Chương 238 Thiên tai! Thiên tai! 2
Rõ ràng đây là một người phụ nữ rất quyến rũ - trang phục hở hang, vẻ đẹp quyến rũ, đôi mắt long lanh, ánh mắt đầy dục vọng, làn da xanh lam không che giấu được dáng người yêu kiều của Nữ yêu, mặc dù đôi mắt và ngũ quan có phần khác biệt so với người bình thường, nhưng nhìn lâu cũng có thể thấy được đôi phần thanh tú.
Dừng lại, dừng lại... Cái tính phong lưu trước đây lại nổi lên rồi.
Nghị Hiệp lấy lại tinh thần, tập trung quan sát mạch năng lượng trên người Nữ yêu.
Nghị Hiệp không thể hiểu rõ mạch năng lượng này cụ thể như thế nào, nhưng căn cứ vào cường độ vụ nổ vừa rồi và quần áo trên người Nữ yêu vẫn chưa bị rách thì có thể thấy, người phụ nữ trước mắt này, đại khái là năng lượng mạnh mà thể xác yếu.
Nói trắng ra thì cũng chỉ là một pháp sư pháo đài, một khi bị cường giả cấp chiến sĩ ngang cấp áp sát thì chắc chắn sẽ không có năng lực phản kháng.
Phòng thủ cũng hoàn toàn dựa vào trường năng lượng.
Chỉ cần nhìn thoáng qua mà Nghị Hiệp đã có thể nhìn ra được nhiều như vậy, nhưng Nữ yêu cũng không cho ông ta thêm thời gian nữa.
Sợi tơ xanh ở đầu ngón tay như tơ nhện vươn ra, giống như linh xà quấn quanh tay Nữ yêu. Cô ta nhấc chân, từng bước tiến về phía Nghị Hiệp. Vòng eo thon thả, đôi mông rung rinh trong mắt người khác tộc, đại khái là đang cố tình quyến rũ đối phương.
Cô ta càng chạy càng nhanh.
Cho đến khi cô ta hóa thành một luồng sáng màu xanh nhạt, vụt qua bên người Nghị Hiệp, thì bỗng có một tiếng súng trầm đục vang lên!
“Đoàng!”
Tiếng súng như tiếng chuông đồng.
Ngay sau đó, những đóa hoa máu đỏ bắn tung tóe, cánh tay phải cầm súng của Nghị Hiệp bị đứt ngay tại chỗ, còn Nữ yêu thì giống như dịch chuyển tức thời, xuất hiện sau lưng Nghị Hiệp.
Cô ta nhìn cánh tay bị đứt lìa của Nghị Hiệp, rồi lại cúi đầu nhìn ngực mình.
Trước ngực, viên đạn màu bạc trắng đã xé toạc trường năng lượng phòng thủ của Nữ yêu, những mảnh đạn nhỏ vụn xé rách quần áo, da thịt, chảy ra những giọt máu xanh lục.
Vết thương nhỏ bé này lại kích thích ham muốn biến thái của Nữ yêu. Cô ta khẽ liếm môi, nhìn Nghị Hiệp đang cúi đầu cố gắng nhặt khẩu súng lên.
"Khẩu súng này của ngươi khá thú vị.”
“Không cần ngươi nói nhảm."
Nghị Hiệp lạnh lùng lên tiếng, thậm chí không thèm để ý đến vết thương trên cánh tay.
Cũng giống như việc ông ta dùng đạn phá ma đặc chế để làm Nữ yêu bị thương, Nữ yêu cũng không hề khinh địch như ông ta tưởng tượng.
Từ việc Nữ yêu ra tay là chặt đứt cánh tay của Nghị Hiệp là có thể nhìn ra được, Nữ yêu xuống tay vô cùng độc ác.
Sự phản công của Nghị Hiệp hoàn toàn không khiến cho Nữ yêu động lòng.
Vừa rồi, trường năng lượng phòng ngự bị đạn phá ma phá vỡ lại được nạp năng lượng, mạch năng lượng màu bạc trắng nhanh chóng lưu chuyển, chỉ trong chốc lát, khí thế của Nữ yêu lại mạnh hơn một phần.
"Bây giờ, ngươi thử lại xem?"
