← Quay lại trang sách

Chương 456 Đáng giá 1

Thực ra trước đó Thú vương cũng không biết Trùng mẫu còn có chiêu này.

Giống như Trùng mẫu không biết Thú vương có chiêu nối giáo cho giặc vậy.

Nhưng vừa rồi, sức mạnh tinh thần bắn ra từ dạ dày của Thú vương thực sự quá rõ ràng, cộng thêm Thú vương cũng hiểu rõ đạo lý diệt cỏ tận gốc, nó hoàn toàn không có lý do gì để tha cho những con trùng khác!

Có thể thấy, mãnh hổ từ từ ngẩng đầu lên.

Ánh sáng trắng bạc nồng đậm liên tục lóe lên từ miệng Thú vương.

Rất nhanh, một quả cầu ánh sáng màu trắng bạc có đường kính khoảng mười mét được Thú vương phun ra từ miệng.

Quỹ đạo chuyển động của quả quả cầu ánh sáng khá chậm, mặc dù lơ lửng trên cao, nhưng tốc độ trung bình chỉ có mười mét/giây.

Quả cầu ánh sáng này giống như không có thực thể, nó xuyên thấu qua tầng đất, từ từ lơ lửng cách mặt đất của tổ trùng khoảng trăm mét.

Sau khi phun ra quả cầu ánh sáng, Thú vương tỏ ra vô cùng mệt mỏi, mãnh hổ từ từ nằm sấp xuống đất, nhưng trong mắt lại lóe lên vẻ thoải mái trước nay chưa từng có.

"Kết thúc rồi..."

"Dây dưa kéo dài ba năm, đến đây là chấm dứt thôi."

"Vĩnh biệt, kẻ thù của ta!"

Tiếng nói vừa dứt, quả cầu ánh sáng bắt đầu phình to...

....

"Ầm ầm!"

"Ầm ầm!"

Giống như nhịp tim của con người, quả cầu ánh sáng phập phồng, nhấp nhô lên xuống...

Đồng thời, năng lượng dao động dữ dội tỏa ra từ quả cầu ánh sáng, thậm chí khiến khiến toàn bộ chiến trường rung chuyển!

Sắc mặt Tứ đại Kim Cương dưới trướng Thú vương đột ngột thay đổi, chúng nó đều bỏ đối thủ ra, liều mạng chạy khỏi chiến trường!

Hi Vọng, Tiểu Cao cũng nhanh chóng quay đầu, điên cuồng chạy về phía dãy núi Vidal như phát điên!

Toàn bộ thú biến dị.

Toàn bộ tộc Trùng.

Giống như sắp phải đối mặt với thiên tai, chỉ cảm thấy tai họa sắp ập đến trước mắt!

Nhưng mà đám trùng cái...

Tốc độ của chúng thực sự quá chậm.

Cấu trúc cơ thể cùng với chức năng khiến chúng cực kỳ khuyết thiếu năng lực di chuyển và năng lực tự bảo vệ!

Còn chưa đợi chúng nó thoát khỏi hang ổ, quả cầu ánh sáng màu trắng bạc trên đỉnh đầu đã có sự thay đổi tiếp theo!

Vù một tiếng.

Quả cầu ánh sáng nổ tung.

Những sợi tơ màu trắng bạc, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, trong nháy mắt đã lan ra khắp chiến trường!

Có thể nhìn thấy, vô số khe nứt không gian bị nổ tung, giống như không gian cũng bị thương vậy.

Và khe nứt không gian lại mang đến sự tàn phá tàn khốc hơn!

Khe nứt không gian bị xé toạc, giống như thần binh lợi khí không có gì là không phá, bất kỳ vật chất nào, chỉ cần cọ xát vào khe nứt không gian, thì chỉ có một kết cục là bị cắt thành hai nửa!

Chiếc điện thoại của Hi Vọng đã ghi lại đầy đủ mọi diễn biến trên chiến trường.

Toàn bộ chiến trường, giống như biến thành một cái lưới.

Tấm lưới chặt chẽ trải khắp toàn bộ chiến trường,

Mặt đất, trùng tháp, tộc Trùng, cùng với những loài thú biến dị không kịp chạy trốn, đều bị xé nát thành những khối có kích thước bằng ngón tay cái - vết thương nhẵn nhụi, giống như đồ thủ công mỹ nghệ.

Chỉ một đòn, tổ trùng đã bị lật đổ!

Đám trùng may mắn thoát được một mạng lập tức trở nên hỗn loạn!

Bởi vì bộ não nghèo nàn của chúng nó, mơ hồ cảm nhận được rằng, kẻ thống trị của chúng nó, chúa tể của chúng nó, đã hoàn toàn không còn tiếng động.

