← Quay lại trang sách

Chương 478 Trần ai lạc định 1

Lục địa Châu Á, một Trùng tổ nào đó.

Trùng mẫu khổng lồ nằm dưới cùng Trùng tổ, vừa điên cuồng đẻ trứng vừa chửi rủa.

Kể từ khi chạy trốn khỏi chiến trường, Trùng mẫu không cam lòng và bứt dứt...

Nhưng rất nhanh sau đó, một chuyện khiến nó càng không cam lòng hơn đã xảy ra.

Không biết đám nhân loại đó có thủ đoạn gì.

Tóm lại, khắp Trùng tổ đều truyền tin tức bị tấn công, bị phá hủy.

Rõ ràng nó đã chôn Trùng tổ rất sâu...

Tuy nhiên, trong suy nghĩ của Trùng mẫu vẫn chưa nhận ra, ngay phía trên Trùng tổ, một đứa trẻ Lệ quỷ cấp cao đang lơ lửng, vừa trừng mắt vừa mút ngón tay, tò mò quan sát Trùng tổ bên dưới.

Rất nhanh.

Cùng với sự dao động của quỷ vực liên tục lóe lên.

Nha Nha, Ảnh Tử, Chiến Sĩ xuất hiện bên ngoài Trùng tổ.

⚝ ✽ ⚝

Ngày thứ tư sau trận chiến ở rừng Hải Phong.

Trùng tổ cuối cùng bị Chiến Sĩ tiêu diệt.

Cùng với đó, Trùng mẫu cũng đi vào đường cùng.

Hơn mười nghìn Lệ quỷ cấp cao đủ để bao phủ hầu hết các khu vực trên mặt đất, trong khi sức mạnh chiến đấu của Hung thần cấp cao, Hung thần cấp trung và Thiên Tai bậc trung cũng không phải thứ mà Trùng mẫu hiện tại có thể chống cự.

Trùng mẫu đáng thương, cứ như vậy kết thúc cuộc đời của mình trong sự tức giận, không cam lòng, chửi rủa.

Ngay sau khi Chiến Sĩ và những người khác giải quyết xong chuyện Trùng mẫu, Nha Nha đến Dãy núi Vidal, đích thân đón Hi Vọng và Tiểu Cao về nhà – hơn một trăm tế đàn của Thú vương, Trùng mẫu, Di Mông tất nhiên đã bị Nha Nha thu vào trong quỷ vực.

⚝ ✽ ⚝

Địa điểm cũ của rừng Hải Phong.

Rừng Hải Phong xanh tươi um tùm trước kia đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại dấu vết chiến đấu khắp nơi, cây cối khô héo và rất nhiều xác trùng.

Tuy nhiên, trận chiến lúc đó càng dữ dội thì ánh sáng hy vọng hôm nay lại càng rực rỡ.

Lục Minh tự mình chôn hơn một trăm tế đàn dưới lòng đất rừng Hải Phong, cùng với tám tế đàn trước đây của Rubio.

"Gần như là tất cả rồi..."

Lục Minh nhẹ giọng nói, phía sau, cũng truyền đến giọng nói của Thụ chúa.

"Những tế đàn còn sót lại bên ngoài chỉ đếm trên đầu ngón tay, thu thập những tế đàn này là được rồi."

Số lượng tế đàn tỷ lệ thuận với số lượng năng lượng tiến hóa, đồng nghĩa với tốc độ tiến hóa nhanh hay chậm. Với sự giúp đỡ của đám người Lục Minh, Thụ chúa đã chiếm được nhiều bàn thờ như vậy, điều này đã chứng tỏ rằng tốc độ thăng cấp của Thụ chúa sẽ bỏ xa các sinh vật bản địa khác!

"Cảm ơn..."

Rõ ràng Thụ chúa cũng hiểu bản thân đã chiếm được bao nhiêu lợi thế, lời nói của nó rất chân thành, lời cảm ơn phát ra từ tận đáy lòng.

Nhưng Lục Minh lại nhẹ nhàng lắc đầu.

"Đôi bên cùng có lợi."

⚝ ✽ ⚝

Đêm đó.

Tiểu Cao tìm đến Lục Minh, thông qua Lục Minh liên lạc với Nha Nha.

Không biết Nha Nha và Tiểu Cao đã nói gì, Lục Minh chỉ biết đêm đó, Tiểu Cao lên đường lúc giữa đêm, không biết đi đâu.

⚝ ✽ ⚝

Đêm đó.

Hi Vọng tìm đến con khỉ.

"Tôi nói này anh bạn, lần này cậu làm việc không đàng hoàng.

.. Bỏ trốn khi đang chiến đấu là cái tật gì vậy?"

Móng vuốt chó của Hi Vọng chỉ thẳng vào mũi con khỉ mắng mỏ một trận, mắng đến nỗi mặt con khỉ đỏ bừng, tinh thần hoảng hốt.

"Vì đây là lần đầu tiên cậu phạm lỗi, nên lần này tôi sẽ tha thứ cho cậu... Chuyện trở thành tổng chỉ huy bộ phận sinh vật biến dị của cục An ninh tôi đã nói với cậu, khả năng cao không thành công rồi... Vậy thì thế này nhé, con khỉ này, sau này cậu hãy theo tôi làm thêm vài nhiệm vụ nữa, cục An ninh sẽ xử lý cậu thế nào, còn phải xem biểu hiện tiếp theo của cậu."

Bản thân con khỉ cũng biết, biểu hiện của mình tuyệt đối không đạt yêu cầu.

Lúc này Hi Vọng nói vậy, mặc dù con khỉ không hài lòng lắm nhưng cũng không phải không thể chấp nhận.

Tất nhiên, Hi Vọng vẫn hiểu đạo lý đánh một gậy rồi cho một quả táo ngọt.

"Cậu sắp đạt đến cấp độ Thiên Tai rồi đúng không?"

Hi Vọng vừa dứt lời, con khỉ lập tức sửng sốt.

Nó ngẩng đầu lên, thấy vẻ mặt Hy Vọng thổn thức, ánh mắt nhìn nó đầy sự khích lệ.

"Thời gian làm nhiệm vụ còn hơn một tuần nữa, vừa rồi tôi đã bàn bạc với lão đại, chỉ giúp đỡ người bản địa của phó bản mà không giúp đỡ người cùng nhà, đây là chuyện không có đạo lý…Trong thời gian này, cậu hãy xuống dưới đất bế quan, hấp thụ năng lượng Phồn Dục cùng với Thụ chúa, có thể nhận được bao nhiêu lợi ích, hoàn toàn phụ thuộc vào cậu."

Con khỉ cảm động đến nỗi nước mắt nước mũi chảy ròng.

⚝ ✽ ⚝

Đêm đó.

Bên bìa rừng Hải Phong.

Chiến Sĩ bóp cổ chim hồng hạc, triển khai một cuộc thảo luận bí mật không ai biết với một trong tứ đại Kim Cương trước kia của dãy núi Vidal.

Ba giờ sau, Chiến Sĩ trở về một mình, lòng bàn tay trái xuất hiện một hình xăm mới trông giống như một con chim nhỏ màu đỏ.

⚝ ✽ ⚝

Đêm đó.

Gần rừng Hải Phong, trong một túp lều đơn giản nào đó.

Học Giả ngồi xếp bằng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao.

Trong chốc lát, bên tai truyền đến một giọng nói mơ hồ.

"Mọi chuyện đều suôn sẻ chứ?"

Học Giả im lặng.

Một lát sau, khóe miệng Học Giả hơi nhếch lên, như đang mỉm cười, giọng nói trầm thấp phát ra từ miệng cô.

"Đồng đội của tôi, đều rất tuyệt, lần này không cần anh ra tay..."

"Nhưng dù vậy, tôi vẫn phải cảm ơn anh. Cảm ơn anh đã đáp lại lời cầu xin của tôi khi tôi gặp rắc rối."

"Không cần cảm ơn..."

Giọng nói vang lên bên tai Học Giả, bình tĩnh không có sự lên xuống của giọng nói và cũng không có nhiều cảm xúc - giống như giọng nói phát ra từ trí năng.

Nó nói: "Cô đã chọn tôi, tôi cũng đã chọn cô."

"Mối quan hệ của chúng ta về cơ bản là ràng buộc, vì vậy, tôi sẽ không bỏ qua yêu cầu của cô."

"Nhưng... nhân loại mang tên Eve. Babylon kia, hãy nhớ rằng. Bất kỳ yêu cầu nào cô đưa ra với tôi đều có giá của nó... Khi cô cần phải trả giá, tôi hi vọng chúng ta có thể giữ lại một chút thể diện."

Học Giả trầm ngâm một lúc, rồi gật đầu nhẹ.

"Tôi biết rồi."

Nói xong, trên mặt Học Giả lại nở một nụ cười vui vẻ.