← Quay lại trang sách

Chương 30 -Thất vọng

Ngày 15 tháng 7 năm 2007

Buồn bã và giận dữ. Những cảm giác này và nhiều cảm xúc khác nữa xâm chiếm mọi suy nghĩ và lời nói của Messi trong những ngày giữa tháng sáu. Lý do thật đơn giản: Barcelona không giành được các danh hiệu mà họ mong muốn. Từ tám danh hiệu có thể giành được, họ chỉ còn trông chờ vào Siêu cúp Tây Ban Nha - ngoài ra không có gì khác. Một kết quả thật tệ hại.

Và đối với người như El Pulga, một con người chỉ nghĩ đến chiến thắng, anh chẳng còn cảm thấy gì hơn ngoài sự tồi tệ. Và hãy nghĩ về việc “chúng tôi đã có khởi đầu tốt như thế nào. Sau đó, chúng tôi bị bật ra khỏi Champions League quá sớm. Rồi sau đó, khi chúng tôi tưởng rằng mình đã vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, chúng tôi lại bị loại khỏi Copa del Rey. Nếu gộp tất cả cùng một lúc, điều đó thật đau đớn”, anh giải thích trong cuộc phỏng vấn với tờ France Football. Anh không nói về giải đấu, đó là cú đòn đau nhất đối với anh.

Hồi tháng hai, mọi chuyện cứ như thể đoàn quân Blaugrana đã nắm chắc nó trong tay, Real Madrid của Capello chỉ có thể mơ tới chức vô địch và phải nói đôi lời với truyền thông. Tuy nhiên, mọi chuyện xảy ra hoàn toàn trái ngược: Barca mất điểm vào những giây phút cuối cùng, cụ thể là trước Betis và Espanyol, và kết thúc với việc nhường danh hiệu cho đội quân áo trắng.

Tại sao không cung cấp động lực tài chính cho Mallorca, đối thủ của Madrid trong trận đấu cuối cùng ngày 17 tháng 6 ở Bernabéu? Ở Tây Ban Nha, việc thưởng cho những đội đánh bại đối thủ của mình là chuyện bình thường. Messi thấy chẳng có gì là sai nếu chuyện đó có thể giúp họ giành chiến thắng, nhưng bất kể đó là kỳ vọng và mục đích tốt đẹp của anh chàng người Argentina, điều kỳ diệu, dường như đã có thể thành thật vào phút 65, cuối cùng lại không đến.

Và vậy là cơ hội cuối cùng để cứu vãn mùa bóng đã biến mất, để lại duy nhất một điều là nỗi thất vọng. Nói tóm lại, không một điều gì xảy ra như mong đợi và “người hùng ra về trắng tay” như tít một bài báo trên tờ El País. Vì thực tế ở cấp độ cá nhân, đó là một mùa bóng có nhiều điều để lạc quan đối với Messi. Anh chàng người Argentina này đóng vai trò ngôi sao trong nhiều đêm kỳ diệu: chính anh là người liên tục phá ngang thế dẫn trước của Real Madrid bằng cú hat-trick nổi tiếng. Nhưng Cái chân của Maradona và Bàn tay của Chúa II, những kỳ công và mưu mẹo chẳng mang lại điều gì. Các bàn thắng ghi được và giải thưởng dành cho cầu thủ nước ngoài chơi hay nhất tại giải Liga là phần thưởng an ủi không có nhiều nghĩa lý.

May mắn là bóng đá không dừng lại. Chờ đợi anh khi đó là đội tuyển quốc gia và giải đấu Copa América, cùng với chúng là cơ hội để anh phục hồi sau cú đòn đau. Khả năng được tham gia đội hình chính thức trong một giải đấu quan trọng chứ không phải chỉ là thành viên của đội đã đến với anh tại World Cup được tổ chức tại Đức.

Alfio “el Coco” Basile, người tuyển chọn hiện đang được nhắm cho vị trí của ông José Pekerman, rất tin tưởng anh. Ông biết rằng El Pulga có công rất lớn đối với đội tuyển quốc gia và anh đóng vai trò chủ chốt trong kế hoạch của ông cho đội bóng. Ông không muốn lặp lại những sai lầm của người tiền nhiệm.

