Chương 465
Tôi biết, công kích của tôi có lẽ không thể tạo thành uy hiếp gì đối với lão già này.
Nhưng mà, tôi muốn phân tán sự chú ý của hắn ta, công kích của Lương Uyển Khanh rất mạnh, chỉ cần sự chú ý của tên này bị tôi phân tán, Lương Uyển Khanh đánh trúng hắn ta, như vậy, mục đích của chúng tôi cũng đạt được.
Lúc này, công kích của tôi giáng xuống, lão già kia lùi về phía sau.
"Không thể nào? Quỷ tu Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ?", sau khi né được công kích của tôi, sự chú ý của lão già kia gần như đều dồn lên người Lương Uyển Khanh, bởi vì, hắn ta biết rõ, nếu như có người có thể giết chết hắn ta, vậy thì người đó nhất định là Lương Uyển Khanh.
Hắn ta không dám lơ là.
Trước kia, tôi đã từng bị thực lực của Lương Uyển Khanh làm cho chấn động, nhưng mà, Lương Uyển Khanh cũng không nói rõ ràng cho tôi biết, mà bây giờ, từ trong miệng lão già này nói ra, tôi mới biết được, thực lực của Lương Uyển Khanh, vậy mà lại là Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ?
Nhập Đạo Cảnh, chia làm chín bậc.
Sau khi ngưng tụ Đạo đài, Đạo đài chia làm chín bậc, mỗi một bậc chênh lệch đều rất lớn, đây là những gì mà Cửu trưởng lão đã nói với tôi trước kia, tôi nhớ rất rõ.
Lão già Nhập Đạo Cảnh trước mắt này có thực lực gì, tôi không biết, nhưng mà, hắn ta nói Lương Uyển Khanh có thực lực Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ.
Vậy thì Lương Uyển Khanh ít nhất cũng đã ngưng tụ Đạo đài tầng bảy.
Chỉ có khi ngưng tụ Đạo đài tầng bảy, mới coi như là cảnh giới Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ.
Tôi hít sâu một hơi, nhưng mà, lúc này, công kích kinh thiên động địa của Lương Uyển Khanh chính là câu trả lời tốt nhất cho lão già kia, lúc này, người áo đen dường như không có ý định tiếp tục chiến đấu với Lương Uyển Khanh, sau khi cảm nhận được thực lực của Lương Uyển Khanh, hắn ta vậy mà lại muốn chạy trốn.
Cảm nhận được suy nghĩ của tên này, trong mắt tôi hiện lên vẻ tàn nhẫn, muốn đến giết tôi, bây giờ biết không giết được tôi nên muốn chạy trốn sao? Nghĩ hay thật!
Tôi là người mà ông muốn đến giết là giết, không giết được là muốn đi thì đi sao?
…
Trong lòng tôi cũng dâng lên sát ý mãnh liệt, nhưng mà, lúc này, tôi có thể giúp gì được chứ?
Ngay sau đó, tôi đột nhiên ngẩng đầu nhìn lão già trước mặt, lúc này, tôi chỉ có thể thử một lần.
Tuy rằng Lương Uyển Khanh có thực lực Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ, nhưng mà, đến cảnh giới Nhập Đạo Cảnh, không phải là dễ giết như vậy, nếu như đối phương muốn chạy trốn, chỉ cần trả một chút đại giới, kỳ thực rất dễ dàng có thể làm được.
Dưới tình huống như vậy, không ngăn cản được.
Cho nên, tôi phải tạo cơ hội cho Lương Uyển Khanh, tạo ra một cơ hội có thể giết chết lão già này.
Lúc này, thân hình tôi biến mất, sau đó trực tiếp xuất hiện trước mặt lão già kia, tôi cảm thấy không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, bởi vì, lão già kia muốn xé rách không gian chạy trốn.
Mà Lương Uyển Khanh thì đang không ngừng phong tỏa không gian, sau khi đến Nhập Đạo Cảnh, có thể trực tiếp xé rách không gian, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho cường giả Nhập Đạo Cảnh rất khó giết.
Dưới tình huống như vậy, tôi xuất hiện trước mặt lão già kia.
"Lão già, không phải ông muốn giết tôi sao? Đến đây!"
Ngay khi giọng nói của tôi vang lên, lão già kia ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, ngay sau đó, trong mắt tôi, từng luồng lực lượng luân hồi bộc phát ra, quấn lấy lão già kia.
Mắt Luân Hồi, Nhất Nhãn Luân Hồi.
Uy lực của Nhất Nhãn Luân Hồi không phải là thứ mà những kỹ năng nhỏ trước kia có thể so sánh được, Nhất Nhãn Luân Hồi, có thể trực tiếp khiến cho người ta rơi vào Luân Hồi, nói một cách đơn giản, hiện tại, nếu như tôi dùng kỹ năng này đối phó với người có tu vi dưới Ngưng Anh Cảnh, tôi có thể trực tiếp khiến cho hắn ta chết trong Luân Hồi.
Mà trước kia, mắt Luân Hồi của tôi chỉ có thể mê hoặc thần hồn của đối phương trong giây lát, mà khi đối mặt với cường giả Nhập Đạo Cảnh trước mắt, tôi không dám giấu nghề.
Nhất định phải dốc toàn lực.
Lực lượng luân hồi khủng bố chui vào trong mắt lão già kia, trong nháy mắt, lực lượng toàn thân hắn ta đều biến mất, nhưng mà, tôi có thể cảm nhận được, có một luồng lực lượng cực kỳ cường đại đang phản kháng, có lẽ giây tiếp theo, sẽ có thể tránh thoát khỏi sự trói buộc của tôi.
Lúc này, Lương Uyển Khanh đã hành động, cô ấy biết, đây là cơ hội mà tôi tranh thủ cho cô ấy, lập tức lao lên.
****
Ngay lúc Lương Uyển Khanh lao ra, một cơn đau xé toạc tâm can truyền đến từ não bộ, tôi loạng choạng suýt ngã quỵ xuống đất. Tên kia vẫn còn đang ngơ ngác thì Lương Uyển Khanh đã xuất hiện trước mặt hắn ta.
Hắn ta trợn trừng mắt, muốn né tránh, nhưng đã muộn.
Một bàn tay xuyên qua ngực hắn ta, đôi mắt hắn trợn trừng kinh hãi nhìn xuống thân thể mình, Lương Uyển Khanh dường như vẫn chưa muốn dừng tay, vô số âm khí từ trên người cô ấy tuôn ra, bao trùm lấy thân thể lão già kia.
Tôi thấy một bóng người mờ ảo bay ra từ cơ thể hắn, dường như muốn chạy trốn. Nhưng Lương Uyển Khanh đã sớm có phòng bị, hồn phách của hắn ta căn bản không thể nào chạy thoát.
"A..."
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên từ hồn phách lão giả, sau đó, một ngọn lửa bỗng nhiên bùng lên từ trong cơ thể hắn, nhanh chóng lan ra, bao trùm lấy hồn phách.
Lương Uyển Khanh lập tức lùi lại phía sau.
Ngọn lửa nhanh chóng nhấn chìm hồn phách lão giả, tiếng kêu thảm thiết cũng dần yếu ớt rồi biến mất.
Rõ ràng, hồn phách của hắn ta đã bị thiêu rụi.