Chương 4 Tiếp tục hành trình.
Sáng hôm sau tại cổng nhà.
Nakroth: Cảm ơn hai người đã giúp đỡ chúng tôi trong thời gian qua.
Lauriel: *Xua tay* Không...không có gì đâu, cậu không cần phải khách sáo.
Alice: Vậy mọi người sẽ đi ạ?
Butterfly: *Cười* Đúng vậy. Bọn chị còn có việc phải làm.
Lauriel: Hừm...vậy mn đi cẩn thận đấy.
Nakroth: Vậy tạm biệt nhé.
________
Bọn họ đi được một đoạn thì Kanou xoay lại nói.
Kanou: Tôi nhớ còn có việc phải làm. Hai người cứ đi đi. Sau này sẽ gặp lại.
Butterfly: Nhưng anh định đi đâu?
Nakroth: Phải đấy. Và chúng tôi vẫn chưa biết thân thế của cậu.
Kanou: Không cần lo về tôi đâu. Tôi sẽ quay lại tìm hai người mà. - Nói rồi cậu đi mất, xa dần hai người bạn.
Butterfly: Đợi...đợi đã Kanou.
Nakroth: Đã bảo cậu ấy có việc phải làm mà nha đầu ngốc. - Cốc đầu Butt.
Butterfly: Em không ngốc nhé. ?
Nakroth: Hihi. Em dễ thương thật đó.
Butterfly: (>///<) Đi...đi theo Miaka nào.
Nakroth: "Moe quá"
Butterfly: Hình như phía trước là khu rừng nhỉ?
Nakroth: Ừ.
Butterfly: Đi thôi nào. Em cảm nhận được Miaka ở hướng đó.
Nak và Butt tiến đến khu rừng, đi được hồi lâu thì...
Butterfly: Sao mãi không tìm thấy lối ra thế này ~
Nakroth: Xác định bị lạc rồi.
Butterfly: T^T
Nakroth: Bây giờ em xem xem Miaka ở hướng nào?
Butterfly: Hướng này...à không phải, hướng này mới đúng...cũng không...!!!
Nakroth: Em sao vậy?
Butterfly: KHu rừng này có kết giới bảo vệ! Nó làm cho em bị phân tán sự cảm nhận!
Nakroth: Hừm...Vậy chỉ còn cách tiếp tục đi thôi.
Đi được hồi lâu,
Butterfly: Nak này, hình như con đường này lúc nãy chúng ta đâu có thấy?
Nakroth: Ừ nhỉ!
Butterfly: Dù gì cũng lạc rồi, đi vào đó xem nha.
Nakroth: Ừm...
_______________________________
Nakroth: Này, em thấy ở đây nhiều cáo quá không?
Butterfly: Ồ không đâu. Chúng là hồ ly đấy.
Nakroth: Ở nơi này sao?
Butterfly: Có lẽ vậy. Em cảm thấy bất an quá.
Nakroth: Đừng lo, có anh rồi mà. - Vịn vai Butt.
Butterfly: Ukm...
Họ đi sâu hơn vào khu rừng...
Butterfly: Nak, anh nhìn thấy chứ...con hồ ly kia có tận 2 đuôi! - Chỉ tay.
???: Xí! Hai đuôi thôi mà, đâu cần ngạc nhiên vậy. - Một giọng nói phát ra từ một cành cây.
Nakroth:"Ba đuôi ư?"
Butterfly: Cô là ai.
Từ trên cành cây xuất hiện một cô gái mặc bộ Kimono cổ trang tiến lại gần bọn họ. Giọng cô ả mỉa mai.
???: Ta là Tiểu Tam. Các ngươi là ai mà dám bén mảng đến chỗ này. Không sợ chết à?
Buterfly: À xin chào cô, tôi là Butterfly còn đây là Nakroth. Chúng tôi không cố ý vào đây đâu. Xin lỗi cô.
Nakroth: Hay cô đưa chúng tôi ra khỏi khu rừng này đc chứ?
Tiểu Tam: Hứ, ta không có rảnh đâu.
Nakroth:"Ừ thì ngươi đâu có rảnh đâu, khi không ngồi trên cây =.="
Butterfly: Nếu cô không muốn thì thôi vậy, chúng tôi đi trước. *Nhìn Nak* Chúng ta đi thôi.
Tiểu Tam: Đâu có dễ đi dễ ra như vậy! Thi triển pháp thuật [ Mộc Linh ]
Vừa dứt lời. Một đám dây leo tiến đến tấn công Butt và Nak.
Nakroth: Hừ! Chết tiệt mà.
Butterfly: Thực ra cô muốn gì hả?!!!
Tiểu Tam: Muốn gì ư? Đương nhiên là muốn giết các ngươi để tăng thêm đạo hạnh rồi. - Cười khinh bỉ.
Nakroth: Cái con nha đầu hỗn láo này!!
