← Quay lại trang sách

Chương 234 Thiên tai đột kích 1

Nghị Hiệp để Lục Minh nhìn thấy khuôn mặt thật của mình, thể hiện sự thẳng thắn thành khẩn.

Dựa theo lời ông ta nói thì là: "Tôi đã đưa cậu về nhà tôi rồi, còn lo cậu nhìn thấy khuôn mặt của tôi sao?"

Về phần nguyên nhân, thì rất đơn giản.

"Thà cậu trực tiếp ra tay với tôi, còn hơn là làm hại những người bình thường, ít nhất tôi còn có thể vùng vẫy trong tay cậu, còn người bình thường chạm vào cậu thì sẽ chết chắc."

Lục Minh suy nghĩ, khen Nghị Hiệp một câu: "Tôi không mạnh bằng ông."

Nghị Hiệp: "Ha ha."

Lục Minh cũng không quan tâm, chỉ tự nói với chính mình: "Hơn nữa, ông là một nghĩa cảnh tốt."

Các siêu anh hùng che giấu mặt là vì điều gì? Chẳng phải là lo lắng sẽ mang nguy hiểm về nhà sao? Nghị Hiệp thì tốt rồi, chủ động mở cửa đón khách, đưa mầm mống nguy hiểm về nhà mình.

Nghị Hiệp cười nói: "Tôi không có nhà. Đây chỉ là nơi ở của tôi thôi."

Lời nói của một kẻ lắm tiền nhiều của khiến Lục Minh suy nghĩ một lúc: "Ông không có người thân sao?"

"Tôi không lấy vợ sinh con, cha mẹ cũng đã mất sớm, hiện tại nếu tính ra thì người thân của tôi cũng chỉ còn lại một mình Anile."

Quay đầu nhìn người quản gia tóc bạc trắng, liền thấy lão quản gia cười gật đầu với Lục Minh.

Nghị Hiệp vừa nhấp rượu vừa cười nói: "Nhưng thực ra cha mẹ mất sớm cũng có cái lợi, những người như chúng ta gặp phải quá nhiều chuyện kỳ quái. Tôi thường nghĩ, nếu cha mẹ tôi còn sống, có lẽ tôi cũng không thể làm nghĩa cảnh được."

"Tôi rất biết ơn cha mẹ mình, họ không chỉ tạo ra cho tôi một hoàn cảnh gia đình có thể làm nghĩa cảnh, mà còn để lại cho tôi một khối tài sản vô tận. Ngay cả khi bây giờ tôi đã quên mất khuôn mặt của họ, nhưng tôi vẫn rất biết ơn bọn họ như trước."

Nghị Hiệp uống một hơi cạn sạch rượu, lại nhìn về phía Lục Minh: "Cậu thì sao? Nhìn khuôn mặt cậu, hẳn là người bên phía nước Hoa? Cha mẹ của cậu còn không?"

Lục Minh thầm nghĩ đến rồi.

Trong lời nói của Nghị Hiệp có chút thâm ý, nhưng nói trắng ra mục đích cũng đơn giản - chẳng phải là vì không tìm được hồ sơ thân phận của Lục Minh, nên chủ động vào cuộc thăm dò sao?

Mà Lục Minh vẫn luôn ghét những thứ hoa lá hẹ này, cậu nói thẳng: "Ông yên tâm, tôi không phải là siêu tội phạm, cũng không có sở thích giết người bừa bãi."

Nghị Hiệp nhún vai, mặt không chút ngượng ngùng, nghĩ một chút, Lục Minh tiếp tục nói: "Nếu tôi nói tôi cũng giống ông, cha mẹ đều mất, ông có tin không?"

Nghị Hiệp không nhịn được cười ha ha.

"Lời này có chút thú vị. Cậu nói không sai, tạm thời mà nói, cậu nói gì tôi cũng sẽ không tin.

Cho nên chúng ta đừng làm những chuyện vô nghĩa này nữa. Hôm nay chúng ta ăn uống ngủ nghỉ cho tốt, tôi cũng lười nghĩ xem rốt cuộc cậu là người thế nào. Nói tóm lại, người tới là khách, cậu cứ yên tâm ở lại, muốn đi lúc nào cũng được."

Lục Minh gật đầu, chủ động rót rượu.

....

Đêm dần khuya.

Lục Minh không thể không thừa nhận, Nghị Hiệp là một người đàn ông rất có phong độ.

Ngoại hình đẹp trai lại nhiều tiền, trình độ trò chuyện cũng cao, sau khi vượt qua giai đoạn thăm dò, Nghị Hiệp hàn huyên một ít chuyện phong hoa tuyết nguyệt, cho dù Lục Minh không mấy quan tâm đến chủ đề này, nhưng vẫn có thể nghe được một cách rất hứng thú.

Mãi đến gần một giờ sáng, Nghị Hiệp cáo từ rời đi, sau khi Anile dọn dẹp chén dĩa bừa bộn, trong phòng chỉ còn lại một mình Lục Minh.

U hồn có mặt ở khắp nơi, biến toàn bộ trang viên thành khu vực riêng của Lục Minh, vì thế hắn có thể nhìn thấy Nghị Hiệp ăn no uống say, thật sự không để ý đến Lục Minh nữa, chỉ trở về phòng trùm chăn ngủ say.

Hắn cũng có thể nhìn thấy, trước khi ngủ, Nghị Hiệp chủ động tắt camera giám sát trong phòng khách, cho Lục Minh không gian riêng tư.

Không để ý tới, hoặc là nói không phòng bị.

So với việc lơ là qua loa, Lục Minh càng cảm thấy Nghị Hiệp này làm việc rất khí phách... Tất nhiên, cũng có thể là sau một bữa cơm, Nghị Hiệp đã thật sự nhìn ra được Lục Minh không có ác ý với ông ta.

Tóm lại, theo Lục Minh nằm xuống giường, câu chuyện của Nghị Hiệp và Lục Minh tạm thời khép lại.

Nhưng trong màn đêm, lại có thiên tai từ hướng Los Santos kéo đến.

....

Nữ Yêu.

Thiên tai cấp thấp.

Thuộc sự quản lý của tiểu đội đặc chiến Roger.

Người phụ nữ tên Nữ Yêu này tính tình ngang ngược, thích giết người, thích nhất là ỷ mạnh hiếp yếu, tàn sát bừa bãi dân bản xứ của thế giới cấp thấp.

Bởi vì vấn đề tính cách, Nữ Yêu đã ba lần ra tòa án quân sự, nhưng lại bởi vì chiến lực cấp Thiên tai được xem như quý giá, nên sau khi trừng phạt nho nhỏ thì lại thả về đội để tác chiến.

Trong chiến lược ba bước của Sargeras, Nữ Yêu chịu trách nhiệm giết Nghị Hiệp ở thành phố Ca Đường.

Sargeras đã đưa địa chỉ - chính là trang viên nơi Nghị Hiệp cư trú.

Còn thời gian, tất nhiên là càng nhanh càng tốt.

Trên bầu trời tối đen như mực, Nữ Yêu lái phi thuyền một người lái bay rất nhanh. Bên ngoài phi thuyền có thiết bị tàng hình, giúp Nữ Yêu có thể bí mật xâm nhập.

Mạng lưới phòng không vũ trụ của Liên bang Mỹ trở nên vô dụng trước công nghệ ngoài hành tinh, điều này giúp Nữ Yêu dễ dàng đến được trang viên của Nghị Hiệp ở thành phố Ca Đường.