Cô ta cười, bước chân chậm rãi, không giống với sự bùng nổ nhanh chóng lần trước, lần này Nữ yêu đi rất chậm, thậm chí còn cho Nghị Hiệp cơ hội nạp đạn, giơ súng ngắm bắn!
Nghị Hiệp giơ súng bắn, đạn phun ra từ nòng súng, lửa lóe lên, thế nhưng khi viên đạn phá ma chuẩn bị ghim vào người Nữ yêu thì lại bị một bức tường vô hình ngăn lại, rơi loảng xoảng dưới đất.
Nếu như trong lần giao tranh ngắn ngủi đầu tiên, Nữ yêu chỉ dùng ba phần thực lực thì bây giờ, rõ ràng Nữ yêu đã nghiêm túc hơn một chút.
Còn nhìn từ biểu hiện thì...
Khoảng cách lớn đến mức khiến bất kỳ ai cũng phải tuyệt vọng.
Nhưng Nghị Hiệp vẫn kiên định như cũ, ông ta đột ngột lao ra, không phải để chạy trốn, mà là lao thẳng về phía Nữ yêu. Tất cả số đạn trong súng đồng loạt bắn ra, mưa bom bão đạo, Nghị Hiệp dùng thân thể cấp siêu phàm của mình mà lao lên!
Dùng đạn phá ma phá vỡ trường năng lượng bảo vệ cơ thể của kẻ địch, sau đó dùng thân thể siêu phàm chiến đấu cận chiến với kẻ địch cấp thiên tai.
Nếu như đã không thể chạy thoát.
Vậy thì liều chết chiến đấu!
Chiến thuật đơn giản như vậy, nhưng chỉ trong giây tiếp theo đã tan thành bọt biển.
Nữ yêu chỉ cần há miệng, mạch năng lượng trên người lập tức bùng phát ra ánh sáng chói lọi.
“Ahhhh.....”
Tiếng hét chói tai vang lên, có thể thấy không khí lấy Nữ yêu làm trung tâm, trong phạm vi năm mươi mét bị ép biến dạng thành một bức tường không khí hình bán cầu, ngay sau đó, tơ xanh bay múa!
Cắt kim loại, bị điện giật!
Khả năng sát thương diện rộng vừa có khả năng tấn công vật lý vừa có khả năng tấn công bằng điện, trong nháy mắt đã phá hủy toàn bộ khả năng phản kháng của Nghị Hiệp!
Thân thể của Nghị Hiệp trong nháy mắt đã bị Nữ yêu ném về phía sau.
Nhưng dù vậy, những sợi tơ xanh tiếp theo vẫn cắt nát bộ chiến giáp của Nghị Hiệp, sau đó cắt cả vào da thịt ông ta, tạo thành những vết thương dày đặc như lưới đánh cá.
Nữ yêu lại giơ tay lên, luồng sáng xanh kích động, chính xác xé rách gân tay gân chân và một phần xương sống của Nghị Hiệp, hoàn toàn xóa bỏ sức phản kháng của ông ta.
Lại có giọng nói của Nữ yêu truyền ra.
"Ta đoán là ngươi chưa từng thực sự chiến đấu sinh tử với cấp thiên tai nhỉ?"
"Ừm, đại khái là như vậy. Điều này cũng có thể giải thích tại sao ngươi lại có gan rút súng bắn ta."
Toàn thân Nghị Hiệp đen như than cốc, ông ta cố gắng mở mắt ra, đã nhìn thấy Nữ yêu đứng ở ngay bên cạnh mình.
Cô ta cười hì hì giơ chân lên, sau đó đạp lên mặt Nghị Hiệp, giống như muốn sỉ nhục ông ta.
"Siêu phàm thì vẫn là siêu phàm, thiên tai thì vẫn là thiên tai. Ngươi tưởng chiến đấu vượt cấp đơn giản như thế à? Lấy yếu địch mạnh dễ dàng như thế sao?”
“Đừng vội tắt thở, đêm nay còn dài mà.”
Đầu ngón tay của cô ta lại một lần nữa tỏa ra ánh sáng xanh, những sợi tơ linh hoạt từ từ quấn quanh chân của Nghị Hiệp.
Sắp tới chính là khâu mà Nữ yêu thích nhất.
Từng chút một nghiền nát kẻ thù——khi kẻ thù vẫn còn ý thức.
Nhưng tiếng còi hú bất ngờ vang lên, đã phá hỏng hứng thú của Nữ yêu.