← Quay lại trang sách

Chương 7.

“Vào và ra trong vòng dưới 5 phút. Tuyệt đối không được quá 5 phút."

Kẻ theo dõi đánh dấu chính xác thời gian hắn bước ra khỏi chiếc xe tải màu xám để đi vào đường Ocean Colony. Sáng nay hắn ăn mặc như một công nhân đo đạc: áo bảo hộ lao động liền quần tối màu với miếng đắp màu đỏ và trắng trên túi ngực. Hắn kéo mũ lưỡi trai xuống sát mặt, vỗ nhẹ vào hai túi, con dao gấp ở túi bên này, máy chụp ảnh ở túi bên kia. Hắn cầm bìa kẹp hồ sơ và kẹp một ống keo dán dưới nách.

Hơi thở của hắn nhanh dần khi hắn bước đến gần nhà 0 Malley. Rồi hắn dừng lại trước cửa sổ ở tầng hầm, đeo găng tay cao su, lấy dao cắt kính để cắt một lỗ vuông có kích thước 60x50 cm.

Hắn dừng lại, chờ nghe tiếng chó sủa từ phía nhà hàng xóm, rồi chui qua lỗ hổng xuống tầng hầm.

Hắn đã vào trong. Không vấn đề gì. Cầu thang ở tầng hầm chạy lên cửa bếp để mở, trong bếp đầy những vật dụng đắt tiền, nhiều dụng cụ một cách không bình thường. Kẻ theo dõi để ý thấy mã số của hệ thống báo động ghi cạnh điện thoại. Hắn ghi nhớ những con số.

“Cảm ơn nhé, bác sỹ. Đồ ngu."

Hắn lôi chiếc máy ảnh nhỏ xíu, tuyệt hảo ra, chụp liên tiếp ba kiểu ảnh, và lia nó quanh phòng.

Kẻ theo dõi lên gác, hắn thấy cửa phòng ngủ mở toang. Hắn dừng một lát trước cửa phòng, chụp lại tất cả đồ vật của một cô gái mới lớn: cái giường bốn cọc, diềm xếp nếp màu tím xanh và màu hồng kem. Những tấm áp phích của Creed và thiên nhiên hoang dã.

“Caitain, Caitain... một cô bé rất ngoan."

Hắn chĩa máy ảnh vào bàn phấn của cô bé, chụp những thỏi son và những lọ nước hoa, hộp đựng bông để ngỏ. Hắn hít hà mùi thơm của bé gái, đưa ngón tay cái chạy dọc cái lược chải đầu, bỏ vào túi một sợi tóc màu đỏ đồng.

Rời khỏi phòng cô bé, Kẻ theo dõi bước vào căn phòng lớn bên cạnh. Nó được trang trí với những màu sắc đa dạng, thơm phức mùi hoa khô.

Ở chân giường có một màn hình TV plasma khổng lồ. Kẻ theo dõi mở ngăn kéo bàn phấn, lục lọi và tìm thấy nửa tá tập ảnh buộc bằng dây chun.

Hắn mở một tập ảnh và xoè ra như xoè những quân bài. Rồi hắn xếp lại và đóng ngăn kéo. Hắn lại chậm rãi lia máy ảnh quanh phòng.

Đúng lúc đó hắn để ý thấy một ống kính bé xíu, nhỏ hơn một cái khuy áo, nhấp nháy từ cửa phòng để quần áo.

Hắn rùng mình vì sợ. Hắn đang bị quay trộm chăng?

Hắn mở tung cửa phòng để quần áo và tìm thấy một máy quay phim trên giá treo trên tường. Máy để ở chế độ tắt.

Máy quay phim không hoạt động.

Kẻ theo dõi thở phào. Hắn cảm thấy thật phấn chấn. Hắn lướt máy ảnh chụp hết các phòng trên tầng hai, tất cả mọi ngóc ngách rồi đi xuống và ra bằng lối cửa tầng hầm. Hắn đã ở trong nhà được 4 phút và vài giây.

Giờ khi đã ra ngoài, hắn chạy một đường keo dán trên cửa kính và nhét miếng kính lại vào cửa. Lớp keo sẽ giữ cho đến khi hắn lại sẵn sàng lọt vào nhà - để tra tấn và giết bọn chúng.