← Quay lại trang sách

Chương 565

Trong tình huống như vậy, những người này sẽ đồng tình với tôi, phải nói rằng, con người rất nhiều lúc đều là gió chiều nào theo chiều ấy, bởi vì rất nhiều người căn bản sẽ không đợi đến cuối cùng mới đưa ra kết luận cho một chuyện.

Từ lúc bắt đầu người khác nói gì, liền lựa chọn tin tưởng, chỉ cần cậu không đưa ra chứng cứ thực tế để vả mặt, những người này sẽ không cảm thấy sự hoài nghi trước đó của bọn họ là sai.

Bây giờ, Kiếm Si tiền bối thừa nhận thân phận của tôi, đồng thời còn giải vây cho tôi, đây chính là cái tát vào mặt rõ ràng nhất.

Những người này trước đó còn nói không có ai có thể dựa vào thực lực của bản thân mà trực tiếp phá vỡ phong tỏa không gian đó, nhưng khi người này đứng ra nói ông ấy có thể, người có mặt không ai hoài nghi nữa.

Kiếm Si, Kiếm Si này tuy rằng trông rất trẻ, cũng chỉ khoảng bốn mươi tuổi, nhưng Kiếm Si rất có thể là một trong những cường giả tuyệt thế đương thời.

Phải biết rằng, tốc độ trưởng thành của Kiếm Si vốn đã rất đáng sợ.

Lúc này, trong lòng tôi cũng dâng lên một trận thoải mái, những người này, rốt cuộc cũng không còn dùng ánh mắt kỳ quái đó nhìn tôi nữa, điều này khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

"Cậu nhóc, bây giờ hiềm nghi của cậu đã được rửa sạch, trở về hàng ngũ của Đạo Minh đi, chuyện hôm nay, không cho phép cậu làm loạn nữa."

Lúc này Lạc Hồng Chân nhìn về phía tôi, sau đó nhìn tôi nói, hiện tại nếu Kiếm Si đều tự mình đứng ra nói, như vậy chuyện này xem ra trước đó đúng là hiểu lầm, mà hiện tại với tình huống này. Lạc Hồng Chân cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời giờ vào chuyện này.

Sau khi nhìn thấy thái độ của Lạc Hồng Chân có chuyển biến, trong lòng tôi thầm cười, tên này thay đổi sắc mặt cũng rất nhanh, trước đó cũng không phải là bộ dáng này.

Chỉ là chuyện này sao có thể tính toán như vậy?

“Minh chủ, nếu tôi đã lấy lại được trong sạch, nếu mọi người đều hiểu lầm tôi, có phải cũng nên trả lại trong sạch cho bạn bè tôi?”

“Trúc Tiểu Vân của Thất Phong, tôi nghe nói cô ấy bởi vì là bạn của tôi, cho nên hiện tại đã bị trực tiếp giam lỏng? Ngay cả Thất Phong đều không thể rời đi.”

“Còn có Cửu trưởng lão Đạo Minh, sau khi tôi xảy ra chuyện, ông ấy vì sao lại biến thành một trưởng lão danh dự, mà người của Nhất Phong lại thành trưởng lão của Cửu Phong?”

“Toàn bộ Đạo Minh ai mà không biết Cửu Phong và Nhất Phong sớm đã có ân oán?”

“Minh chủ? Tôi rất muốn biết, đây là ý của ngài sao?”

Tôi nhìn Lạc Hồng Chân, liền thừa dịp ở đây đang có nhiều người, tôi cần phải nói một chút về chuyện này, bởi vì tôi biết, chuyện này cũng không phải đơn giản như vậy, tôi cần phải rèn sắt khi còn nóng.

Nói thật, tôi thực hoài nghi, nếu Đạo Minh thật sự tồn tại một tên phản đồ, vậy thì người này rất có khả năng là người của Nhất Phong.

Tuy rằng là suy đoán, nhưng tôi cũng không biết vì sao tôi lại đột nhiên có cảm giác mãnh liệt như vậy.

“Cậu nhóc, chuyện của cao tầng Đạo Minh, cũng không tới phiên cậu nhọc lòng?”

“Cửu trưởng lão trở thành trưởng lão danh dự là chủ ý của ông ấy, đến nỗi người bạn kia của cậu, chúng tôi cũng không có giam lỏng cô ấy, chỉ là vì muốn cô ấy tu luyện cho tốt, không tin cậu có thể hỏi các đệ tử của Thất Phong.”

Lạc Hồng Chân nhìn tôi nói, ánh mắt cực kỳ sắc bén, bởi vì tôi chỉ ra những việc này, đã có chút làm ông ta rất không thoải mái, phải biết rằng, đây chính là chuyện của cao tầng Đạo Minh, tôi chỉ là một tên đệ tử, không nên xen vào việc của người khác.

“Tôi muốn gặp sư phụ, tự mình hỏi ông ấy.”

Tôi nhìn Lạc Hồng Chân, trực tiếp lên tiếng, dưới loại tình huống này, lời của người này nói tôi đều không tin, rốt cuộc trước đó tôi có thân phận gì, bọn họ bởi vì hoài nghi tôi, vậy mà lại gây khó dễ cho sư phụ tôi, thậm chí Trúc Tiểu Vân, điều này làm tôi cảm thấy cách làm của Đạo Minh, thật sự quá đáng.

“Cửu trưởng lão đang bế quan, cậu tạm thời sẽ không gặp được, bản thân ông ấy đã dừng lại ở nửa bước Trảm Đạo Cảnh nhiều năm, lần này xuất quan, rất có khả năng sẽ tiến vào Trảm Đạo Cảnh, đến lúc đó nếu ông ấy còn muốn vị trí Cửu trưởng lão, tùy thời đều có thể trở về.”

Lạc Hồng Chân tiếp tục nhìn tôi, sau đó lên tiếng nói, nghe thấy lời Lạc Hồng Chân nói, tôi biết người này đã ném vấn đề trở về cho tôi, hiện tại tôi tiếp tục rối rắm vấn đề này là không có tác dụng gì.

Dưới tình huống này, tôi quyết định tạm thời đặt vấn đề này ở một bên.

“Được rồi cậu nhóc, trong sạch của cậu đã được trả lại, hiện tại cậu có phải nên trở lại bên trong đội ngũ Đạo Minh, sự tình hôm nay, không thể để mặc cậu quậy phá.”

"Hoặc là, sau này cậu sẽ ở lại Phương Thốn Sơn."

Lạc Hồng Chân nhìn tôi, tuy rằng có quy định cụ thể là một người không thể đồng thời có hai sư phụ, nhưng hiện tại tôi đồng thời có thân phận là đệ tử của Phương Thốn Sơn và Đạo Minh, rõ ràng là không được, nếu như một trong hai tông môn nhỏ hơn một chút, có lẽ Đạo Minh căn bản sẽ không để ý.