Trang Thơ
NGƯỜI ĐI RỒI
Bao đêm thâu tĩnh lặng,
Lòng chạnh nhớ mênh mang,
Góc quán quen mùa trăng,
Thủ thỉ cà phê đắng.
Ngõ hẹn bao lần qua,
Bâng khuâng hương sứ dại.
Ngọt thơm vị bạc hà,
Mê ám lạ như ngải.
Nhớ đêm rừng, đếm sao,
Giọng nẫu trầm hơi muối,
Đưa âm biển dạt dào,
Khua sâu nghìn bối rối.
Sân trường hương hạ bay
Tình yêu đầu vụng dại.
Bồi hồi, tóc chạm vai,
Thơ biếc hồn ai mãi.
Ươm tơ hồng, sêu cốm,
Ta xoãi cánh rừng son,
Ngỡ thiên thu đắm đuối,
Thoảng âm sóng lạc nguồn.
Người xuôi tận bến ngang,
Đường lãng du mê mải.
Quên lối cũ hoe vàng,
Thổn thức, đời nghiêng ngả
Đêm muộn phiền cô đơn
Từng canh dài rạn vỡ
Nghe mưa sa tủi hờn
Nghe quạnh hiu than thở.
Người đi, nhà lặng tiếng,
Bàn ghế trống chơ vơ,
Bếp lạnh màu tang liệm,
Ngoài hiên vàng sứ rơi.
Đưa người, nước mắt cạn,
Sao dưng đại dương trào.
Sóng tận đáy tiềm thức,
Vẫn miên man dội gào.
Xa người, tâm trĩu nặng
Day dứt vạn băn khoăn.
Sóng vùi, ký ức lắng,
Chậm rãi giọt đời lăn.
.
Em nhìn nắng một mình,
làm bạn với cô đơn*,
thả trôi ngày lặng thinh
tìm mãi cửa phù vân.
Những đêm mưa khắc khoải,
đuổi giấc khuya canh dài,
em cùng bóng dọn mãi,
nỗi ngổn ngang vơi đầy.
Cuộn sâu từng mảng buồn,
chuỗi thở dài lênh đênh,
sẩy bay mất cánh chuồn,
đêm rạn, mảnh trăng chênh.
Vàng mùa lá cuốn phố,
thê thiết vạc kêu đêm,
chòng chành lòng bão tố,
dâu bể ngợp oan khiên.
Em theo bóng một mình,
rong mộng du mù sương,
dò vòng quay tử sinh,
vụng phận số, quờ đường.
Thả buông mầm hạt đắng,
du mục búi bèo rong,
nổi, chìm đời chạng vạng,
giạt ký ức long đong.
Gói mùa đông đơn lẻ
cạn chuyện cùng trăng đêm,
ngược ngày dài lặng lẽ
se sắt gió qua thềm.
* lời bài hát “Mãi Một Mình” của nhạc sĩ Đức Huy
*
.
phố ngơ ngẩn sắc thu
lá rực vàng, cây đỏ
khô hanh hơi gió mù
sóc theo hạt oak rơi
gió quyện hương mùa chín
mênh mang một khắc đời.
***
bồi hồi …
ngõ vắng, hiên nhà xưa
tiếng rao trưa ngọt dịu
gió nhẹ cuối mùa mưa,
thổi dồn …
hiu quạnh những chìm nổi
giạt trôi cuộc thiên di
máu lệ đọng hoen lối
nhọc nhằn cuộc chiến qua
nắng không xanh thành cổ
lận đận bao tương tàn
hoa hòa bình không nở
nhạt nhòa bóng cửa ô
sóng tràn ga Hàng Cỏ
đường ray mỏi mệt khua
quờ quạng vào vô định
khói tầu loang ngạt ga
luân lạc hồn điên tỉnh
héo hắt đoàn du thủ
gió, đường tầu giật lui
chao đảo trăng côi nhú
chạm đen, đắng dập vùi.
***
lững lờ …
dề lục bình trôi hoang,
đồng chiêm bừng nắng lạ
ngấm cay cực, muộn màng
u hoài, hà bám đá
thời gian …
mờ khói tầu ga cũ
vàng ngày tháng bỏ lại
mái phố nhòa rêu phủ
giã từ Hà Nội
dứt bỏ ngày trong
thả rơi nguồn cội
khôn xiết nhớ mong
thuở nao mưa bụi cửa ô
lối xưa mờ bạc sương hồ chiều thu
nét cười ngấn lúm đồng xu
thắm duyên vành nón lưu tù đời ai
người đi, kẻ ở, đoạn hai
mắt sao, hương sấu bờ vai đêm rằm
vạt trăng ngày ấy lặn tăm
người về cùng bóng se chằm tuổi xuân.
heo may tan tác
ai hẹn mùa ngâu
người đi hồn lạc
tình lụn bóng câu
mùa thu dạ thảo
trời xanh trứng sáo
ràn rụa suối hương
lỗi kiếp, mù sương.