Ông đã triệu tập Messi cho chuyến thi đấu giao hữu ngắn ngày ở châu Âu, cụ thể là tại Berne và Barcelona, tại đây họ sẽ đấu với Thụy Điển và Algeria, để chuẩn bị cho giải vô địch lục địa sẽ diễn ra tại Venezuela, giải đấu mà cả thế giới tin rằng Messi sẽ là cầu thủ xuất sắc nhất. Trong một cuộc thăm dò trên trang web chính thức của giải, Leo đứng đầu với số phiếu đáng kể (33%), đánh bại Matías Fernández của Chile và Juan Arango của Venezuela. Cầu thủ người Brazil khi đó đang chơi cho Real Madrid, Robinho, người cuối cùng đã được trao giải cầu thủ xuất sắc nhất và cầu thủ có nhiều bàn thắng nhất (6 bàn) nằm cuối danh sách với con số phiếu bầu khiêm tốn là 8%.

Ngày 24 tháng 6 ở Maracaibo, bốn ngày trước trận đấu mở màn của đội Argentina với đội Mỹ, Messi tổ chức sinh nhật lần thứ 20 và giới truyền thông đã tâng bốc anh bằng lời chúc: “Giành Copa América và trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất.”

Từ năm 1993, Argentina chưa một lần chạm tay vào chiến thắng, điều này tăng thêm áp lực và kỳ vọng. Kỳ vọng đặt vào Messi cao đến độ, trái ngược với những gì xảy ra ở Đức, cả đội và HLV đều rối rít lên với anh. Coco thậm chí còn giao anh cho riêng một cố vấn để kèm cặp: “La Brujita” Juan Sebastián Verón. Cựu cầu thủ 32 tuổi của Boca, Sampdoria, Parma, Inter, Lazio, MU và Chelsea, người vừa giành được thành công mới với đội bóng yêu thích thời thơ ấu, Estudiantes de la Plata (một đội bóng ở Argentina), đưa ra lời khuyên cho chàng trai Messi 21 tuổi cả trong và ngoài sân đồng thời bảo vệ anh trước những lời buộc tội cho rằng anh là kẻ chơi cá nhân kiêu ngạo. “Messi là người dè dặt. Cậu ấy không tụ tập với nhóm rượu chè. Cậu ấy thích chơi Play Station hơn. Với tôi, cậu ấy như thể một cậu em trai mà tôi có trách nhiệm phải chăm sóc!” Verón giải thích trên tờ El País.

Và đúng thật là Messi rất cần được chăm sóc bởi hội chứng Messi đã lan rộng ở Venezuela. Đó là sự điên cuồng, không một bước nào của anh mà không bị bao vây trong vòng vây của người hâm mộ, áo phông có in tên anh được bán như những món bánh nóng hổi cho cả người lớn lẫn trẻ nhỏ, còn trên sân, anh vừa chạm vào bóng là cả khán đài đã dậy lên tiếng tung hô và người ta cũng ồ lên ngay cả khi anh để mất bóng. Khi anh không có mặt trong đội hình chính, như trong trận đấu với Paraguay, đám đông giận dữ đã hô vang tên anh trong mười phút đầu trận.

Đó là một tình yêu mù quáng, và tình yêu này đã lên tới đỉnh điểm tại SVĐ Lara de Barquisimeto. Messi đang bước về phòng thay đồ, mệt mỏi và lơ đễnh khi anh bất chợt nhìn thấy một cô gái. Leo nhận ra rằng cô gái định nhảy ra khỏi khán đài - hết sức lo lắng, anh vẫy tay và hét to: “Ngừng lại, cô làm gì thế…?” Nhưng cô gái khoảng chừng 20 tuổi, mù quáng vì tình yêu không nghe và đã nhảy. May là cô tiếp đất an toàn. Lính gác và đội an ninh chộp lấy cô, nhưng trước khi họ đưa được cô ra ngoài, cô đã ôm chầm lấy thần tượng của mình và hôn anh hai cái. Leo trông hết sức bối rối, và trọng tài Simon cũng vậy, ông đã chộp lấy cánh tay anh, yêu cầu giải thích vì tin rằng đó là một cuộc tấn công.

