← Quay lại trang sách

Chương 354 Khi ta là hủy diệt (Bảy) 3

Tính sổ ở Căn phòng Giao dịch, đây quả thực là rất phù hợp với tâm trạng của Lục Minh.

Mặc dù từ đầu đến cuối, Lục Minh đều không biểu lộ cảm xúc khác, chỉ một lòng một dạ làm việc cho Gaia, nhưng Gaia là cận Tà thần, hắn cũng không biết cô ta có nhìn ra suy nghĩ của hắn hay không nữa.

Còn Căn phòng Giao dịch...

Có Ông chủ ở đó, sự an toàn tính mạng của Lục Minh vẫn được đảm bảo.

Hắn xoa xoa quả cầu ánh sáng trong tay, theo ánh sáng ngưng tụ, con đường ánh sáng hiện ra, Lục Minh chỉ ngồi đó, liền cảm thấy con đường ánh sáng truyền đến lực kéo.

Không chống cự lại sức mạnh này, theo cơ thể Lục Minh lắc lư, khoảng một phút sau, đã xuất hiện trong Căn phòng Giao dịch cổ kính.

Gaia ngồi trên ghế, Ông chủ thì đứng giữa phòng.

Thấy Lục Minh đến, Gaia thậm chí còn không ngẩng đầu lên, chỉ tập trung nghịch ngón tay mình.

Ông chủ thì mỉm cười.

"Hoan nghênh."

Lục Minh gật đầu với Ông chủ một cái, sau đó nhìn về phía Gaia.

"Tính sổ đi. Mười giờ nữa, tôi sẽ rời đi."

Gaia bĩu môi, nhưng không có ý định vi phạm hợp đồng.

⚝ ✽ ⚝

Giao dịch từ đầu đã nói là chia hai tám. Ngoài ra Lục Minh còn có giao dịch với mấy quái đàm Thiên đường, Địa ngục nữa, hắn được hưởng ba phần của bọn họ.

Nếu như trước đây, những quái đàm này còn cảm thấy Lục Minh muốn nhiều, nhưng bây giờ khi mọi chuyện đã lắng xuống, sự thật đã chứng minh, Lục Minh mang lại cho họ nhiều hơn ba phần mười rất nhiều!

“Nguyện lực của nhóm Phật tổ...”

Lúc này Lục Minh mở lời nhắc đến, không cần hắn nói hết câu, Gaia đã gật đầu.

“Mặc dù ngươi dám to gan nắm tay ta, nhưng kết quả cuối cùng vẫn khá tốt... Ta rất vui, vì vậy phần chia của họ, ngươi không cần lo lắng. Cái gì nên cho ngươi, ta sẽ không thiếu một xu." Gaia là một ý chí thế giới kiêu ngạo.

Tính cách này cũng có nghĩa là Gaia không thích chơi trò ăn chặn gì cả - tức là có uy tín.

Hơn nữa Ông chủ còn ở đây, cô ta cũng không thể làm mất thể diện được.

Lục Minh ngồi xuống một chiếc ghế khác, Ảnh Tử bay ra từ dưới chân hắn, đứng bên cạnh hắn.

Ông chủ nhìn thấy Ảnh Tử thì hơi cúi đầu tỏ vẻ tôn kính, Ảnh Tử không nói nhiều, chỉ giơ tay ra.

Trong nháy mắt, những tia sáng lấp lánh bắt đầu tụ lại!

Đây chính là sức mạnh tin tưởng mà Ảnh Tử mượn vỏ bọc của địa phủ mà thu thập được trong thời gian này.

Gaia nhìn kỹ Ảnh Tử, ánh mắt tập trung vào tay anh ta, sau đó cô ta cũng giơ tay lên. Lục Minh nhìn thấy rõ ràng, ánh sáng trên tay Ảnh Tử nhanh chóng chảy về phía Gaia.

Hai cánh tay, một đen một trắng.

Mặc dù hai người họ đứng cách xa nhau, nhưng khoảnh khắc này, lại được kết nối với nhau bởi ánh sáng kia.

Ánh sáng đó, từ trạng thái khí, chuyển hóa thành trạng thái lỏng, rồi lại chuyển hóa thành trạng thái rắn.

Từng khối lập phương chỉnh tề được ngưng tụ thành, lại được Gaia cẩn thận đặt sang một bên bàn trà.

Hoạt động không phức tạp, nhưng sức mạnh mà Lục Minh thu thập được lại quá nhiều.

Mãi đến khi Gaia ngưng tụ được gần một nghìn kết tinh nguyện lực thì thu hoạch của địa phủ mới tính toán xong xuôi.

Tiếp theo là đến Thiên đường, địa ngục, phật quốc, tiên cung giao nộp nguyện lực mà mình thu thập được.

⚝ ✽ ⚝

Gaia dường như có kênh liên lạc với những kẻ dưới trướng của mình.

Cô ta thậm chí có thể trực tiếp rút ra nguyện lực mà những quái đàm kia thu thập được.

Tóm lại, khoảng một giờ sau, Gaia đã tính toán xong thu hoạch, đồng thời chia cho Lục Minh khoảng tầm một ngàn kết tinh nguyện lực.

Nhìn những tinh thể chỉnh tề trước mặt, Lục Minh lấy một viên ra xem xét kỹ lưỡng.

Ánh sáng của Căn phòng Giao dịch hiếu vào tinh thể, tỏa ra ánh sáng ngũ sắc, nhưng Lục Minh lại mơ hồ cảm thấy, trong ánh sáng này ẩn ẩn mang theo chút màu máu.

"Hợp tác vui vẻ, còn nữa, ta thấy chúng ta rất hợp nhau...Có thể hợp tác lâu dài với nhau.”

Gaia thu hoạch đầy đủ, tâm trạng tất nhiên cũng tốt hơn rất nhiều, giọng điệu nói chuyện với Lục Minh cũng bớt đi vài phần cao ngạo.

Lục Minh chỉ im lặng đặt kết tinh nguyện lực xuống, mỉm cười với Gaia.

Nụ cười này, khiến Gaia nheo mắt lại.

Cô ta dường như nhận ra tâm trạng thực sự của Lục Minh lúc này, cũng có thể là dự cảm được Lục Minh sẽ không hợp tác với mình nữa. Cô ta cứ thế nhìn hắn khoảng tầm một phút đồng hồ, rồi mới đứng dậy.

Vẻ mặt của Gaia vô cùng bình tĩnh.

"Ta chán ghét nụ cười của ngươi."

Lục Minh lại mỉm cười, nhưng Gaia cũng không để ý nữa.

Cô ta gật đầu với Ông chủ, không nói hai lời đã rời khỏi Căn phòng Giao dịch.

Cô ta vừa đi, giọng nói của Ông chủ đã truyền vào tai Lục Minh.

“Người phụ nữ này rất keo kiệt... Mà cô ta đã gần tới Tà thần rồi, thế nên cho dù anh có ẩn giấu suy nghĩ và tâm trạng của mình thế nào thì cô ta vẫn có thể phát giác ra được, ngay cả địch ý của anh cũng thế.”

“Vậy nên, quý khách, sau này rất có thể anh sẽ gặp rắc rối đấy.”

Lục Minh quay đầu nhìn về phía Ông chủ, chỉ thấy Ông chủ cũng đang ôn hòa nhìn mình.

“Anh có cần tôi giúp anh giải quyết rắc rối này không?”