Chương 356 Thu hoạch lớn 2
Ông chủ nhìn vào gần một ngàn kết tinh nguyện lực trên sàn nhà, lắc đầu: “Những thứ này không đủ.”
"Vậy thì tôi từ chối. Nói với Chapman rằng tôi từ chối đề nghị của anh ta."
Ông chủ cười cười, gật đầu, nói một chữ “Được.”
Đơn giản, dứt khoát, trực tiếp.
Điều này khiến Lục Minh hơi khó chịu, nhìn khuôn mặt tươi cười của Ông chủ, Lục Minh nói: "Ông không thấy tôi đã đưa ra một quyết định sai lầm sao?"
Ông chủ lắc đầu, nhưng vẫn đáp lời: "Nếu quý khách muốn thì có thể nói cho tôi biết suy nghĩ của quý khách. Cứ coi như... ừm, cứ coi như là tôi vừa tọc mạch, hỏi tại sao đi."
Ảnh Tử bên cạnh lập tức há miệng cười, để lộ nụ cười đen ngòm không răng, Lục Minh cũng phải giơ ngón tay cái lên với Ông chủ.
"Ông phá bĩnh giỏi thật."
Ông chủ: "Vậy thì, quý khách, tại sao vậy? Quý khách phải hiểu rằng, ngoại trừ Căn phòng giao dịch thì không còn thứ gì khác có thể xử lý phó bản này đâu.”
Lục Minh suy nghĩ một chút, sau đó đơn giản trả lời.
"Chỉ là cảm thấy, xử lý cô ta như thế thì quá dễ dàng cho cô ta rồi.”
“Đúng rồi Ông chủ, ông cảm thấy mười một tuần sau tôi có thể giết chết cô ta không?”
"Ở thế giới thực?"
"Đúng vậy."
"Tôi đoán là có thể."
“Đây là lời chúc phúc của ông à? Hay là...”
“Đó chỉ là lời chúc phúc của tôi thôi. Tất nhiên, nếu anh muốn có kết quả chính xác, tôi cũng có thể giúp anh quan sát tương lai.”
Nói đến đây, Ông chủ nở nụ cười thương mại.
Ông ta liếc nhìn những viên kết tinh nguyện lực nằm trên đất, mỉm cười nói: “Nhưng những thứ này vẫn chưa đủ, phải trả thêm tiền."
⚝ ✽ ⚝
Đây cũng là một vụ làm ăn.
Hay nói cách khác, Căn phòng giao dịch vốn dĩ đã là một nơi làm ăn rồi.
Ông chủ mở miệng ra là đòi thêm tiền, điều này nói cho Lục Minh hiểu một đạo lý - Tiền vốn hiện tại của ông ta hiện nay vẫn còn thiếu nhiều lắm.
Lục Minh cũng xóa tan những suy nghĩ kỳ quái trong lòng.
Hắn chuyển sang hỏi về một giao dịch khác.
“Căn phòng giao dịch thực sự có thể làm được mọi thứ sao?"
Thực ra thì cũng không phải."
"Giới hạn ở đâu?"
Ông chủ xoa xoa ngón tay, Lục Minh thấy gần một trăm viên kết tinh nguyện lực bay lên, sau đó rơi xuống bên cạnh Ông chủ.
“Hiện tại anh vẫn muốn biết chứ?”
Lục Minh suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu.
"Muốn."
Gần một trăm viên kết tinh nguyện lực lập tức hóa thành tro bụi, Ông chủ mở lời.
“Căn phòng giao dịch chỉ là một món đồ chơi nhỏ của Vĩnh Hằng các hạ, nó trói chặt với năm căn phòng đặc biệt khác.”
“Anh có thể hiểu nơi đây là trung tâm của sáu căn phòng, như vậy, căn phòng giao dịch là nơi có sức mạnh to lớn nhất.
”
“Nhưng như tôi đã nói, sáu căn phòng này chỉ là món đồ chơi nhỏ của Vĩnh Hằng các hạ mà thôi. Vĩnh Hằng các hạ là Tà thần cấp cao, cho nên căn phòng giao dịch không đụng được đến Tà thần cấp cao.”
"Liên quan đến Tà Thần cấp cao, dù là danh xưng của Tà Thần cấp cao, bí mật của Tà Thần cấp cao, hay các vật phẩm đạo cụ liên quan đến Tà Thần cấp cao.... Chỉ cần Tà Thần cấp cao muốn ẩn giấu thì căn phòng giao dịch sẽ không thể tiết lộ.”
Điều này là đương nhiên.
"Hơn nữa, căn phòng giao dịch mượn sức mạnh to lớn của Vĩnh Hằng các hạ, thế nên nếu chỉ đơn thuần dựa vào căn phòng giao dịch thì sẽ không thể làm gì được Tà thần cấp trung.”
“Dù sao thì, Vĩnh Hằng các hạ hiện tại đang gặp phải một vài rắc rồi... Bản thể của ngài ấy đang ngủ say.”
Vĩnh Hằng là Tà Thần cấp cao.
Vĩnh Hằng gặp rắc rối, đang ngủ say.
Chỉ hai thông tin này thôi cũng đáng giá 100 viên kết tinh nguyện lực rồi.
Ông chủ tiếp tục nói: "Còn thông tin về Tà Thần cấp thấp, chúng tôi có thể cung cấp, nhưng thông tin không được đảm bảo, hơn nữa, chúng tôi không thực hiện giao dịch trực tiếp với Tà Thần cấp thấp."
Nói cách khác, căn phòng giao dịch không đụng được đến Tà Thần.
Điều này không nhất thiết là do năng lực có hạn, mà có thể là do "tôn trọng" Tà Thần, cũng như để giảm bớt rắc rối.
“Còn những sự tồn tại bên dưới Tà Thần, bao gồm cả gần Tà Thần thì chúng tôi muốn làm gì thì làm, tất nhiên là quý khách phải trả giá một chút.
Lục Minh gật đầu, ra hiệu rằng mình đã hiểu.
Hắn lại chỉ vào Ảnh Tử.
“Thực lực của Tử Vong lúc trước là gì?”
Ông chủ lắc đầu không nói.
Nhưng bản thân điều này đã là một loại câu trả lời rồi – Tử Vong trước kia ít nhất cũng phải là Tà Thần cấp trung.
Suy nghĩ một lúc, Lục Minh lại mở lời.
"Tôi muốn ký ức trước năm mười tuổi của tôi.”
Ông chủ lại lắc đầu.
"Có liên quan đến Tử Vong à?”
Căn phòng giao dịch không đụng đến được Tà Thần cấp trung trở lên, bây giờ Ông chủ lại nói không thể giúp Lục Minh tìm lại ký ức trước mười tuổi, Lục Minh hoàn toàn có lý do tin tưởng hai chuyện này có liên quan với nhau.
Ông chủ gật đầu.
"Có thể xác định, ký ức trước mười tuổi của cậu có liên quan đến Tà thần cấp trung trở lên, nhưng cụ thể có phải là Tử Vong hay không thì tôi không thể đưa ra câu trả lời.”
Lục Minh lại mở lời: "Hi Vọng, chính là con chó lông vàng bên cạnh tôi... Nó là gì?"
Ông chủ lại lắc đầu.
Lại liên quan đến Tà Thần.
Lục Minh biết một nhà ba người hắn đều có vấn đề.
Mà bây giờ, mặc dù chưa có câu trả lời, nhưng hắn đã có thể xác định được, những vấn đề này chắc chắn đều liên quan đến Tà Thần.