“Thật không tin nổi. Tôi đã ra dấu bảo cô gái đó đừng nhảy, thế mà cuối cùng bất chấp tất cả cô ấy vẫn nhảy. Tôi thề là khi đó đã không biết phải làm gì”, sau này anh đã thú nhận với Clarín (một tờ báo Argentina). “Chỗ đấy phải cao ít nhất là bốn mét. Cô gái đó có thể đã mất mạng nhưng điều quan trọng là người ta đã đưa cô ấy ra ngoài rất nhanh mà chẳng thèm để ý xem cô gái tội nghiệp có làm sao không.”

Vụ việc này xảy ra vào ngày 8 tháng 7, trong trận đấu của vòng 1/4. Argentina đánh bại đội Peru với tỷ số 4-0, và vào phút 61, Messi đã ghi bàn thắng mà nhiều người mong mỏi. Trong các trận trước đó với đội Mỹ, đội Colombia và Paraguay, anh không ghi được bàn nào mặc dù anh rất quyết đoán trong việc huy động và khai triển cỗ máy Albiceleste.

Giống như trong trận mở màn với Mỹ, khi anh dọn sẵn lên mâm để Crespo ghi bàn thắng thứ hai của mình, hoặc trong suốt 25 phút mà anh chơi trong hiệp hai của trận Paraguay - Argentina (Basile muốn anh nghỉ ngơi dưỡng sức cho vòng 1/4), khi anh thêm gia vị cho một trận đấu buồn tẻ. Nhưng anh vẫn bỏ lỡ các cơ hội ghi bàn và bàn thắng vào lưới Peru đã tháo bỏ gánh nặng ra khỏi vai anh.

Trong trận bán kết trước Mexico trên sân Puerto Ordaz, anh đã tái thiết lập được vị trí của mình, và tạo ra một kiệt tác khác. Theo giới bình luận, “Họ nên thu dọn và ra về.” “Đó là những gì mà một thiên tài sẽ làm,” Basile phát biểu. “Chúng tôi có nên thu dọn và ra về không? Chúng tôi còn cần gì hơn nữa? Tại sao chúng tôi phải đi tiếp sau khi chứng kiến bàn thắng đó?”

Các bình luận viên của kênh Tyc Sports, một kênh truyền hình của Argentina, cũng đồng ý với Coco. Và đó chưa phải là tất cả. Đây là lời của Carlos Tévez: “Những gì Messi làm thật tuyệt vời. Anh ấy không có nhiều cơ hội rõ ràng để ghi bàn nhưng bàn thắng đầu tiên mà anh ấy có thật hết sức tuyệt vời.” Mascherano: “Đó là một trong những khoảnh khắc thiên tài mà chúng tôi mong chờ ở cậu ấy. Không điều gì cậu ấy làm lại khiến tôi ngạc nhiên hơn thế. Cậu ấy quá xuất sắc.” Cambiasso: “Đó là bàn thắng khiến người ta phải choáng váng.” Heinze: “Không có lời nào để mô tả bàn thắng của Messi.” Thực chất, bàn thắng này là một trong những bàn thắng đẹp nhất của El Pulga được đăng tải trên Internet.

Nhưng khi đó Messi đã kéo được thứ gì ra khỏi chiếc mũ thần kỳ của mình? Chúng ta hãy cùng xem lại. Vào phút thứ 60, Heinze, người ghi bàn thắng đầu tiên, chuyền bóng cho Cambiasso. Cầu thủ Inter bị hai hậu vệ theo sát, trả lại bóng cho Heinze, lúc này đang tìm cách sút từ phần sân của mình; Tévez nhận được bóng ngay ngoài khu vực cấm địa khi quay lưng về phía thủ môn. Anh dùng ngực đỡ bóng, quay người và truyền cho Messi lúc này đang không bị ai kèm. Nhanh như chớp, Messi đưa bóng vào khu vực cấm địa, ngẩng đầu quan sát khu vực cầu môn và tung ra một cú vẩy chân tạo nên đường bóng lịch lãm đến ngỡ ngàng. Một vòng cung hoàn hảo, một cú khèo bóng đánh bại Sánchez, anh chàng thủ môn tuyệt vọng phải nhảy lùi lại và đù đã vươn tay hết sức nhưng vẫn không thể chạm vào bóng. Leo nhìn theo quả bóng cho đến khi lưới rung lên, rồi mới chạy về cây cờ ở góc sân để ăn mừng chiến thắng với cổ động viên Argentina.

