô hiệu trước pháp luật, việc cấp phép là một chiêu lách luật.” Tại sao? Bởi vì "Barcelona đã không thể thu xếp giấy phép thi đấu chuyên nghiệp của Messi trước ngày 31 tháng 8, ngày cuối cùng được cấp giấy phép, do đó anh ta vẫn là một người nước ngoài", Javier Tebas - người không chỉ là cố vấn pháp lý cho Alavés, mà còn là phó chủ tịch của La Liga - giải thích. “Giờ thì họ đã lấy được cho anh ta quốc tịch Tây Ban Nha và đã cấp cho anh ta giấy phép thi đấu giải trẻ, với ý định sẽ ghi lùi về ngày 31 tháng 8 và hy vọng đưa được anh ta ra sân, mặc kệ sự thật là thời hạn cấp phép đã kết thúc.”

Nói cách khác, Messi sẽ không thể trông cậy gì vào giấy phép công dân khối EU của mình ít nhất cho đến tháng Giêng. Hơn nữa, “Theo như hợp đồng đã được ký kết, làm thế nào mà Messi có thể được ra sân ở đội hình một trong khi anh ta chỉ được cấp giấy phép thi đấu giải trẻ?” Tebas tra hỏi.

Joan Laporta đã hết kiên nhẫn, ông tuyên bố: "Chúng tôi có đầy đủ cơ sở pháp lý để đưa cậu ấy ra sân. Tôi không biết họ còn đòi hỏi những gì nữa từ chúng tôi. Chúng tôi đã cố gắng tuân thủ chặt chẽ mọi quy định và bây giờ khi anh ấy đã có được hộ chiếu Tây Ban Nha thì họ vẫn tiếp tục gây rắc rối. Tôi không hiểu nổi tại sao mọi người lại thích phá hoại sự nghiệp của cầu thủ trẻ này. Họ đang làm mọi cách để ngăn cản Messi chơi tại Barça.”

Vị chủ tịch của màu áo Blaugrana tiếp tục phản kháng, với câu nói đi vào lịch sử: “Tôi không muốn tưởng tượng ra tình cảnh ngày hôm nay, trong kỷ nguyên của dân chủ và tự do, chúng ta lại đi vào vết xe đổ của quá khứ như trường hợp đáng tiếc của Di Stéfano.”

Một vài thông tin gợi nhớ lại: Alfredo Di Stéfano, với biệt danh “Mũi tên vàng”, từ Argentina đến Tây Ban Nha vào năm 1953 để chơi cho Barcelona. Tuy nhiên, sự can thiệp của những ông lớn đã xé toang việc nhỏ này thành một vấn đề quốc gia và quyết định hủy bỏ hiệu lực hợp đồng. Ngay cả hội đồng cố vấn xử lý vấn đề này, cũng phát biểu rằng, xét tới tầm quan trọng của cầu thủ này, ông không nên được cấp giấy phép cư trú duy nhất tại Catalan, và đưa ra đề xuất “công bằng” là ông nên chơi luân phiên các mùa giải cho cả hai đội Barça và Real Madrid. May mắn cho những chú Kền kền trắng, giải pháp đó đã bị đội bóng xứ Catalan phản đối.