Sáng hôm sau tại cổng nhà.
Nakroth: Cảm ơn hai người đã giúp đỡ chúng tôi trong thời gian qua.
Lauriel: *Xua tay* Không...không có gì đâu, cậu không cần phải khách sáo.
Alice: Vậy mọi người sẽ đi ạ?
Butterfly: *Cười* Đúng vậy. Bọn chị còn có việc phải làm.
Lauriel: Hừm...vậy mn đi cẩn thận đấy.
Nakroth: Vậy tạm biệt nhé.
________
Bọn họ đi được một đoạn thì Kanou xoay lại nói.
Kanou: Tôi nhớ còn có việc phải làm. Hai người cứ đi đi. Sau này sẽ gặp lại.
Butterfly: Nhưng anh định đi đâu?
Nakroth: Phải đấy. Và chúng tôi vẫn chưa biết thân thế của cậu.
Kanou: Không cần lo về tôi đâu. Tôi sẽ quay lại tìm hai người mà. - Nói rồi cậu đi mất, xa dần hai người bạn.
Butterfly: Đợi...đợi đã Kanou.
Nakroth: Đã bảo cậu ấy có việc phải làm mà nha đầu ngốc. - Cốc đầu Butt.
Butterfly: Em không ngốc nhé. ?
Nakroth: Hihi. Em dễ thương thật đó.
Butterfly: (>///<) Đi...đi theo Miaka nào.
Nakroth: "Moe quá"
Butterfly: Hình như phía trước là khu rừng nhỉ?
Nakroth: Ừ.
Butterfly: Đi thôi nào. Em cảm nhận được Miaka ở hướng đó.
Nak và Butt tiến đến khu rừng, đi được hồi lâu thì...
Butterfly: Sao mãi không tìm thấy lối ra thế này ~
Nakroth: Xác định bị lạc rồi.
Butterfly: T^T
Nakroth: Bây giờ em xem xem Miaka ở hướng nào?
Butterfly: Hướng này...à không phải, hướng này mới đúng...cũng không...!!!
Nakroth: Em sao vậy?
Butterfly: KHu rừng này có kết giới bảo vệ! Nó làm cho em bị phân tán sự cảm nhận!
Nakroth: Hừm...Vậy chỉ còn cách tiếp tục đi thôi.
Đi được hồi lâu,
Butterfly: Nak này, hình như con đường này lúc nãy chúng ta đâu có thấy?
Nakroth: Ừ nhỉ!
Butterfly: Dù gì cũng lạc rồi, đi vào đó xem nha.
Nakroth: Ừm...
_______________________________
Nakroth: Này, em thấy ở đây nhiều cáo quá không?
Butterfly: Ồ không đâu. Chúng là hồ ly đấy.
Nakroth: Ở nơi này sao?
Butterfly: Có lẽ vậy. Em cảm thấy bất an quá.
Nakroth: Đừng lo, có anh rồi mà. - Vịn vai Butt.
Butterfly: Ukm...
Họ đi sâu hơn vào khu rừng...
Butterfly: Nak, anh nhìn thấy chứ...con hồ ly kia có tận 2 đuôi! - Chỉ tay.
???: Xí! Hai đuôi thôi mà, đâu cần ngạc nhiên vậy. - Một giọng nói phát ra từ một cành cây.
Nakroth:"Ba đuôi ư?"
Butterfly: Cô là ai.
Từ trên cành cây xuất hiện một cô gái mặc bộ Kimono cổ trang tiến lại gần bọn họ. Giọng cô ả mỉa mai.
???: Ta là Tiểu Tam. Các ngươi là ai mà dám bén mảng đến chỗ này. Không sợ chết à?
Buterfly: À xin chào cô, tôi là Butterfly còn đây là Nakroth. Chúng tôi không cố ý vào đây đâu. Xin lỗi cô.
Nakroth: Hay cô đưa chúng tôi ra khỏi khu rừng này đc chứ?
Tiểu Tam: Hứ, ta không có rảnh đâu.
Nakroth:"Ừ thì ngươi đâu có rảnh đâu, khi không ngồi trên cây =.="
Butterfly: Nếu cô không muốn thì thôi vậy, chúng tôi đi trước. *Nhìn Nak* Chúng ta đi thôi.
Tiểu Tam: Đâu có dễ đi dễ ra như vậy! Thi triển pháp thuật [ Mộc Linh ]
Vừa dứt lời. Một đám dây leo tiến đến tấn công Butt và Nak.
Nakroth: Hừ! Chết tiệt mà.
Butterfly: Thực ra cô muốn gì hả?!!!
Tiểu Tam: Muốn gì ư? Đương nhiên là muốn giết các ngươi để tăng thêm đạo hạnh rồi. - Cười khinh bỉ.
Nakroth: Cái con nha đầu hỗn láo này!!