***
loay hoay …
lại lửa binh bùng lan
mẹ đưa con, bến sững,
mắt lặng nhìn vườn hoang,
dấu chân thuở lẫm chẫm.
gió thổi chiều mông lung
tỏa tung vòng khói bếp
u uẩn tràn vành nong
mùa rơi chạm mái liếp,
đơn lẻ.
đìu hiu …
xóm làng mòn mõi đợi
gió rợn, vạc kêu đêm
bóng liêu xiêu lướt vội
thăm mẹ trên đường về
đại ngàn …
dòng sông đêm hội xưa
lóng lánh trăng mười sáu
hương dành man mác đưa
rẽ khuya, cá láu táu
nhớ phượng rơi sân trường
bừng hoe thềm gạch cũ
hoa nắng bay, vàng thương
hồn nhiên tiếng bạn rủ
se sắt …
lênh đênh dòng ký ức
tiếng nổ toang chiều hôm
rã rơi đời mộng, thực
cát bụi xuôi huyễn, không
những mùa thu quá buồn
loang lổ sắc trầm luân
trống vắng, rỗng không, cạn.
duềnh dâu bể đoạn trường.
.
Em đã nghe tiếng Xuân
khi dừng, đón âm nhặt hồi chuông mai đầu ngày
nhìn nhánh lan, thì thầm, nào ta lắng đọng
thả buông, em tĩnh lạc hòa cùng dòng trôi vạn vật
tiếng ngân chuyển hóa tâm linh, âm khoan tiếp nối bao nguyện lành
hương từ ái tuôn, tâm hành vô hận, lấp lánh hạt Nguyên Xuân.
.
GIÔNG BÃO CHIỀU CUỐI NĂM
mưa tràn lửng ngõ, xiêu quang gánh
vai cô hàng đẫm nước, u uẩn mùa khốn khó
gốc bàng nghiêng ngả, hiu hắt tán xanh héo non
nhọc nhằn dâu bể, bước trần vực thẳm gánh đa đoan
vần vũ gió dồn, se sắt dề rong mục. Chiều hoang tàn.
.
lạc giữa thiên hà, ánh lửa tâm thức rừng rực hồng
thoảng hơi gió, từ vạn dặm phiêu bồng lời thiên cổ
vang âm chuông thức tỉnh, vằng vặc cõi vô cùng
tay trong tay, ta thấm hiểu tương tức duyên sinh bất tử
nước mắt rơi, chan hòa hạnh truyền giao chớp sáng.
Vài Dòng về Thể Thơ 1-2-3
Những năm gần đây, thể thơ 1-2-3 khá thịnh hành trên thi đàn ở Việt Nam. Thể thơ này khá đơn giản. Bài thơ chỉ gồm 6 câu, với 3 đoạn được trình bày như sau:
Đoạn 1 chỉ có 1 câu, tối đa 11 chữ hoặc ít hơn. Câu này cũng là nhan đề bài thơ, được đặt như vậy để tránh trùng tên với những bài thơ, cùng thể loại, đã được lưu hành.
Đoạn 2 có 2 câu, mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn.
Đoạn 3 có 3 câu, mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn.
Đề tài của Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do. Nội dung thể hiện cảm xúc của người viết. Thể thơ này không bị ràng buộc bởi các phép tắc tu từ, hài thanh, ngắt nhịp hay hiệp vần chặt chẽ như các thể thơ truyền thống. Chữ dùng càng tinh lọc, đa nghĩa thì bài thơ càng giá trị. Nội dung chủ yếu diễn bày từ ngoại cảnh, rồi đi dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn thể hiện.
Thể thơ 1-2-3 khuyến khích tính độc lập của từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài; Và tính hộ ứng giữa câu 1 và câu 6 để giúp sự chặt chẽ của nội dung bài thơ.
Thể thơ 1-2-3 không khuyến khích sự biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… để viết thành bài thơ 1-2-3.
(Sưu Tầm)
.
Xin Gửi Lời Cảm Ơn đến:
Nhà thơ Đặng Lệ Khánh, chủ biên trang Art2All, đã gửi những lời ân cần khích lệ từ bài đầu tiên tôi viết năm 2019 và các bài viết sau này.
Các anh chị trong nhóm bạn NLS, UPLB: Trung-Mai, Hiệp-Mai, Sam-Hoàn, Duyên, Thu, Tịnh-Sâm, Trung-Mily, và chị Lynn, chị Hằng, các bạn: Thủy, Thìn, Vinh, Châu, Vi, nhóm Gia Long Yêu Thương, những người thân trong gia đình đã đọc một số bài và chia sẻ lời khuyến khích ưu ái, thân tình.
Vũ Thị Ngọc Thư 2023