← Quay lại trang sách

Chương 463 Trận chiến thứ 3 (trung) 2

Nó thích đồ ăn của Đầu Bếp.

Thích nụ cười không răng của Ảnh Tử.

Thích hóa thành thực thể để nhổ lông chó của Hi Vọng, rồi nhìn Hi Vọng lộ ra vẻ bất lực.

Thích Lưu Giang không có việc gì liền đưa nó đi đâu gió hóng gió vài vòng.

Thích sự điềm đạm của Nha Tử.

Càng thích cái ôm của Lục Minh.

Nó không nhìn thấy, sát ý nhàn nhạt trong mắt Rubio dần dần biến mất.

Trầm mặc hồi lâu, Rubio cười nói: "Nếu vậy thì ta biết rồi…"

….

Vào thời khắc cuối cùng của cuộc đời, Rubio đột nhiên có chút hối hận…

Hối hận, vì thời gian mình ở bên Nha Nha quá ngắn…

Nhưng sau khi đôi mắt mơ hồ nhìn thấy đôi mắt to sáng lấp lánh của Nha Nha, mọi sự không cam lòng, mọi sự hối tiếc, đều biến mất không còn dấu vết.

Nụ cười nhàn nhạt vẫn treo trên khuôn mặt.

Rubio muốn nói, quãng đời còn lại bình an vui vẻ… nhưng lời chúc cuối cùng này, cuối cùng vẫn không thể nói ra.

"Thôi vậy…"

"Dù sao, con sẽ sống tiếp thay cha, đúng không?"

Sự tiếp nối của cuộc sống, không phải chỉ là sống được bao lâu, tồn tại được bao lâu.

Có lẽ ở trong mắt Rubio, anh ta đã sớm thất vọng tột cùng với thế giới này, đã sớm không muốn lấy thân phận một loài thực vật để xưng vương xưng bá ở đây, đã sớm không muốn tiếp tục sống trong thế giới đã mất đi mọi ràng buộc này.

Mà lúc này, ngay giờ phút này.

Khi anh ta nhìn thấy đứa con của mình, kế thừa sức mạnh của mình…

Thân thể cứng đờ sụp đổ thành một đống tro tàn.

Không có oán hận, không có đau buồn, trong không khí chỉ còn lại sự thỏa mãn nhàn nhạt.

Anh ta chết mà không hối tiếc.

….

Mà Nha Nha thân là Quỷ anh, dường như có thể hiểu được khái niệm về sự sống và cái chết.

Khi nhìn thấy cha mình hóa thành tro bụi, khi cảm nhận được sức mạnh to lớn từ trong cơ thể bốc lên.

Giờ khắc này, Nha Nha trở nên trầm mặc.

Cho đến khi.

Tiếng thét thê lương đột nhiên từ sâu trong lòng đất phát ra, lao thẳng lên mặt đất, hung hăng trùng kích vào thức hải của Thú vương!

Đây là một kích của Hung Thần cấp cao!

Cũng là một kích tấn công trực tiếp vào linh hồn!

Tinh thần của Thú vương vốn đã bị Trùng mẫu làm cho trọng thương, lúc này Nha Nha ra tay, sát ý ngập trời, một kích này đánh cho Thú vương kêu thảm một tiếng, ngũ quan trào ra rất nhiều máu!

Mà chính một sự hoảng hốt như vậy.

Thú vương liền cảm giác được môi trường xung quanh mình, hoàn toàn thay đổi!

Khu rừng ban đầu nhanh chóng biến mất không còn dấu vết.

Rất nhiều tòa nhà, đường phố mọc lên san sát.

Các cửa hàng xung quanh mở cửa, từ biển hiệu, Thú vương có thể mơ hồ nhìn thấy dòng chữ thị trấn Hải Phong… nhưng kỳ lạ là, toàn bộ thị trấn có thể so sánh với thành phố này, lại không có người ở…

Trống rỗng, như một vùng đất chết.

Cảm giác đau đớn trong não từ từ tan biến.

Rất nhanh, Thú vương đã phản ứng lại…

Nơi này thực sự là vùng đất chết!

Quỷ vực của Hung Thần cấp cao, sao có thể không gọi là vùng đất chết?