Nhưng quá khứ đã không quay về ám lấy Barça một lần nữa. Lo lắng của Laporta chỉ là những bóng ma không bao giờ xuất hiện trở lại. Một điều chắc chắn là rắc rối liên quan đến Messi đã kết thúc trên mọi trang báo thể thao khắp đất nước và tạo nên một vụ bê bối ở Argentina. Phán quyết đầu tiên của Ủy ban Cạnh tranh Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha được đưa ra vào ngày 18 tháng 10, kết luận rằng “Bởi vì đã được nhập tịch, Messi có thể tiếp tục thi đấu như là một người Tây Ban Nha.” Điều này dẫn tới sự phẫn nộ từ Alavés và Deportivo, họ tiếp tục kháng cáo, phản đối quyết định và tranh luận gay gắt, nhưng trong lúc ấy, Messi vẫn tiếp tục thi đấu. Chỉ duy nhất có trận gặp Deportivo là anh được HLV Rijkaard cho nghỉ ngơi vì anh vừa trở về sau một trận đấu cùng đội tuyển quốc gia Argentina, và vì đội bóng xứ Galicia đã đe dọa sẽ không thừa nhận kết quả trận đấu nếu Messi ra sân, còn ngoài ra thì cầu thủ số 19 của màu áo sọc xanh đỏ này vẫn cần mẫn cày cuốc trong cả mùa giải. Vấn đề tiếp tục được tranh cãi trên giấy tờ cho tới cả năm sau, nhưng gần như nó không tỏ rõ ảnh hưởng tới sân cỏ. Và El Pulga có trận siêu kinh điển đầu tiên trong sự nghiệp của mình tại Santiago Bernabéu vào ngày 19 tháng 11. Chỉ gần một tháng sau đó, vào ngày 14 tháng 12 tại Nou Camp, anh được trao tặng danh hiệu Cậu bé vàng, giải thưởng thường niên của ấn phẩm thể thao thành phố Turin Tuttosport cho cầu thủ U21 xuất sắc nhất. Nhờ thành công rực rỡ trong giải U20 World Cup, Messi cho ứng cử viên thứ hai là Wayne Rooney “ngửi khói” với số điểm giành được lần lượt là 225 và 127. Vậy là thêm một sự công nhận nữa, và lần này đến đúng lúc thiên thời địa lợi: Chỉ còn sáu tháng nữa là diễn ra World Cup tại Đức và tất cả những danh hiệu này biến El Pulga thành một hình tượng ngày một nhiều hấp lực hơn trong mắt tất cả những nhà tài trợ từ nhỏ cho đến lớn.

Từ McDonald’s cho tới Pepsi, rồi Repsol YPF, một công ty dầu khí Tây Ban Nha cho đến sữa chua La Serenísima, bim bim Lays, giày Storkman, đồ điện Garbarino cho tới MasterCard. Hàng tá trong số đó đặt cược vào Messi, một tài năng có nhiều điểm tương đồng với Maradona. Họ cùng nhau thực hiện một chiến dịch truyền hình: “Hãy nhìn vào những gì họ đại diện, họ là số một.”

Messi chơi đùa với tất cả mọi người và tất cả mọi thứ. “Trái bóng: 30 peso. Quả tennis: 12 peso. Một kg cam: 3 peso”, một quảng cáo của Mastercard chạy bên dưới các clip ghi lại cảnh cầu thủ trẻ biểu diễn với trái bóng, quả tennis và một quả cam, và kết luận là: “Sau Maradona, một niềm hy vọng mới đã được khai phá - thật vô giá.”

Anh ấy chơi đùa với những đứa trẻ buồn bã trong quảng cáo cho Bubbaloo, anh ấy nhảy điệu tango cùng trái bóng cho Pepsi. Và đó vẫn chưa là gì nếu so với những chiến dịch mới đây nhất, ví như hình ảnh một Đấng Cứu Thế bước lên thiên đường trong quảng cáo cho A-style, một thương hiệu mũ và đồ thể thao đến từ Ý, hay là khi Messi cải trang thành một bà lão đá bóng trong quảng cáo cho hãng Air Europa vào cuối năm 2007.

Có lẽ không cần lãng phí thời giờ để tưởng tượng ra những hình ảnh này, hãy lên Youtube để thấy ngay những nhà quảng cáo đã tận dụng hình tượng và tài năng của Messi tài tình đến thể nào nhằm mục đích bán bất kỳ thứ gì.

Đến cuối năm 2005 cho tới đầu 2006, có thể thấy rõ hình tượng của Messi trong công chúng đã trở thành một chiến lợi phẩm đáng thèm muốn - mà bằng chứng là cuộc chiến giữa gã khổng lồ nước Mỹ Nike và kẻ “ba vạch” đến từ Đức Adidas.