"Lần này, ngươi sẽ không thể sống sót được nữa rồi?"

Thú vương ở sâu dưới lòng đất hồi phục trong chốc lát, ung dung đứng dậy, nói như vậy.

....

Khả năng rất lớn là Trùng mẫu đã chết.

Những con trùng cái trong tổ, lại càng chết không thể chết lại, xác chết đều bị cắt thành từng khúc, mang đi nấu ăn cũng không cần phải tốn công chế biến.

Điều này có nghĩa là, bầy trùng đã mất đi trung tâm chỉ huy.

Mà không có trung tâm chỉ huy, sức chiến đấu của từng cá thể trùng rõ ràng là không đáng để nhắc tới.

Nếu như nói ban đầu bầy thú ở dãy núi Vidal là hỗn loạn, vô trật tự, thì tổ trùng giờ phút này, thậm chí còn giống như một đám tàn binh vô tướng hơn cả bầy thú ở dãy núi Vidal.

Mà điều này cũng chứng minh một cách gián tiếp, việc Trùng mẫu tử vong là sự thật.

Thú vương đã hạ mệnh lệnh tuổi tận giết tuyệt.

Vì thế, cuộc đuổi giết bắt đầu.

Nhưng tất cả những điều này đều không liên quan gì đến Thú vương, Tiểu Cao, Hi Vọng.

"Đại Vương ơi! Đại Vương thần dũng Đại Vương vô địch!"

Khi Thú vương trở lại đỉnh dãy núi Vidal, Hi Vọng lao tới ôm chặt lấy đùi Thú vương.

Thú vương đã sớm khôi phục lại dáng vẻ của một đứa trẻ, lúc này, vừa vuốt ve đầu chó của Hi Vọng, vừa thưởng thức món ăn ngon mới làm của Tiểu Cao.

Món ăn được làm từ thịt trùng, nhưng sau khi được chế biến đặc biệt thì hương vị cũng khá ổn, Thú vương ăn rất ngon miệng.

Tiểu Cao và Hi Vọng vừa liếm Thú vương vừa trao đổi ánh mắt.

Nhưng thực ra.

Những thông tin tình báo cần nói, họ đã nói với Lục Minh và những người khác rồi.

Và những sự chuẩn bị cần làm, họ cũng đã âm thầm thực hiện.

Bây giờ trao đổi ánh mắt, chỉ là Hi Vọng đang muốn xác nhận một điều với Tiểu Cao.

Đó chính là...

Độc, đã bỏ vào chưa.

Tiểu Cao mặt không đổi sắc, chỉ khẽ gật đầu.

Độc, thực sự đã bỏ vào...

Bởi vì không có lý do gì để không bỏ vào.

....

Ban đầu, những người chơi đánh cược là hai con hổ đấu nhau, một con chết một con bị thương.

Và kết quả, thực ra cũng coi như viên mãn.

Trùng mẫu chết hẳn.

Thú vương không biết có bị thương không, nhưng nhìn sắc mặt thì có hơi trắng bệt.

Nhưng mà cho dù như vậy, Hi Vọng và Tiểu Cao vẫn cảm thấy chưa đủ.

Lý do rất đơn giản.

Mặc dù bọn họ không biết diễn biến của trận chiến giữa Trùng mẫu và Thú vương, nhưng đòn thanh trừng cuối cùng của Thú vương đã khiến bọn họ nhớ mãi không quên.

Với chiến lực mà Thú vương thể hiện, thực lực của những người chơi và Thú vương vẫn không cân xứng như trước, vì vậy Hi Vọng và Tiểu Cao đương nhiên phải sử dụng một số chiêu trò bên ngoài.

Hạ độc chính là một lựa chọn rất tốt.

Phải nói rằng, để hạ độc được một Thú vương là một Thiên Tai cấp cao mạnh mẽ như vậy, những loại thuốc độc thông thường chắc chắn là sẽ không thể thực hiện được...

Ít nhất Tiểu Cao không có loại thuốc độc nào có thể làm tổn hại đến chiến lực của Thú vương.

Nhưng máu của bảo thạch màu đen mà lúc đó Trùng mẫu đưa ra lại trở thành hi vọng và sự gửi gắm của Tiểu Cao.

Huyết dịch của bảo thạch màu đen, không màu không vị, hòa vào thức ăn rất nhanh tan ra, dù là màu sắc, mùi vị hay bất kỳ phương diện nào khác, đều không thể nhận ra là trong thức ăn có độc.

Đương nhiên, cho dù như vậy, muốn Thú vương không phát hiện ra Tiểu Cao bỏ thuốc độc vào thức ăn cũng cần một chút may mắn.

Mà lần này, may mắn lại đứng về phía Tiểu Cao.