← Quay lại trang sách

Chương 17 Con Bình Yên Nhé.

Con hãy nhớ nhé

Thế gian bé nhỏ

Chẳng ai thương con

Mười mươi vẹn tròn

Con đừng buồn lo

Hãy về với mẹ

Trong ngôi nhà nhỏ

Bỏ hết tháng ngày

Rong ruổi thương đau.

Đời như chiêm bao

Ai sống hai lần

Để khổ vì nhau

Hay như thiên di

Bình yên bay đi.

Ai làm con khổ

Ai làm con đau

Đừng buộc lòng lại

Ghim những tơ sầu

Quên đi, con sẽ...

Bình yên đấy thôi!