Trong vô thức… không, phải nói là, ngay khi Thú vương bị Nha Nha thét lên một tiếng, chấn đến tinh thần hoảng hốt thì nó đã bị Nha Nha kéo vào quỷ vực.

Nếu Thú vương không bị thương khi chiến đấu với Trùng mẫu thì liệu Nha Nha có thể kéo Thú vương vào quỷ vực hay không thì còn phải bàn lại…

Nhưng hiện tại…

Không nói võ đức?

Thừa lúc ta bệnh lấy mạng ta?

Thú vương không có ý nghĩ này.

Hổ dữ chỉ từ từ nheo mắt, cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh.

Đây cũng là lần đầu tiên nó đụng tới Hung Thần.

Hung Thần có thủ đoạn gì, trước đây thực sự Thú vương chưa từng thấy, lúc này đối mặt với đối thủ chưa biết, Thú vương cũng không thể không cẩn thận.

….

Ở phía xa, nhận thấy khí tức của Rubio nhanh chóng biến mất, sau khi Nha Nha thăng cấp thành Hung Thần cấp cao, Lục Minh không khỏi thở dài.

"Rubio à Rubio, anh muốn tôi cảm ơn anh hay trách anh đây…"

Rubio lại làm ra một màn như vậy… vậy thì phải làm sao để qua cửa hoàn mỹ bây giờ?

Tất nhiên, cho dù lần này không thể hoàn thành nhiệm vụ nhưng Nha Nha có thể có sự thay đổi như vậy, Lục Minh vẫn vui mừng nhiều hơn.

Nhưng trong đầu vẫn không thể kìm nén được mà toát ra một vấn đề khác.

Nha Nha bây giờ, có thể đấu lại Thú vương không?

Không kịp tự hỏi những vấn đề lộn xộn này.

Lục Minh mơ hồ nhìn thấy, con Gấu Trúc ở xa lại sắp ngủ…

Hắn vừa chuẩn bị có động thái thì tiếng bước chân nặng nề từ xa đã vang lên ầm ầm.

Có thể nhìn thấy, người khổng lồ thép đang sải bước từ xa đến!

Nha Nha kéo Thú vương vào quỷ vực, đồng thời cũng giải phóng cho Chiến Sĩ.

….

Thị trấn Hải Phong, trong quỷ vực.

Bệnh viện tư nhân số một thị trấn Hải Phong.

Trong phòng làm việc của Rubio.

Cách bài trí của phòng làm việc giống hệt với phòng làm việc trước đây của Rubio - bàn làm việc và ghế làm việc do gỗ lim chế thành, cùng với một số giá để đồ khổng lồ trước tường.

Trên giá để đồ chất đầy các bình, bên trong mỗi bình đều chứa một thi thể trẻ sơ sinh ngâm trong dung dịch formalin.

Người đàn ông gầy gò mặc áo blouse trắng đứng giữa phòng.

Người đàn ông có khuôn mặt giống hệt Rubio.

Trên khuôn mặt anh ta nở nụ cười hiền hòa, nhưng nhìn kỹ lại, có thể thấy nụ cười đó hơi cứng nhắc.

Có thể thấy, người đàn ông chắp hai tay, miệng không ngừng lẩm bẩm bốn chữ "Tán mỹ Phồn Dục."

Rồi sau đó, người đàn ông kéo xuống phần bột ở ngực, nhẹ nhàng đổ bột vào bình trước mặt.

Tro cốt của Tử Vong Tà Thần hòa vào trong bình.

Trong phòng như có gió thổi qua, tiếng trẻ sơ sinh khóc, tiếng cười đột nhiên vang lên trong phòng.

….

Quỷ vực của Hung Thần thường chứa đựng chấp niệm sâu sắc nhất của Hung Thần.

Chấp niệm của Nha Nha, không thể nghi ngờ chính là thị trấn Hải Phong và người đàn ông tên Rubio.

Nha Nha nằm trên vai Rubio, từ từ mở mắt.

Giống như lần đầu tiên nó mở mắt vậy.

Bàn tay nhỏ đen xì, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Rubio.

Giọng nói non nớt vang lên.

"Cha ơi…"

Nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ.