← Quay lại trang sách

Chương 14 Về Đau đớn 

Và một người nữ thưa rằng, Hãy nói cho chúng tôi về Đau đớn.

Và ông nói:

Đau đớn là hành động đập vỡ lớp vỏ cứng bọc kín sự hiểu biết của các bạn.

Y hệt hạt của quả phải nứt để nhân của nó có thể phơi mình ra nắng, các bạn cũng phải biết tới đau đớn.

Và nếu các bạn có thể giữ lòng kinh ngạc trước những sự lạ hằng ngày trong cuộc đời mình, lúc đó nỗi đau dường như kỳ diệu chẳng kém niềm vui của các bạn.

Và các bạn sẽ chấp nhận các mùa của tâm hồn mình giống như các bạn luôn luôn chấp nhận bốn mùa đi qua cánh đồng.

Và các bạn sẽ với trái tim thanh thản ngắm trọn mùa đông cơ cực của lòng mình.

Phần lớn đau đớn của các bạn do mình tự chọn lấy.

Nó là liều thuốc đắng được lương y trong con người các bạn dùng để chữa lành bản ngã đang lâm bệnh

Do đó hãy tín nhiệm lương y và im lặng cùng trầm tĩnh uống phương thuốc ấy.

Vì bàn tay cứu chữa của lương y dù nặng và khắc nghiệt, được hướng dẫn bởi bàn tay dịu dàng của Đấng vô hình.

Và chiếc chén lương y mang tới, dù làm phỏng rát đôi môi các bạn, được nhào nặn bằng đất sét mà Thợ gốm ấy đã thấm ướt bằng những giọt nước mắt thiêng liêng của chính Ngài.

Về Tự biết mình

Và một người nam thưa, Hãy nói cho chúng tôi về Tự biết mình.

Và ông trả lời rằng:

Trong thầm lặng lòng các bạn hiểu biết những bí mật của ngày ngày và đêm đêm,

Nhưng đôi tai các bạn khao khát âm thanh của sự hiểu biết trong lòng mình,

Các bạn muốn biết bằng ngôn từ những điều mình đã biết bằng ý nghĩ.

Các bạn muốn chạm ngón tay vào hình hài không che đậy của các giấc mình mộng.

Và các bạn nên như thế.

Mạch nước ngầm của linh hồn cần phun lên và chạy rì rào ra biển;

Và kho báu ở chốn thẳm sâu vô tận trong các bạn nên bộc lộ trước mắt mỗi người.

Nhưng chớ dùng bàn cân để đo lường kho báu vô tri kiến ấy;

Và chớ tìm kiếm những sâu thẳm của hiểu biết ấy bằng cây sào và dây dò.

Vì bản ngã là biển cả không bờ và chẳng thể cân đo.

Đừng nói, "Tôi đã tìm thấy chân lý,' nhưng đúng hơn, 'Tôi tìm thấy một chân lý.'

Đừng nói, 'Tôi đã tìm thấy lối đi của linh hồn,' nhưng đúng hơn, 'Tôi gặp linh hồn đi trên lối đi của tôi.'

Vì linh hồn đi trên muôn lối.

Linh hồn không đi theo đường thẳng, cũng chẳng mọc lên như cây sậy.

Linh hồn tự nó phô bày chính nó như đóa sen vô lượng cánh.