Chương 384
Dù thế nào đi chăng nữa, Xích Lư cũng không nói cho mọi người biết, mà Xích Lư cũng đã nói, nhiệm vụ của chúng tôi đã hoàn thành.
Đúng lúc này, tôi nhận được một cuộc điện thoại, tôi cầm lên xem, không ngờ lại là Tần Giang Hà gọi tới.
“Anh Lưu, anh thế nào rồi? Lần này vây quét Chúc Do nhất mạch, anh cũng đi sao?"
Nghe thấy giọng nói của Tần Giang Hà, tôi vội vàng hỏi anh ta làm sao biết được?
“Haiz, chuyện này có gì khó, Đạo Minh các anh lần này phái đi tất cả đệ tử trên Đạo Bảng, theo tôi được biết, hình như anh trên Đạo Bảng cũng khá là nổi tiếng đấy!”
Nghe thấy giọng nói của Tần Giang Hà, tôi liền biết, tên này nhất định là nắm được một số thông tin tình báo của Đạo Minh, dù sao thì thông tin tình báo là năng lực mà bất kỳ tông môn nào cũng nên có, có thể nói là không thể biết được một số bí mật, nhưng chắc chắn phải nắm được một số thông tin thông thường.
Cho nên, trong tình huống này, việc Tần Giang Hà biết tôi có mặt trong đội ngũ cũng không có gì lạ.
“Đừng nói nữa, sau khi tôi xuất quan, nghe người của Cục Chín nói đã trúng kế, tôi lập tức gọi điện thoại cho anh, nếu như anh không bắt máy, tôi còn tưởng anh đã hy sinh rồi.” Giọng nói của Tần Giang Hà lại truyền đến, khiến tôi không khỏi im lặng: “Anh có thể nói gì hay hơn được không? Tôi vẫn khỏe re nè!"
Nói đến đây, lần này nếu không phải cha tôi đột nhiên xuất hiện, có lẽ tôi thật sự đã hy sinh rồi.
Cho dù không có tên áo đen muốn giết tôi xuất hiện, tôi ở trên chiến trường, cũng sẽ gặp phải nguy hiểm cực lớn, nói không chừng cũng sẽ bị nhắm vào.
“Cuộc sống mà, lần này Chúc Do nhất mạch xuất hiện quá đột ngột, ít nhất là Cục Chín chúng tôi hoàn toàn không ngờ tới, thực lực mà Chúc Do nhất mạch thể hiện lần này, ít nhất cũng gấp mấy lần so với những gì chúng tôi nắm được trong thông tin tình báo trước đây.” Tần Giang Hà tiếp tục nói trong điện thoại, ý là muốn tôi cẩn thận một chút, nên nhún nhường thì vẫn phải nhún nhường, đừng xông lên làm bia đỡ đạn.
“Đúng rồi, tại sao Chúc Do nhất mạch lại đột nhiên xuất hiện, Cục Chín các anh đã điều tra được gì chưa?”
Sau khi trò chuyện được hai câu, tôi liền hỏi Tần Giang Hà trong điện thoại, đối mặt với câu hỏi này, Tần Giang Hà rơi vào trầm tư trong giây lát.
Sau đó, anh ta nói với tôi: “Chuyện này có chút manh mối, khả năng lớn nhất chính là bởi vì lần trước chúng tôi điều tra được một số chuyện của Chúc Do nhất mạch, tên kia không phải đã bị tôi đưa về Cục Chín sao?”
“Tuy rằng những gì tên kia biết không nhiều, nhưng mơ hồ điều tra được Chúc Do nhất mạch nhất định là muốn giở trò, bọn chúng rất có thể là sợ bị bại lộ, cho nên mới ra tay trước."
“Nhưng mà nói chính xác thì, chúng tôi vẫn chưa điều tra được bọn chúng muốn làm gì.”
Nghe thấy những lời này của Tần Giang Hà, tôi không khỏi ngạc nhiên, không ngờ lại có liên quan lớn đến tên bị bắt lần trước như vậy, xem ra, tên kia rất có thể chính là một ngòi nổ, mà chính bởi vì hắn ta bị Cục Chín bắt, cho nên Chúc Do nhất mạch mới có chút luống cuống.
Tuy rằng tên kia biết không nhiều, nhưng người của Chúc Do nhất mạch cũng sẽ sợ hãi, lỡ như hắn ta biết được một ít thì sao? Cho nên mới lựa chọn ra tay trước.
“Được rồi, tôi gọi điện thoại chỉ là để xác nhận sự an toàn của anh, bởi vì chuyện lần này, bên phía Cục Chín muốn liên hợp với các tông môn, sau đó tiến hành kiểm tra quy mô lớn đối với người của Chúc Do nhất mạch, rất có thể là bọn chúng đều có cứ điểm ở các tỉnh.”
Lời nói của Tần Giang Hà truyền đến, trong lòng tôi khẽ chìm xuống, xem ra trong những năm qua, Chúc Do nhất mạch cũng không nhàn rỗi, ngay cả các tỉnh đều có cứ điểm của bọn chúng, có thể thấy được, lần này Chúc Do nhất mạch xuất hiện, đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến mức nào.
Sau khi cúp điện thoại của Tần Giang Hà, trong lòng tôi cũng có chút u ám, lần này Chúc Do nhất mạch xuất hiện, khiến cho giới tu đạo vốn đã bình tĩnh lại, trong nháy mắt lại bắt đầu trở nên có chút náo nhiệt, nói chung, cũng không biết đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu.
Hít sâu một hơi, tôi đặt điện thoại xuống, sau đó khoanh chân ngồi xuống tiếp tục tu luyện, tôi phải tranh thủ thời gian, nâng tu vi của mình lên Ngưng Anh cảnh tầng bốn, như vậy thì tôi mới có thể lấy lại được một nửa Đoạn Kiếm còn lại.
Đoạn Kiếm là mấu chốt để tôi đột phá Ngộ Đạo cảnh, đột phá là chuyện nhỏ, quan trọng nhất chính là, khi tôi đột phá, sẽ dẫn tới thiên kiếp, đây mới là chuyện lớn.
Mà tôi còn cần Đoạn Kiếm hoàn chỉnh, chúng tôi cùng nhau chống lại thiên kiếp mới được.
Ngày hôm sau, lại có tin tức truyền đến, bên phía tỉnh Giang Tây, lại có một tông môn bị diệt, hơn nữa cũng là do người của Chúc Do nhất mạch gây ra.
Rõ ràng, Chúc Do nhất mạch không có ý định dừng tay, đây đã là tin tức thứ ba mà chúng tôi nhận được, bọn chúng rốt cuộc muốn làm gì? Diệt tông môn này đến tông môn khác, trước đó là hai tông môn ở phía tỉnh Giang Nam, bây giờ là tông môn ở phía tỉnh Giang Tây.
“Tất cả mọi người, tập hợp!”
Giọng nói trầm thấp vang lên trên cứ điểm, nghe thấy giọng nói này, tôi lập tức bước ra khỏi phòng, tin tức này là do Trúc Tiểu Vân truyền âm cho tôi trước đó, mà vừa mới nhận được tin tức này, Xích Lư bên kia đã muốn tập trung tất cả mọi người.
Đây là muốn có hành động khác sao?
Khi tất cả chúng tôi đều tập hợp ở đại sảnh, Xích Lư nhìn mọi người, sau đó lên tiếng: “Bây giờ, chúng ta sẽ chuyển địa điểm, đến tỉnh Giang Tây chi viện."