Chương 553
Đó là một loại giải thoát, chấp niệm cuối cùng trong lòng rốt cục cũng đã hoàn thành.
“Hừ, muốn tìm được dư nghiệt của Thiên Phù Tông các người, đúng là tốn công sức mà!”
Thế nhưng, ngay khi Lạc lão giao truyền thừa cuối cùng của Thiên Phù Tông cho tôi, một giọng nói lạnh lùng từ phía sau tôi truyền đến, nghe được giọng nói này, khí tức trên người tôi lập tức bộc phát ra, tôi đột ngột xoay người nhìn về phía sau, không gian nứt ra, hai bóng người trực tiếp bước ra từ trong khe nứt không gian đó.
Nhìn thấy hai người này, đồng tử của tôi lập tức co rút lại.
Trảm Đạo Cảnh? Loại uy áp này khiến tôi có cảm giác nghẹt thở.
Hai người này, vậy mà đều là Trảm Đạo Cảnh, hơn nữa hình như còn không phải là Trảm Đạo Cảnh bình thường.
Lạc lão vậy mà vẫn luôn bị người của Trảm Đạo Cảnh truy sát, nhìn thấy hai người này xuất hiện, trên người Lạc lão, đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức.
“Đi mau.”
Sau đó, Lạc lão đẩy một cái vào ngực tôi, cơ thể đã không còn chút sinh cơ của ông ấy lao về phía trước, nhìn thân thể Lạc lão, một người trong số đó cười lạnh một tiếng, trong mắt dưới lớp áo choàng đen, phảng phất như có hai tia sáng lạnh lẽo hiện lên.
“Ngay cả lúc toàn thịnh, ông còn phải chạy trốn trong tay chúng tôi, huống chi là bây giờ.”
Giọng nói lạnh lùng của tên kia truyền đến, sau đó một tay chộp về phía trước, thế nhưng, ngay khi tay hắn ta sắp chạm vào người Lạc lão, một luồng ánh sáng trắng trên không trung chợt lóe lên.
Không có chút âm thanh nào, thậm chí ngay cả khí thế kinh người cũng không phát ra, chỉ là một luồng ánh sáng trắng, trong nháy mắt đã đến trước mặt tên kia.
Nụ cười trên mặt tên kia vẫn còn đó, mà ngay sau đó, luồng ánh sáng trắng kia trực tiếp xuyên qua cơ thể tên kia, biến mất trong không trung, lúc này, thân hình tên áo đen kia dừng lại giữa không trung, không nhúc nhích.
“Ai?”
Bên cạnh, một tên áo đen khác lúc này lại vô cùng kinh hãi nhìn xung quanh, khí tức trên người bộc phát ra, thế nhưng, không có ai trả lời hắn ta, ngay sau đó, tôi nhìn thấy giữa mi tâm tên áo đen kia, một luồng ánh sáng trắng trong nháy mắt xuyên qua, mà phía sau tên áo đen, thân ảnh của Kiếm Si tiền bối cũng chậm rãi hiện ra.
Hai tên Trảm Đạo Cảnh, cứ như vậy mà bị Kiếm Si tiền bối giết chết không một tiếng động, thậm chí hai tên này ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, tôi nhìn thấy trên người bọn chúng không hề có bất kỳ tổn thương nào, bên ngoài căn bản không nhìn thấy vết thương.
Thế nhưng, trên người bọn chúng, đã không còn chút sinh cơ nào, lúc này, tia sáng cuối cùng trong mắt Lạc lão cũng tối sầm lại, tôi biết, Lạc lão đã thực sự rời đi.
Đúng như lời Kiếm Si tiền bối nói, kỳ thực Lạc lão đã chết từ nửa tháng trước rồi, thứ chống đỡ ông ấy đến bây giờ chỉ là chấp niệm trong lòng, còn có bí thuật của Thiên Phù Tông mà thôi.
Tôi thu lại thi thể của Lạc lão, nói một cách nghiêm khắc, Lạc lão cũng coi như là sư phụ của tôi.
Mà lúc này, Kiếm Si tiền bối đi tới trước mặt tôi.
“Trên người hai người bọn chúng đều có cấm chế thần hồn, không tra được bất cứ thứ gì, thủ đoạn của đám người này, thật sự là quá mức cẩn thận.”
****
Nói xong, Kiếm Si phất tay một cái, hai cỗ thi thể trực tiếp hóa thành tro bụi trong không trung, nhưng vừa rồi tôi rõ ràng cảm nhận được một loại năng lượng đặc thù, loại cảm giác đó, giống như là vô số kiếm khí.
Loại kiếm khí này không phải là một đạo, mà là hàng vạn hàng nghìn đạo kiếm khí, chỉ bất quá những kiếm khí này rất nhỏ, sau khi những kiếm khí này xuất hiện, trong nháy mắt đã phân tách hai cỗ thi thể thành hàng vạn hàng nghìn mảnh vụn, sau đó lại biến mất trong không trung.
Đây là một loại thủ đoạn khó có thể phát hiện, đồng thời cũng có thể cảm nhận được sự khống chế của Kiếm Si tiền bối đối với kiếm đạo, đây là một loại khống chế kinh người.
“Đi thôi, chung quanh chỉ có hai tên này đến, kỳ thực bọn chúng đã rất cẩn thận rồi, dù sao truy sát một người sắp chết, vậy mà lại phái ra hai tên Trảm Đạo Cảnh trung kỳ.”
Kiếm Si tiền bối nhìn tôi, tiếp tục lên tiếng, nghe Kiếm Si tiền bối nói vậy, tôi khẽ gật đầu, sau đó chúng tôi nhanh chóng rời khỏi nơi này, bởi vì tình hình hiện tại, chúng tôi căn bản không thu hoạch được tin tức gì khác.
Khi chúng tôi trở lại Thanh Thành Kiếm Tông, Mễ Trần và Tần Liễu Thanh đều đã ở đó, nhìn thấy chúng tôi trở về, hai người vội vàng tiến lên hỏi thăm tình hình.
“Không cứu được người, đối phương phái hai tên Trảm Đạo Cảnh trung kỳ mai phục, bị tôi diệt khẩu rồi, nhưng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào.”
Giọng nói nhàn nhạt từ trong miệng Kiếm Si tiền bối truyền ra, nghe vậy, Mễ Trần và Tần Liễu Thanh đều có chút thất vọng, phỏng chừng trong mắt bọn họ, Kiếm Si tiền bối đi cùng tôi trở về, ít nhiều gì cũng sẽ có chút thu hoạch, không ngờ vẫn là tay trắng trở về.
“Cậu nhóc, nén bi thương.”
Lúc này, Mễ Trần cũng nhìn tôi an ủi, vỗ vai tôi, cái chết của Lạc lão, đối với tôi mà nói quả thực là có ảnh hưởng rất lớn, bởi vì Lạc lão sẽ khiến tôi không tự chủ được mà nhớ tới cha mẹ, bây giờ bọn họ vẫn đang ở bên ngoài điều tra thế lực thần bí kia.