Verón, người cố vấn của anh, là người đầu tiên chạy đến bên anh, Messi nhảy lên bá cổ Verón, trong khi từ ghế huấn luyện Coco vung tay lên và cười sung sướng.

Anh có cảm thấy là lẽ ra họ nên gói ghém và về nhà sau kiệt tác của anh không? “Không, đừng nói vậy, đừng nói vậy. Đó là một bàn thắng đẹp, thế thôi. Điều quan trọng là nó đã giúp Argentina vào trận chung kết”, anh trả lời câu hỏi của tờ La Nación vào ngày hôm sau. Nhưng họ khiêu khích anh: “Anh có nghĩ rằng đó là bàn thắng tuyệt vời nhất trong sự nghiệp của mình không?”. “Có thể, tôi không biết nữa, tôi đã ghi được một vài bàn thắng đẹp, giống như bàn thắng vào lưới Getafe. Sự thật là tôi vẫn chưa xem bàn thắng ấy trên TV. Mọi người nói rằng bàn thắng đó rất đẹp. Tôi đã nhìn thấy thủ môn đi quá xa và tôi đã chớp được cơ hội. Hóa ra mọi chuyện lại ổn, đúng không?”

Vẫn là Messi, với sự khiêm tốn không gì lay chuyển nổi. Mặc dù vậy, anh đã tuyên bố quyền được mơ ước của mình: mơ ước đánh bại Brazil trong trận chung kết. Leo nói rằng ngay từ khi bắt đầu chơi bóng anh đã muốn đấu với Brazil, và mong ước của anh được cho là điều đương nhiên. Anh muốn bỏ chiến thắng 3-0 trong trận giao hữu ở Webmley tháng chín năm ngoái lại đằng sau.

Ronaldinho, người bạn của anh, không chơi trận đó, và cả Kaká cũng vậy. Dù thế nào đi nữa, mặc dù Brazil đã thua trận mở màn với Mexico và chỉ giành chiến thắng trong trận bán kết với Uruguay trên chấm phạt đền, đội Vàng Xanh vẫn là đối thủ đáng gờm. Ngoài ra, các trận chung kết lại là câu chuyện khác - chúng ta chẳng bao giờ có thể biết chắc điều gì sẽ xảy ra.

Điều chắc chắn đến đau đớn là giấc mơ của người Argentina đã bị chôn vùi với chiến thắng vang rền 3-0 nhờ công của “quái vật” Júlio Baptista, một bàn phản lưới nhà của Ayala - thủ quân của Albiceleste và đồng đội của Messi ở Barcelona, Daniel Alves. Họ đã hợp thành một bộ ba “tao nhã” và thực hiện rất tốt công việc. Tại sân vân động José Romero ở Maracaibo, Argentina không tạo được tác động nào, cứ như thể là họ không tồn tại. Còn Messi thì sao? “Anh ấy chẳng làm gì nhiều để có thể thay đổi lịch sử”, Clarín nhận xét.

“Chẳng có những đường bóng khiến người ta phát cuồng, thậm chí còn chẳng phải là bóng đá, Leo đã bị chôn vùi bởi các hậu vệ Brazil và lạc lối trong mê cung mà không tài nào thoát ra được.” Những hình ảnh này là một kiểu phát lộ hơn là bình luận hay chỉ trích. Messi ngồi trên sân với ánh nhìn tiếc nuối trong mắt; Dady, bác sĩ của đội, lắc đầu nhìn anh như an ủi; chủ tịch FIFA Joseph Blatter trao cho anh huy chương, và Messi từ trên bục đi xuống chỉ để gỡ nó ra và nắm nó trong lòng bàn tay. Anh được chọn là cầu thủ trẻ triển vọng nhất của Copa América.

Và điều đáng kể là… ngay sau nỗi thất vọng mới, chẳng còn lại gì ngoài sự tức giận và buồn bã.