← Quay lại trang sách

Chương 1 Hiểu lầm.

Butterfly: MAU TRÁNH XA TÔI RA...!

Nakroth: Cái...cái gì.

Kanou:...

Lauriel và Alice cũng bước vào.

Alice: Có chuyện gì vậy mọi người?

Lauriel: A, cô đã tỉnh lại rồi à.

Butterfly: Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và...

Nakroth: Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình.

Butterfly: Anh!... Anh đã đẩy tôi...

Nakroth: Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao!!!- Tức giận.

Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì.

Butterfly:...

Kanou: Cô mau nghỉ ngơi đi.

Butterfly: Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không?

Kanou: Ừm...

Butterfly: *Cười* Cảm ơn anh nhé.

Kanou: *Đỏ mặt* À...không có gì đâu.

Lauriel: Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu.

Butterfly: Dạ..

=====================

Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình.

Nakroth: Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư! Đồ đáng ghét!

Kanou cũng xuất hiện.

Kanou: Làm gì mà khó chịu thế?

Nakroth: Hừ. Không cần anh lo.

Kanou:...

Nakroth: Hừ!

( Au: Giận rồi, giận rồi )

Kanou: Đừng cố chấp quá, hai người còn việc phải làm mà đúng không?

Nakroth: Chuyện như vậy thì để cô ta tự đi mà tìm ?.

Kanou: Cô ấy chỉ mới tỉnh lại thôi. Có lẽ còn chưa hiểu chuyện.

Nakroth: Chuyện gì chứ?

Kanou: À không, bây giờ đi thăm cô ấy chứ?

Nakroth: Anh đi một mình đi, kẻo tôi đến cô ta lại phát hỏa quá.

Kanou:...

Kanou để Nak ở lại khu vườn. Anh lặng lẽ, âm thầm đến phòng của Butt.

Kanou: Tôi vào được chứ?

Butterfly: Ồ, tất nhiên rồi.

Kanou: Không làm phiền cô nghỉ ngơi chứ?

Butterfly: Không đâu. Anh đến trò truyện có khi tôi còn vui ấy chứ. *Cười nhẹ*

Kanou:*Ngồi xuống ghế cạnh giường* Vậy cô có muốn nói chuyện với Nak không?

Buterfly: Đừng nhắc cái tên đó trước mặt tôi. Lâu nay hắn chỉ lợi dụng tôi thôi!

Kanou: Hừm...Có lẽ cô đã hiểu lầm anh ta rồi ?.

Butterfly: Hiểu lầm?

Kanou: Hãy để tôi nói...

============

Lauriel: Alice à, hình như ta với cháu bị đưa ra lề rồi =_=

Alice: Dạ...

Butterfly: MAU TRÁNH XA TÔI RA...!

Nakroth: Cái...cái gì.

Kanou:...

Lauriel và Alice cũng bước vào.

Alice: Có chuyện gì vậy mọi người?

Lauriel: A, cô đã tỉnh lại rồi à.

Butterfly: Sao...sao tôi lại ở đây...? Tôi nhớ tôi bị rơi xuống... và...và...

Nakroth: Sao cô lại...- Nắm chặt tay mình.

Butterfly: Anh!... Anh đã đẩy tôi...

Nakroth: Hừ...tôi đã phải đi tìm thuốc chữa trị cho cô, giờ lại như vậy sao!!!- Tức giận.

Nakroth bỏ ra ngoài, Butterfly cũng không có phản ứng gì.

Butterfly:...

Kanou: Cô mau nghỉ ngơi đi.

Butterfly: Có phải anh là người đã kể chuyện cho tôi không?

Kanou: Ừm...

Butterfly: *Cười* Cảm ơn anh nhé.

Kanou: *Đỏ mặt* À...không có gì đâu.

Lauriel: Cô nên ở lại đây vài ngày đi. Sức khỏe của cô vẫn chưa phục hồi hoàn toàn đâu.

Butterfly: Dạ..

=====================

Nakroth đi dạo trong vườn. Anh khó chịu khi Butterfly vu oan cho mình.

Nakroth: Hừ...tôi đã cứu cô, bây giờ cô vô ơn thế ư! Đồ đáng ghét!

Kanou cũng xuất hiện.

Kanou: Làm gì mà khó chịu thế?

Nakroth: Hừ. Không cần anh lo.

Kanou:...

Nakroth: Hừ!

( Au: Giận rồi, giận rồi )

Kanou: Đừng cố chấp quá, hai người còn việc phải làm mà đúng không?

Nakroth: Chuyện như vậy thì để cô ta tự đi mà tìm ?.

Kanou: Cô ấy chỉ mới tỉnh lại thôi. Có lẽ còn chưa hiểu chuyện.

Nakroth: Chuyện gì chứ?

Kanou: À không, bây giờ đi thăm cô ấy chứ?

Nakroth: Anh đi một mình đi, kẻo tôi đến cô ta lại phát hỏa quá.

Kanou:...

Kanou để Nak ở lại khu vườn. Anh lặng lẽ, âm thầm đến phòng của Butt.

Kanou: Tôi vào được chứ?

Butterfly: Ồ, tất nhiên rồi.

Kanou: Không làm phiền cô nghỉ ngơi chứ?

Butterfly: Không đâu. Anh đến trò truyện có khi tôi còn vui ấy chứ. *Cười nhẹ*

Kanou:*Ngồi xuống ghế cạnh giường* Vậy cô có muốn nói chuyện với Nak không?

Buterfly: Đừng nhắc cái tên đó trước mặt tôi. Lâu nay hắn chỉ lợi dụng tôi thôi!

Kanou: Hừm...Có lẽ cô đã hiểu lầm anh ta rồi ?.

Butterfly: Hiểu lầm?

Kanou: Hãy để tôi nói...

============

Lauriel: Alice à, hình như ta với cháu bị đưa ra lề rồi =_=

Alice: Dạ...